古诗词

滕王阁

金武祥

有客舣棹游南昌,三度访古悲沧桑。yǒu kè yǐ zhào yóu nán chāng,sān dù fǎng gǔ bēi cāng sāng。
眼前突兀忽见此,依然高阁闲滕王。yǎn qián tū wù hū jiàn cǐ,yī rán gāo gé xián téng wáng。
昨由机船溯扬子,一日千里来浔阳。zuó yóu jī chuán sù yáng zi,yī rì qiān lǐ lái xún yáng。
天时人事偶然耳,岂必神助邀马当。tiān shí rén shì ǒu rán ěr,qǐ bì shén zhù yāo mǎ dāng。
伟哉东南擅名胜,嵯峨杰构遥相望。wěi zāi dōng nán shàn míng shèng,cuó é jié gòu yáo xiāng wàng。
题诗黄鹤有崔颢,七字压倒李白狂。tí shī huáng hè yǒu cuī hào,qī zì yā dào lǐ bái kuáng。
岳阳作记念忧乐,希文道德兼文章。yuè yáng zuò jì niàn yōu lè,xī wén dào dé jiān wén zhāng。
地以人传倘举例,子安一序敢颉颃。dì yǐ rén chuán tǎng jǔ lì,zi ān yī xù gǎn jié háng。
何况持论尚器识,徐笺庾赋曷足臧。hé kuàng chí lùn shàng qì shí,xú jiān yǔ fù hé zú zāng。
乃知阎公实好士,大会宾客华筵张。nǎi zhī yán gōng shí hǎo shì,dà huì bīn kè huá yán zhāng。
一朝捧袂被容接,剔眉吐气已激昂。yī cháo pěng mèi bèi róng jiē,tī méi tǔ qì yǐ jī áng。
群公未赋婿焚稿,天才遽复广坐扬。qún gōng wèi fù xù fén gǎo,tiān cái jù fù guǎng zuò yáng。
钟期杨意寓景慕,得一知已名益彰。zhōng qī yáng yì yù jǐng mù,dé yī zhī yǐ míng yì zhāng。
黄金筑台重声价,巍然此阁堪比量。huáng jīn zhù tái zhòng shēng jià,wēi rán cǐ gé kān bǐ liàng。
只我登临纵游目,莫更凭吊搜枯肠。zhǐ wǒ dēng lín zòng yóu mù,mò gèng píng diào sōu kū cháng。
仙人帝子不可作,俯仰一世谁短长。xiān rén dì zi bù kě zuò,fǔ yǎng yī shì shuí duǎn zhǎng。
但见山苍苍兮水茫茫,江头日夜风浪浪。dàn jiàn shān cāng cāng xī shuǐ máng máng,jiāng tóu rì yè fēng làng làng。

金武祥

原名则仁,号溎生,名宿金一士之孙。清末民初人,先应邀兖州县官幕友,后以捐班至广东候补,得署赤溪直隶厅同知。五十岁后,因丁忧而依例解任归里,从事地方文献收集,整理出版,享年八十三岁。著有芙蓉江上草堂诗稿及江阴丛书、粟香室丛书等多种。 金武祥的作品>>

猜您喜欢

砚孙从兄殁于襄阳诗以寄挽七首

金武祥

扰攘干戈日,天涯叹只身。rǎo rǎng gàn gē rì,tiān yá tàn zhǐ shēn。
邓攸常抱痛,奉倩早伤神。dèng yōu cháng bào tòng,fèng qiàn zǎo shāng shén。
远客三千里,劳生五十春。yuǎn kè sān qiān lǐ,láo shēng wǔ shí chūn。
全家犹泛宅,易箦最酸辛。quán jiā yóu fàn zhái,yì zé zuì suān xīn。

砚孙从兄殁于襄阳诗以寄挽七首

金武祥

一唱公无渡,舟中哭失声。yī chàng gōng wú dù,zhōu zhōng kū shī shēng。
贾生悲赋鵩,太白爱骑鲸。jiǎ shēng bēi fù fú,tài bái ài qí jīng。
湖畔愁青草,堂前忆紫荆。hú pàn chóu qīng cǎo,táng qián yì zǐ jīng。
移家湘水曲,悽绝鹧鸪鸣。yí jiā xiāng shuǐ qū,qī jué zhè gū míng。

砚孙从兄殁于襄阳诗以寄挽七首

金武祥

击楫大江横,苍茫铁瓮城。jī jí dà jiāng héng,cāng máng tiě wèng chéng。
暂离成永诀,入梦恍平生。zàn lí chéng yǒng jué,rù mèng huǎng píng shēng。
望远棺难拊,开缄泪已倾。wàng yuǎn guān nán fǔ,kāi jiān lèi yǐ qīng。
当时分手处,历历记分明。dāng shí fēn shǒu chù,lì lì jì fēn míng。

砚孙从兄殁于襄阳诗以寄挽七首

金武祥

有弟嗟分散,含悲念阿蒙。yǒu dì jiē fēn sàn,hán bēi niàn ā méng。
怕吟啼鸟句,悽断纸鸢风。pà yín tí niǎo jù,qī duàn zhǐ yuān fēng。
少小情难忘,平安信未通。shǎo xiǎo qíng nán wàng,píng ān xìn wèi tōng。
招魂何处哭,明月黯青枫。zhāo hún hé chù kū,míng yuè àn qīng fēng。

砚孙从兄殁于襄阳诗以寄挽七首

金武祥

忆昔辞官早,还乡衣锦荣。yì xī cí guān zǎo,hái xiāng yī jǐn róng。
风尘羞俗吏,戎马见书生。fēng chén xiū sú lì,róng mǎ jiàn shū shēng。
一第名谁继,三吴乱未平。yī dì míng shuí jì,sān wú luàn wèi píng。
不堪门祚薄,长使泪纵横。bù kān mén zuò báo,zhǎng shǐ lèi zòng héng。

砚孙从兄殁于襄阳诗以寄挽七首

金武祥

旅榇犹飘泊,艰难土一抔。lǚ chèn yóu piāo pō,jiān nán tǔ yī póu。
吴云悲极目,楚水黯生愁。wú yún bēi jí mù,chǔ shuǐ àn shēng chóu。
梦破红羊劫,魂依黄鹤楼。mèng pò hóng yáng jié,hún yī huáng hè lóu。
先茔何日傍,转使忆松楸。xiān yíng hé rì bàng,zhuǎn shǐ yì sōng qiū。

挹翠轩即事

金武祥

暼眼韶光遍,天涯容思牵。piē yǎn sháo guāng biàn,tiān yá róng sī qiān。
情深诗有债,量浅酒无缘。qíng shēn shī yǒu zhài,liàng qiǎn jiǔ wú yuán。
鸟向闲中狎,花从静里妍。niǎo xiàng xián zhōng xiá,huā cóng jìng lǐ yán。
春阴不成雨,酿湿一庭烟。chūn yīn bù chéng yǔ,niàng shī yī tíng yān。

病起

金武祥

不觉动吟兴,何时换物华。bù jué dòng yín xīng,hé shí huàn wù huá。
新春偏惹梦,多病易思家。xīn chūn piān rě mèng,duō bìng yì sī jiā。
入馔初锄笋,分泥更种花。rù zhuàn chū chú sǔn,fēn ní gèng zhǒng huā。
微风入庭树,为掩碧窗纱。wēi fēng rù tíng shù,wèi yǎn bì chuāng shā。

大雨

金武祥

疑卷江河水,凭空倒泻奇。yí juǎn jiāng hé shuǐ,píng kōng dào xiè qí。
波涛千树亚,风雨一亭危。bō tāo qiān shù yà,fēng yǔ yī tíng wēi。
佳节黄梅过,新凉翠簟知。jiā jié huáng méi guò,xīn liáng cuì diàn zhī。
喧豗声不断,遥识涨滩时。xuān huī shēng bù duàn,yáo shí zhǎng tān shí。

出郭闲眺二首

金武祥

斗大孤城在,千岩万壑中。dòu dà gū chéng zài,qiān yán wàn hè zhōng。
秋风延野烧,夜雨涨山洪。qiū fēng yán yě shāo,yè yǔ zhǎng shān hóng。
衰草寒犹绿,孤花晚更红。shuāi cǎo hán yóu lǜ,gū huā wǎn gèng hóng。
乡心何处寄,烟外数声鸿。xiāng xīn hé chù jì,yān wài shù shēng hóng。

出郭闲眺二首

金武祥

寂寞荒郊外,闲行遣客怀。jì mò huāng jiāo wài,xián xíng qiǎn kè huái。
桥惟支独木,屋每结悬厓。qiáo wéi zhī dú mù,wū měi jié xuán yá。
林瘦树全秃,云多峰半埋。lín shòu shù quán tū,yún duō fēng bàn mái。
江山感萧瑟,何事滞天涯。jiāng shān gǎn xiāo sè,hé shì zhì tiān yá。

康郎山

金武祥

放眼江湖润,蓬窗客自闲。fàng yǎn jiāng hú rùn,péng chuāng kè zì xián。
沙明残雪后,帆隐暮云间。shā míng cán xuě hòu,fān yǐn mù yún jiān。
水落分诸港,林疏露远山。shuǐ luò fēn zhū gǎng,lín shū lù yuǎn shān。
当年鏖战处,犹觉土花斑。dāng nián áo zhàn chù,yóu jué tǔ huā bān。

江阴归舟作

金武祥

霁色绕明驾艇还,人来画里听潺潺。jì sè rào míng jià tǐng hái,rén lái huà lǐ tīng chán chán。
云端只放三分月,雪后刚留一尺山。yún duān zhǐ fàng sān fēn yuè,xuě hòu gāng liú yī chǐ shān。
柔橹咿哑新涨外,远帆明灭夕阳间。róu lǔ yī yǎ xīn zhǎng wài,yuǎn fān míng miè xī yáng jiān。
吾庐好在烟村住,林木萧疏溪水环。wú lú hǎo zài yān cūn zhù,lín mù xiāo shū xī shuǐ huán。

芍药

金武祥

芳菲开尽总缤纷,婪尾还欣殿众芬。fāng fēi kāi jǐn zǒng bīn fēn,lán wěi hái xīn diàn zhòng fēn。
三月春归谁伴我,十年梦觉又逢君。sān yuè chūn guī shuí bàn wǒ,shí nián mèng jué yòu féng jūn。
玉盘色异人争看,金带名标种孰分。yù pán sè yì rén zhēng kàn,jīn dài míng biāo zhǒng shú fēn。
只让花王称第一,自教花相独超群。zhǐ ràng huā wáng chēng dì yī,zì jiào huā xiāng dú chāo qún。

金武祥

虚堂悬处一尘无,望去光明月影俱。xū táng xuán chù yī chén wú,wàng qù guāng míng yuè yǐng jù。
直使凭空起楼阁,却教依样画葫芦。zhí shǐ píng kōng qǐ lóu gé,què jiào yī yàng huà hú lú。
照来定可妍媸判,相对何曾喜怒殊。zhào lái dìng kě yán chī pàn,xiāng duì hé céng xǐ nù shū。
更有芙蓉徵及第,当年嘉兆信非诬。gèng yǒu fú róng zhēng jí dì,dāng nián jiā zhào xìn fēi wū。
1881234567»