古诗词

滕王阁

金武祥

有客舣棹游南昌,三度访古悲沧桑。yǒu kè yǐ zhào yóu nán chāng,sān dù fǎng gǔ bēi cāng sāng。
眼前突兀忽见此,依然高阁闲滕王。yǎn qián tū wù hū jiàn cǐ,yī rán gāo gé xián téng wáng。
昨由机船溯扬子,一日千里来浔阳。zuó yóu jī chuán sù yáng zi,yī rì qiān lǐ lái xún yáng。
天时人事偶然耳,岂必神助邀马当。tiān shí rén shì ǒu rán ěr,qǐ bì shén zhù yāo mǎ dāng。
伟哉东南擅名胜,嵯峨杰构遥相望。wěi zāi dōng nán shàn míng shèng,cuó é jié gòu yáo xiāng wàng。
题诗黄鹤有崔颢,七字压倒李白狂。tí shī huáng hè yǒu cuī hào,qī zì yā dào lǐ bái kuáng。
岳阳作记念忧乐,希文道德兼文章。yuè yáng zuò jì niàn yōu lè,xī wén dào dé jiān wén zhāng。
地以人传倘举例,子安一序敢颉颃。dì yǐ rén chuán tǎng jǔ lì,zi ān yī xù gǎn jié háng。
何况持论尚器识,徐笺庾赋曷足臧。hé kuàng chí lùn shàng qì shí,xú jiān yǔ fù hé zú zāng。
乃知阎公实好士,大会宾客华筵张。nǎi zhī yán gōng shí hǎo shì,dà huì bīn kè huá yán zhāng。
一朝捧袂被容接,剔眉吐气已激昂。yī cháo pěng mèi bèi róng jiē,tī méi tǔ qì yǐ jī áng。
群公未赋婿焚稿,天才遽复广坐扬。qún gōng wèi fù xù fén gǎo,tiān cái jù fù guǎng zuò yáng。
钟期杨意寓景慕,得一知已名益彰。zhōng qī yáng yì yù jǐng mù,dé yī zhī yǐ míng yì zhāng。
黄金筑台重声价,巍然此阁堪比量。huáng jīn zhù tái zhòng shēng jià,wēi rán cǐ gé kān bǐ liàng。
只我登临纵游目,莫更凭吊搜枯肠。zhǐ wǒ dēng lín zòng yóu mù,mò gèng píng diào sōu kū cháng。
仙人帝子不可作,俯仰一世谁短长。xiān rén dì zi bù kě zuò,fǔ yǎng yī shì shuí duǎn zhǎng。
但见山苍苍兮水茫茫,江头日夜风浪浪。dàn jiàn shān cāng cāng xī shuǐ máng máng,jiāng tóu rì yè fēng làng làng。

金武祥

原名则仁,号溎生,名宿金一士之孙。清末民初人,先应邀兖州县官幕友,后以捐班至广东候补,得署赤溪直隶厅同知。五十岁后,因丁忧而依例解任归里,从事地方文献收集,整理出版,享年八十三岁。著有芙蓉江上草堂诗稿及江阴丛书、粟香室丛书等多种。 金武祥的作品>>

猜您喜欢

吉州试院重九冯子良先生询赋诗索和和韵二首

金武祥

岂有登高作赋才,论文且喜共衔杯。qǐ yǒu dēng gāo zuò fù cái,lùn wén qiě xǐ gòng xián bēi。
雁声忽报秋将老,鸿爪曾留客再来。yàn shēng hū bào qiū jiāng lǎo,hóng zhǎo céng liú kè zài lái。
千里相逢萍水合,重阳又见菊花开。qiān lǐ xiāng féng píng shuǐ hé,zhòng yáng yòu jiàn jú huā kāi。
新交旧主殷勤甚,送抱推襟日几回。xīn jiāo jiù zhǔ yīn qín shén,sòng bào tuī jīn rì jǐ huí。

吉州试院重九冯子良先生询赋诗索和和韵二首

金武祥

节义文章夙所崇,此邦教泽溯流风。jié yì wén zhāng sù suǒ chóng,cǐ bāng jiào zé sù liú fēng。
秋声谁赋欧阳子,正气犹存信国公。qiū shēng shuí fù ōu yáng zi,zhèng qì yóu cún xìn guó gōng。
赖有汝南精月旦,定知冀北快群空。lài yǒu rǔ nán jīng yuè dàn,dìng zhī jì běi kuài qún kōng。
丹黄偶暇挥吟笔,馀勇争夸矍铄翁。dān huáng ǒu xiá huī yín bǐ,yú yǒng zhēng kuā jué shuò wēng。

子良先生酬诗二律和韵奉答

金武祥

跌宕湖山自在身,超超大雅独扶轮。diē dàng hú shān zì zài shēn,chāo chāo dà yǎ dú fú lún。
文章名世无馀子,治谱传家有替人。wén zhāng míng shì wú yú zi,zhì pǔ chuán jiā yǒu tì rén。
桃实长添方朔寿,梅花近接岭南春。táo shí zhǎng tiān fāng shuò shòu,méi huā jìn jiē lǐng nán chūn。
更欣三度重游地,一度风光一度新。gèng xīn sān dù zhòng yóu dì,yī dù fēng guāng yī dù xīn。

子良先生酬诗二律和韵奉答

金武祥

健笔能将万象包,漫劳酬韵费推敲。jiàn bǐ néng jiāng wàn xiàng bāo,màn láo chóu yùn fèi tuī qiāo。
闻名久已钦诗伯,述祖何期本世交。wén míng jiǔ yǐ qīn shī bó,shù zǔ hé qī běn shì jiāo。
飞将文坛真大树,程材艺苑重前茅。fēi jiāng wén tán zhēn dà shù,chéng cái yì yuàn zhòng qián máo。
匆匆指日归桡放,回首园林肯暂抛。cōng cōng zhǐ rì guī ráo fàng,huí shǒu yuán lín kěn zàn pāo。

张君小琴惠诗二章即和原韵奉答

金武祥

客邸何堪岁月催,幸逢旧雨共追陪。kè dǐ hé kān suì yuè cuī,xìng féng jiù yǔ gòng zhuī péi。
壮怀渐向风尘老,好句都从阅历来。zhuàng huái jiàn xiàng fēng chén lǎo,hǎo jù dōu cóng yuè lì lái。
酬韵又添诗草富,衡文更见榜花开。chóu yùn yòu tiān shī cǎo fù,héng wén gèng jiàn bǎng huā kāi。
重阳莫作登高赋,且尽筵前浊酒杯。zhòng yáng mò zuò dēng gāo fù,qiě jǐn yán qián zhuó jiǔ bēi。

张君小琴惠诗二章即和原韵奉答

金武祥

天涯频叹转蓬身,小聚匆匆记早春。tiān yá pín tàn zhuǎn péng shēn,xiǎo jù cōng cōng jì zǎo chūn。
相忆曾劳鱼递訉,重逢却值雁来宾。xiāng yì céng láo yú dì fàn,zhòng féng què zhí yàn lái bīn。
何期两度同游迹,应是三生有宿因。hé qī liǎng dù tóng yóu jì,yīng shì sān shēng yǒu sù yīn。
难得忘年交谊笃,只愁欲别又逡巡。nán dé wàng nián jiāo yì dǔ,zhǐ chóu yù bié yòu qūn xún。

小春十日陪子良先生麦味榴大守锦銮明斋游青原山子良先生成诗一章奉和原韵

金武祥

龙湫虎穴祖关开,揽胜同登旧镜台。lóng jiǎo hǔ xué zǔ guān kāi,lǎn shèng tóng dēng jiù jìng tái。
流水亦知宗派别,名山未许俗人来。liú shuǐ yì zhī zōng pài bié,míng shān wèi xǔ sú rén lái。
参天尚有千年柏,题壁先吟十月梅。cān tiān shàng yǒu qiān nián bǎi,tí bì xiān yín shí yuè méi。
颜李文黄遗迹在,为摹残碣几徘徊。yán lǐ wén huáng yí jì zài,wèi mó cán jié jǐ pái huái。

将旋莲厅留别张小琴

金武祥

何幸风规接老成,五旬重聚倍心倾。hé xìng fēng guī jiē lǎo chéng,wǔ xún zhòng jù bèi xīn qīng。
人能孝友多真性,诗到和平是正声。rén néng xiào yǒu duō zhēn xìng,shī dào hé píng shì zhèng shēng。
已向词章投臭味,更从道义见交情。yǐ xiàng cí zhāng tóu chòu wèi,gèng cóng dào yì jiàn jiāo qíng。
不堪同是离家客,临别殷勤百感生。bù kān tóng shì lí jiā kè,lín bié yīn qín bǎi gǎn shēng。

璐江道中

金武祥

层峦叠嶂水回环,鱼鸟亲人意自闲。céng luán dié zhàng shuǐ huí huán,yú niǎo qīn rén yì zì xián。
白雨横飞泉出峡,赤霞高拥火烧山。bái yǔ héng fēi quán chū xiá,chì xiá gāo yōng huǒ shāo shān。
松林阴翳二三里,茆屋欹斜一两间。sōng lín yīn yì èr sān lǐ,máo wū yī xié yī liǎng jiān。
剧爱倪黄留画本,船头看到夕阳殷。jù ài ní huáng liú huà běn,chuán tóu kàn dào xī yáng yīn。

阳江舟次

金武祥

霜天木落正纷纷,樵唱渔歌一路闻。shuāng tiān mù luò zhèng fēn fēn,qiáo chàng yú gē yī lù wén。
乱石纵横拦去水,奇峰突兀攫归云。luàn shí zòng héng lán qù shuǐ,qí fēng tū wù jué guī yún。
禽幽吭引新翻曲,树老皮皴古篆文。qín yōu kēng yǐn xīn fān qū,shù lǎo pí cūn gǔ zhuàn wén。
倚棹频来最佳处,此间真个绝尘氛。yǐ zhào pín lái zuì jiā chù,cǐ jiān zhēn gè jué chén fēn。

白堡小泊

金武祥

云水光中几度经,渡头日落渐黄昏。yún shuǐ guāng zhōng jǐ dù jīng,dù tóu rì luò jiàn huáng hūn。
危滩激浪疑龙斗,怪石悬崖似虎蹲。wēi tān jī làng yí lóng dòu,guài shí xuán yá shì hǔ dūn。
橘柚盈筐香入市,松杉成幄暗藏村。jú yòu yíng kuāng xiāng rù shì,sōng shān chéng wò àn cáng cūn。
今宵系缆垂杨岸,记否春初旧涨痕。jīn xiāo xì lǎn chuí yáng àn,jì fǒu chūn chū jiù zhǎng hén。

长箄泊舟晚眺

金武祥

白云如带束山腰,暮色苍然景寂寥。bái yún rú dài shù shān yāo,mù sè cāng rán jǐng jì liáo。
庙破枯藤盘作瓦,岸颓僵柳卧成桥。miào pò kū téng pán zuò wǎ,àn tuí jiāng liǔ wò chéng qiáo。
林间斗鹊每双堕,波面游鱼时一跳。lín jiān dòu què měi shuāng duò,bō miàn yóu yú shí yī tiào。
长短堤边聊系缆,可堪落木正萧萧。zhǎng duǎn dī biān liáo xì lǎn,kě kān luò mù zhèng xiāo xiāo。

秋试报罢久滞里门感赋二首

金武祥

跋浪仍归点额中,依然??对秋风。bá làng réng guī diǎn é zhōng,yī rán mào sào duì qiū fēng。
学荒敢惜求全毁,遇蹇惟成得半功。xué huāng gǎn xī qiú quán huǐ,yù jiǎn wéi chéng dé bàn gōng。
莫向文章论得失,要从气数验穷通。mò xiàng wén zhāng lùn dé shī,yào cóng qì shù yàn qióng tōng。
即有多少青云客,知否投时语尽工。jí yǒu duō shǎo qīng yún kè,zhī fǒu tóu shí yǔ jǐn gōng。

秋试报罢久滞里门感赋二首

金武祥

百年身世望漫漫,乱后还乡亦大难。bǎi nián shēn shì wàng màn màn,luàn hòu hái xiāng yì dà nán。
偏到穷途增客感,漫从远道博亲欢。piān dào qióng tú zēng kè gǎn,màn cóng yuǎn dào bó qīn huān。
自怜去住无长策,久阅炎凉转达观。zì lián qù zhù wú zhǎng cè,jiǔ yuè yán liáng zhuǎn dá guān。
闻说终南多捷径,问君投笔可能安。wén shuō zhōng nán duō jié jìng,wèn jūn tóu bǐ kě néng ān。

登翠微亭

金武祥

翠微亭畔草离离,独客登临意自悲。cuì wēi tíng pàn cǎo lí lí,dú kè dēng lín yì zì bēi。
千里河山原巩固,万家黎庶尚疮痍。qiān lǐ hé shān yuán gǒng gù,wàn jiā lí shù shàng chuāng yí。
荒郊寂寞馀残垒,落日苍茫卷大旗。huāng jiāo jì mò yú cán lěi,luò rì cāng máng juǎn dà qí。
使相南来重秉节,可能江左仗安危。shǐ xiāng nán lái zhòng bǐng jié,kě néng jiāng zuǒ zhàng ān wēi。