古诗词

滕王阁

金武祥

有客舣棹游南昌,三度访古悲沧桑。yǒu kè yǐ zhào yóu nán chāng,sān dù fǎng gǔ bēi cāng sāng。
眼前突兀忽见此,依然高阁闲滕王。yǎn qián tū wù hū jiàn cǐ,yī rán gāo gé xián téng wáng。
昨由机船溯扬子,一日千里来浔阳。zuó yóu jī chuán sù yáng zi,yī rì qiān lǐ lái xún yáng。
天时人事偶然耳,岂必神助邀马当。tiān shí rén shì ǒu rán ěr,qǐ bì shén zhù yāo mǎ dāng。
伟哉东南擅名胜,嵯峨杰构遥相望。wěi zāi dōng nán shàn míng shèng,cuó é jié gòu yáo xiāng wàng。
题诗黄鹤有崔颢,七字压倒李白狂。tí shī huáng hè yǒu cuī hào,qī zì yā dào lǐ bái kuáng。
岳阳作记念忧乐,希文道德兼文章。yuè yáng zuò jì niàn yōu lè,xī wén dào dé jiān wén zhāng。
地以人传倘举例,子安一序敢颉颃。dì yǐ rén chuán tǎng jǔ lì,zi ān yī xù gǎn jié háng。
何况持论尚器识,徐笺庾赋曷足臧。hé kuàng chí lùn shàng qì shí,xú jiān yǔ fù hé zú zāng。
乃知阎公实好士,大会宾客华筵张。nǎi zhī yán gōng shí hǎo shì,dà huì bīn kè huá yán zhāng。
一朝捧袂被容接,剔眉吐气已激昂。yī cháo pěng mèi bèi róng jiē,tī méi tǔ qì yǐ jī áng。
群公未赋婿焚稿,天才遽复广坐扬。qún gōng wèi fù xù fén gǎo,tiān cái jù fù guǎng zuò yáng。
钟期杨意寓景慕,得一知已名益彰。zhōng qī yáng yì yù jǐng mù,dé yī zhī yǐ míng yì zhāng。
黄金筑台重声价,巍然此阁堪比量。huáng jīn zhù tái zhòng shēng jià,wēi rán cǐ gé kān bǐ liàng。
只我登临纵游目,莫更凭吊搜枯肠。zhǐ wǒ dēng lín zòng yóu mù,mò gèng píng diào sōu kū cháng。
仙人帝子不可作,俯仰一世谁短长。xiān rén dì zi bù kě zuò,fǔ yǎng yī shì shuí duǎn zhǎng。
但见山苍苍兮水茫茫,江头日夜风浪浪。dàn jiàn shān cāng cāng xī shuǐ máng máng,jiāng tóu rì yè fēng làng làng。

金武祥

原名则仁,号溎生,名宿金一士之孙。清末民初人,先应邀兖州县官幕友,后以捐班至广东候补,得署赤溪直隶厅同知。五十岁后,因丁忧而依例解任归里,从事地方文献收集,整理出版,享年八十三岁。著有芙蓉江上草堂诗稿及江阴丛书、粟香室丛书等多种。 金武祥的作品>>

猜您喜欢

试院杂咏七首

金武祥

网古穷源流,好砚竟成癖。wǎng gǔ qióng yuán liú,hǎo yàn jìng chéng pǐ。
我无海岳庵,摩挲空叹息。wǒ wú hǎi yuè ān,mó sā kōng tàn xī。

试院杂咏七首

金武祥

七叶绵金貂,豪华更风雅。qī yè mián jīn diāo,háo huá gèng fēng yǎ。
百幅梅苍图,一笔便挥洒。bǎi fú méi cāng tú,yī bǐ biàn huī sǎ。

试院杂咏七首

金武祥

说鬼到夜分,空房客独宿。shuō guǐ dào yè fēn,kōng fáng kè dú sù。
风动帘帷开,摇摇一灯绿。fēng dòng lián wéi kāi,yáo yáo yī dēng lǜ。

试院杂咏七首

金武祥

材艺君独优,诗画称两绝。cái yì jūn dú yōu,shī huà chēng liǎng jué。
努力继前贤,临川一枝笔。nǔ lì jì qián xián,lín chuān yī zhī bǐ。

试院杂咏七首

金武祥

辛苦贼中来,书生何勇敢。xīn kǔ zéi zhōng lái,shū shēng hé yǒng gǎn。
君家旧有名,一身都是胆。jūn jiā jiù yǒu míng,yī shēn dōu shì dǎn。

郡城归舟听雨

金武祥

风雨能令咫尺遥,篷窗高枕听潇潇。fēng yǔ néng lìng zhǐ chǐ yáo,péng chuāng gāo zhěn tīng xiāo xiāo。
不知舍北湾环水,绿到村前第几桥。bù zhī shě běi wān huán shuǐ,lǜ dào cūn qián dì jǐ qiáo。

春日舟行三首

金武祥

游览何嫌荡桨迟,沿溪一任野航移。yóu lǎn hé xián dàng jiǎng chí,yán xī yī rèn yě háng yí。
短篷忽觉微阴覆,知是红桥乍过时。duǎn péng hū jué wēi yīn fù,zhī shì hóng qiáo zhà guò shí。

春日舟行三首

金武祥

者边景物倍堪游,且自停桡欲暂留。zhě biān jǐng wù bèi kān yóu,qiě zì tíng ráo yù zàn liú。
忽漫好风来一阵,吹将小艇漾中流。hū màn hǎo fēng lái yī zhèn,chuī jiāng xiǎo tǐng yàng zhōng liú。

春日舟行三首

金武祥

宿雨才收一镜平,绿杨两岸听啼莺。sù yǔ cái shōu yī jìng píng,lǜ yáng liǎng àn tīng tí yīng。
每经绝好溪山处,逢著渔舠使问名。měi jīng jué hǎo xī shān chù,féng zhù yú dāo shǐ wèn míng。

纳凉

金武祥

漏催半夜露方凝,高阁凉生第几层。lòu cuī bàn yè lù fāng níng,gāo gé liáng shēng dì jǐ céng。
仰视繁星犹络索,预愁明日更炎蒸。yǎng shì fán xīng yóu luò suǒ,yù chóu míng rì gèng yán zhēng。

秋日至姬山小湖得四绝句

金武祥

古藤十丈落阴凉,踏遍芒鞋引兴长。gǔ téng shí zhàng luò yīn liáng,tà biàn máng xié yǐn xīng zhǎng。
行到桥边还小立,夕阳两岸听鸣榔。xíng dào qiáo biān hái xiǎo lì,xī yáng liǎng àn tīng míng láng。

秋日至姬山小湖得四绝句

金武祥

绿波如画白蘋洲,柳色微黄绕渡头。lǜ bō rú huà bái píng zhōu,liǔ sè wēi huáng rào dù tóu。
忽讶中流红绰约,残荷犹剩一枝秋。hū yà zhōng liú hóng chuò yuē,cán hé yóu shèng yī zhī qiū。

秋日至姬山小湖得四绝句

金武祥

穿过深林路一条,忽看茆舍住山腰。chuān guò shēn lín lù yī tiáo,hū kàn máo shě zhù shān yāo。
寻途欲访幽人宅,尚有清溪隔几桥。xún tú yù fǎng yōu rén zhái,shàng yǒu qīng xī gé jǐ qiáo。

秋日至姬山小湖得四绝句

金武祥

山重水复步迟迟,夕照苍茫欲暮时。shān zhòng shuǐ fù bù chí chí,xī zhào cāng máng yù mù shí。
渔父似知秋色好,停舟多傍蓼花枝。yú fù shì zhī qiū sè hǎo,tíng zhōu duō bàng liǎo huā zhī。

偶成

金武祥

碧檐红挂夕阳低,花影重重向晚迷。bì yán hóng guà xī yáng dī,huā yǐng zhòng zhòng xiàng wǎn mí。
燕子忒忙巢未稳,柳梢先借一枝栖。yàn zi tè máng cháo wèi wěn,liǔ shāo xiān jiè yī zhī qī。