古诗词

绝命词

范承谟

一笑襟开万怒平,龙兴有寺葬真卿。yī xiào jīn kāi wàn nù píng,lóng xīng yǒu sì zàng zhēn qīng。
执旗厉鬼争前导,扫尽穿墙穴壁鼪。zhí qí lì guǐ zhēng qián dǎo,sǎo jǐn chuān qiáng xué bì shēng。

范承谟

清汉军镶黄旗人,字觐公,号螺山,别号蒙谷。范文程次子。顺治九年进士。康熙间巡抚浙江,劾奏贪吏,惩治巨猾。亲勘宁、台、温、处、金、衢六府荒田,奏免荒田及水冲地赋三十万亩以上。会杭、嘉、湖、绍诸府水灾,奏贷库银,籴米平粜,最贫者许肩盐自给,全活甚众。擢福建总督。耿精忠反,挺身反抗,被闭于土室达三年余,最后被迫自尽。谥忠贞。有《吾庐存稿》、《百苦吟》、《蒙谷自序》、《画壁集》等。 范承谟的作品>>

猜您喜欢

句留吟

范承谟

春日溶溶向夜深,松涛砧韵漏沈沈。chūn rì róng róng xiàng yè shēn,sōng tāo zhēn yùn lòu shěn shěn。
兰亭少长频来梦,踏泛句留指碧岑。lán tíng shǎo zhǎng pín lái mèng,tà fàn jù liú zhǐ bì cén。
碧岑高矗云盘曲,四野青蒙星陆续。bì cén gāo chù yún pán qū,sì yě qīng méng xīng lù xù。
手拂琼霄袖落霞,目低银汉回衡玉。shǒu fú qióng xiāo xiù luò xiá,mù dī yín hàn huí héng yù。
玉衡遥指凤凰城,望美人兮心怦怦。yù héng yáo zhǐ fèng huáng chéng,wàng měi rén xī xīn pēng pēng。
瘦骨虽无缩地术,冰心尚信自天成。shòu gǔ suī wú suō dì shù,bīng xīn shàng xìn zì tiān chéng。
仰天欲语心转苦,怀抱纵横天尺五。yǎng tiān yù yǔ xīn zhuǎn kǔ,huái bào zòng héng tiān chǐ wǔ。
奕叶貂蝉著国华,肯将姓氏污家谱。yì yè diāo chán zhù guó huá,kěn jiāng xìng shì wū jiā pǔ。
倦眼迷离望莆田,酸风如箭射眸穿。juàn yǎn mí lí wàng pú tián,suān fēng rú jiàn shè móu chuān。
三年破榻悲谁语,几堵颓垣痛各天。sān nián pò tà bēi shuí yǔ,jǐ dǔ tuí yuán tòng gè tiān。
各天同难天应祐,紫电青霜乌巷胄。gè tiān tóng nán tiān yīng yòu,zǐ diàn qīng shuāng wū xiàng zhòu。
将军亲执绣雕旗,跃马直前真荡寇。jiāng jūn qīn zhí xiù diāo qí,yuè mǎ zhí qián zhēn dàng kòu。
一战成功抱犊闲,朝来泛水暮留山。yī zhàn chéng gōng bào dú xián,cháo lái fàn shuǐ mù liú shān。
那知多少东陵兴,都付西风残照间。nà zhī duō shǎo dōng líng xīng,dōu fù xī fēng cán zhào jiān。
董贾文章虫唧唧,穷通贵贱裈中虱。dǒng jiǎ wén zhāng chóng jī jī,qióng tōng guì jiàn kūn zhōng shī。
谁御长风汗漫游。shuí yù zhǎng fēng hàn màn yóu。
我欲从之万事毕。wǒ yù cóng zhī wàn shì bì。
恍忽天际兮来我真人,驾玉麟兮饰宝琛。huǎng hū tiān jì xī lái wǒ zhēn rén,jià yù lín xī shì bǎo chēn。
建朱旆兮耀金廷,邀王乔兮酒数斟。jiàn zhū pèi xī yào jīn tíng,yāo wáng qiáo xī jiǔ shù zhēn。
舞袁公兮抚真琴,《韶》《武》迭奏兮开余素心。wǔ yuán gōng xī fǔ zhēn qín,sháo wǔ dié zòu xī kāi yú sù xīn。
何以处此寂寞兮,闻太古之元音。hé yǐ chù cǐ jì mò xī,wén tài gǔ zhī yuán yīn。
继而坐予芝山之巅、双松之下,启口微吟曰,海日升兮东方明,卿云烂兮泰阶平,仙霞开兮役五丁。jì ér zuò yǔ zhī shān zhī diān shuāng sōng zhī xià,qǐ kǒu wēi yín yuē,hǎi rì shēng xī dōng fāng míng,qīng yún làn xī tài jiē píng,xiān xiá kāi xī yì wǔ dīng。
山魈馘,海鲵烹,何为凄怆憔悴兮,日劳劳而自戕其生君。shān xiāo guó,hǎi ní pēng,hé wèi qī chuàng qiáo cuì xī,rì láo láo ér zì qiāng qí shēng jūn。
不见画角鸣兮鼓声起,为我殷勤慰诸子。bù jiàn huà jiǎo míng xī gǔ shēng qǐ,wèi wǒ yīn qín wèi zhū zi。
义仁忠勇万人魁,永寿芳名纪青史。yì rén zhōng yǒng wàn rén kuí,yǒng shòu fāng míng jì qīng shǐ。
余乃爽然而惊、肃然而迎,三星在户,四顾一檠。yú nǎi shuǎng rán ér jīng sù rán ér yíng,sān xīng zài hù,sì gù yī qíng。
情耿耿,砧声清。qíng gěng gěng,zhēn shēng qīng。

武彝曲

范承谟

吁嗟呼!淮阴未遇兮漂母哀,螺山落魄兮武彝开。xū jiē hū!huái yīn wèi yù xī piāo mǔ āi,luó shān luò pò xī wǔ yí kāi。
漂母一饭兮情生俄顷,武彝三岁兮凝结成衃。piāo mǔ yī fàn xī qíng shēng é qǐng,wǔ yí sān suì xī níng jié chéng pēi。
自是有心知顺逆,非因濒死起寒灰。zì shì yǒu xīn zhī shùn nì,fēi yīn bīn sǐ qǐ hán huī。
三月十五鸡啼晨,辕门甲士往来频。sān yuè shí wǔ jī tí chén,yuán mén jiǎ shì wǎng lái pín。
气色非常人共骇,城头雷炮崩苍云。qì sè fēi cháng rén gòng hài,chéng tóu léi pào bēng cāng yún。
苍云未散挝鼍鼓,天吴欲沸刑天舞。cāng yún wèi sàn wō tuó gǔ,tiān wú yù fèi xíng tiān wǔ。
直凭谈笑折狂锋,刀戟如林何足睹。zhí píng tán xiào zhé kuáng fēng,dāo jǐ rú lín hé zú dǔ。
刀比霜兮戟作林,两廊杀气遏飞禽。dāo bǐ shuāng xī jǐ zuò lín,liǎng láng shā qì è fēi qín。
君恩臣节当今日,后土皇天鉴此心。jūn ēn chén jié dāng jīn rì,hòu tǔ huáng tiān jiàn cǐ xīn。
此心久许主人死,谁解全躯保妻子。cǐ xīn jiǔ xǔ zhǔ rén sǐ,shuí jiě quán qū bǎo qī zi。
可怜相向大中丞,俯首无言但尔尔。kě lián xiāng xiàng dà zhōng chéng,fǔ shǒu wú yán dàn ěr ěr。
一身九锁声郎当,鬼火空房淡日黄。yī shēn jiǔ suǒ shēng láng dāng,guǐ huǒ kōng fáng dàn rì huáng。
百计劝餐罗粪土,踢翻几案蝶飞扬。bǎi jì quàn cān luó fèn tǔ,tī fān jǐ àn dié fēi yáng。
吁嗟呼!我凛如霜兮人呼铁面,我衷如火兮人难自见。xū jiē hū!wǒ lǐn rú shuāng xī rén hū tiě miàn,wǒ zhōng rú huǒ xī rén nán zì jiàn。
世受国恩兮父子兄弟,敢忘报称兮骨劘血溅。shì shòu guó ēn xī fù zi xiōng dì,gǎn wàng bào chēng xī gǔ mó xuè jiàn。
既堕鬼隅兮言返吾真,咫尺首阳兮幸与为邻。jì duò guǐ yú xī yán fǎn wú zhēn,zhǐ chǐ shǒu yáng xī xìng yǔ wèi lín。
常山舌利兮鲸鲵胆碎,吐气如虹兮断齿截龈。cháng shān shé lì xī jīng ní dǎn suì,tǔ qì rú hóng xī duàn chǐ jié kěn。
左右难堪兮怒色加,环睛按剑语声哗。zuǒ yòu nán kān xī nù sè jiā,huán jīng àn jiàn yǔ shēng huā。
十日肉枯神愈健,咆哮怒者亦兴嗟。shí rì ròu kū shén yù jiàn,páo xiāo nù zhě yì xīng jiē。
武彝武彝古人风,慨吟包胥赋孤忠。wǔ yí wǔ yí gǔ rén fēng,kǎi yín bāo xū fù gū zhōng。
秦庭七日能完楚,君更余三将无同。qín tíng qī rì néng wán chǔ,jūn gèng yú sān jiāng wú tóng。
君何不忍须臾死,未必天心遽如此。jūn hé bù rěn xū yú sǐ,wèi bì tiān xīn jù rú cǐ。
怀光希烈真奇凶,终须斩馘献天子。huái guāng xī liè zhēn qí xiōng,zhōng xū zhǎn guó xiàn tiān zi。
君不见公孙杵臼告程婴,成事称难死事轻。jūn bù jiàn gōng sūn chǔ jiù gào chéng yīng,chéng shì chēng nán sǐ shì qīng。
无论鸿毛与泰岱,汉节终归苏子卿。wú lùn hóng máo yǔ tài dài,hàn jié zhōng guī sū zi qīng。
我闻此语转增苦,我何人斯比苏武。wǒ wén cǐ yǔ zhuǎn zēng kǔ,wǒ hé rén sī bǐ sū wǔ。
暂吸滴水效吞毡,可能鍊石将天补。zàn xī dī shuǐ xiào tūn zhān,kě néng liàn shí jiāng tiān bǔ。
垢面蓬头欷复歔,满前异类总狂且。gòu miàn péng tóu xī fù xū,mǎn qián yì lèi zǒng kuáng qiě。
生何为兮死有恨,朔望踉跄拜帝书。shēng hé wèi xī sǐ yǒu hèn,shuò wàng liáng qiāng bài dì shū。
多君慷慨心如揭,吾亦披肝饮君血。duō jūn kāng kǎi xīn rú jiē,wú yì pī gān yǐn jūn xuè。
炎荒毒日渴喉焚,凉我燕山片片雪。yán huāng dú rì kě hóu fén,liáng wǒ yàn shān piàn piàn xuě。
冬月悲风透骨寒,殷殷雅意纩还热。dōng yuè bēi fēng tòu gǔ hán,yīn yīn yǎ yì kuàng hái rè。
一曲长歌笔未终,啾啾四壁虫声咽。yī qū zhǎng gē bǐ wèi zhōng,jiū jiū sì bì chóng shēng yàn。
呜呼,谁为沈阳之裔兮,子暨诸孙。wū hū,shuí wèi shěn yáng zhī yì xī,zi jì zhū sūn。
睹此片纸只字兮,须知为死血将尽之流痕。dǔ cǐ piàn zhǐ zhǐ zì xī,xū zhī wèi sǐ xuè jiāng jǐn zhī liú hén。
当思何以处此兮,慰我生前未了之幽恨。dāng sī hé yǐ chù cǐ xī,wèi wǒ shēng qián wèi le zhī yōu hèn。
吁嗟呼!满目冉冉兮,八千里外之游魂。xū jiē hū!mǎn mù rǎn rǎn xī,bā qiān lǐ wài zhī yóu hún。
若使悠悠复泛泛,辜负亲恩与国恩。ruò shǐ yōu yōu fù fàn fàn,gū fù qīn ēn yǔ guó ēn。

嵇留山寄观骚注参证诗以纪之

范承谟

《怀沙》匿奇迹,忠彰道未扬。huái shā nì qí jì,zhōng zhāng dào wèi yáng。
抑郁千载间,兰蕙隐华芳。yì yù qiān zài jiān,lán huì yǐn huá fāng。
值兹颠覆初,哲人罹危疆。zhí zī diān fù chū,zhé rén lí wēi jiāng。
冥会著《远游》,汨罗忽翱翔。míng huì zhù yuǎn yóu,mì luó hū áo xiáng。
浩浩水无垠,莽莽云俱苍。hào hào shuǐ wú yín,mǎng mǎng yún jù cāng。
应知素心人,掩涕不可将。yīng zhī sù xīn rén,yǎn tì bù kě jiāng。