古诗词

江南

吴保初

杏花零落柳毵毵,独倚危栏望碧潭。xìng huā líng luò liǔ sān sān,dú yǐ wēi lán wàng bì tán。
春到江南肠已断,况无春色到江南。chūn dào jiāng nán cháng yǐ duàn,kuàng wú chūn sè dào jiāng nán。

吴保初

清安徽庐江人,字彦复,号君遂。吴长庆子。荫生。官刑部主事,与刚毅争一案,愤而自脱公服出署。弃官后居上海,曾电请西太后归政光绪帝。后以唐才常事牵连,避往日本年余而归。工诗文,与陈衍等相酬和。有《未焚草》、《北山楼诗文集》。 吴保初的作品>>

猜您喜欢

津桥

吴保初

寻思东海扬尘日,愁说胥江有怒潮。xún sī dōng hǎi yáng chén rì,chóu shuō xū jiāng yǒu nù cháo。
风雪漫天驴背稳,独披风帽上津桥。fēng xuě màn tiān lǘ bèi wěn,dú pī fēng mào shàng jīn qiáo。

偶书

吴保初

从来赤舌可烧城,谁与排愁仗酒兵。cóng lái chì shé kě shāo chéng,shuí yǔ pái chóu zhàng jiǔ bīng。
一觉十年还自笑,只将重谤博微名。yī jué shí nián hái zì xiào,zhǐ jiāng zhòng bàng bó wēi míng。

春日遣怀

吴保初

门前旷幽瞩,春风吹裳衣。mén qián kuàng yōu zhǔ,chūn fēng chuī shang yī。
四顾何萧条,鸟语相婓婓。sì gù hé xiāo tiáo,niǎo yǔ xiāng fēi fēi。
原上滋青草,游子殊未归。yuán shàng zī qīng cǎo,yóu zi shū wèi guī。
俯仰复三叹,徘徊久瞻睎。fǔ yǎng fù sān tàn,pái huái jiǔ zhān xī。
相思在长道,之子与我违。xiāng sī zài zhǎng dào,zhī zi yǔ wǒ wéi。
萝径自岑寂,孤琴为谁挥。luó jìng zì cén jì,gū qín wèi shuí huī。
余怀局未展,斯世将焉依。yú huái jú wèi zhǎn,sī shì jiāng yān yī。
朝饮木兰露,夕采北山薇。cháo yǐn mù lán lù,xī cǎi běi shān wēi。
乾坤逝安适,日暮独扃扉。qián kūn shì ān shì,rì mù dú jiōng fēi。

将赴都门留赠家山亲故

吴保初

束发就外傅,迟钝百不如。shù fā jiù wài fù,chí dùn bǎi bù rú。
一朝承明诏,驾言觐皇都。yī cháo chéng míng zhào,jià yán jìn huáng dōu。
年齿逾二九,仍复滞里闾。nián chǐ yú èr jiǔ,réng fù zhì lǐ lǘ。
余心日茅塞,学业多荒芜。yú xīn rì máo sāi,xué yè duō huāng wú。
淹迟非吾事,欲往还踌躇。yān chí fēi wú shì,yù wǎng hái chóu chú。
岂谓贫而致,匪为饥所驱。qǐ wèi pín ér zhì,fěi wèi jī suǒ qū。
宁甘骨肉远,况与田园疏。níng gān gǔ ròu yuǎn,kuàng yǔ tián yuán shū。
聊欲继先志,讵敢堕其躯。liáo yù jì xiān zhì,jù gǎn duò qí qū。
悠悠帝乡远,一去千里馀。yōu yōu dì xiāng yuǎn,yī qù qiān lǐ yú。
世途多荆榛,安得不崎岖。shì tú duō jīng zhēn,ān dé bù qí qū。
相期各努力,岁月如白驹。xiāng qī gè nǔ lì,suì yuè rú bái jū。

简裴伯谦农部

吴保初

阴雨初含霁,垂甍溜尚滴。yīn yǔ chū hán jì,chuí méng liū shàng dī。
袅袅来风凉,黮黮流云湿。niǎo niǎo lái fēng liáng,dǎn dǎn liú yún shī。
逍遥溽暑退,索寞日将夕。xiāo yáo rù shǔ tuì,suǒ mò rì jiāng xī。
咄哉风雨师,连朝阻良觌。duō zāi fēng yǔ shī,lián cháo zǔ liáng dí。

嘉平十六夜

吴保初

凉月出东林,流光皎如雪。liáng yuè chū dōng lín,liú guāng jiǎo rú xuě。
三五何明明,二八又将缺。sān wǔ hé míng míng,èr bā yòu jiāng quē。
觌面未宜疏,况乃关山别。dí miàn wèi yí shū,kuàng nǎi guān shān bié。
千里孰起予,寸心为君折。qiān lǐ shú qǐ yǔ,cùn xīn wèi jūn zhé。

嘉平十六夜

吴保初

旅雁鸣朔风,羁心忽零乱。lǚ yàn míng shuò fēng,jī xīn hū líng luàn。
之子渺何方,千里音尘断。zhī zi miǎo hé fāng,qiān lǐ yīn chén duàn。
所嗟樊笼中,翻飞无羽翰。suǒ jiē fán lóng zhōng,fān fēi wú yǔ hàn。
怀人情徒伤,耿耿岁方晏。huái rén qíng tú shāng,gěng gěng suì fāng yàn。

寄内

吴保初

贫贱常戚戚,富贵常婜婜。pín jiàn cháng qī qī,fù guì cháng qiān qiān。
婜戚两无朕,祸变生东夷。qiān qī liǎng wú zhèn,huò biàn shēng dōng yí。
烽燧久未熄,干戈动经时。fēng suì jiǔ wèi xī,gàn gē dòng jīng shí。
王者岂好战,丑虏纷猖披。wáng zhě qǐ hǎo zhàn,chǒu lǔ fēn chāng pī。
狞飙振槁叶,严霜瘁枯枝。níng biāo zhèn gǎo yè,yán shuāng cuì kū zhī。
败绩屡奏闻,旰食繁忧滋。bài jì lǚ zòu wén,gàn shí fán yōu zī。
不才将家裔,激愤摧肝脾。bù cái jiāng jiā yì,jī fèn cuī gān pí。
请缨岂无路,绝裾诚所悲。qǐng yīng qǐ wú lù,jué jū chéng suǒ bēi。
骨肉渐已远,锋镝乃所私。gǔ ròu jiàn yǐ yuǎn,fēng dī nǎi suǒ sī。
贫富会有尽,生死焉得知。pín fù huì yǒu jǐn,shēng sǐ yān dé zhī。
傫然为此别,此别非平时。lěi rán wèi cǐ bié,cǐ bié fēi píng shí。
老母发浸白,定省谁扶持。lǎo mǔ fā jìn bái,dìng shěng shuí fú chí。
荣辱实自召,谤誉姑听之。róng rǔ shí zì zhào,bàng yù gū tīng zhī。
脱能赋归来,与君陈相思。tuō néng fù guī lái,yǔ jūn chén xiāng sī。

效韦体

吴保初

光阴等过隙,日月奔双轮。guāng yīn děng guò xì,rì yuè bēn shuāng lún。
去去无停机,万物随飞尘。qù qù wú tíng jī,wàn wù suí fēi chén。
小园微雨霁,空山芳杜春。xiǎo yuán wēi yǔ jì,kōng shān fāng dù chūn。
谡谡松风古,娟娟花月新。sù sù sōng fēng gǔ,juān juān huā yuè xīn。
如何今日地,不见昔时人。rú hé jīn rì dì,bù jiàn xī shí rén。
烹茗延嘉客,割鸡招近邻。pēng míng yán jiā kè,gē jī zhāo jìn lín。
绵思廑忧国,直道宁谋身。mián sī jǐn yōu guó,zhí dào níng móu shēn。
谁能久郁郁,负此村醪醇。shuí néng jiǔ yù yù,fù cǐ cūn láo chún。
浩歌渔父篇,明月思垂纶。hào gē yú fù piān,míng yuè sī chuí lún。

石砚歌

吴保初

石斑斑,墨浩浩,濡毫夜起批鳞草。shí bān bān,mò hào hào,rú háo yè qǐ pī lín cǎo。
上不以补天,下不以填海。shàng bù yǐ bǔ tiān,xià bù yǐ tián hǎi。
姑以汝为砚,犹胜弃掷空山閟光彩。gū yǐ rǔ wèi yàn,yóu shèng qì zhì kōng shān bì guāng cǎi。
噫吁嘻,呜呼!yī xū xī,wū hū!
天有时而堕,海有时而枯,精光耿耿终难渝。tiān yǒu shí ér duò,hǎi yǒu shí ér kū,jīng guāng gěng gěng zhōng nán yú。
万年如瞬一须臾,娲皇精卫今何如。wàn nián rú shùn yī xū yú,wā huáng jīng wèi jīn hé rú。

与子言联句

吴保初

既不甘虚生,又不能速死,速死胜虚生,虚生胜徒死,生兮生兮死可耻。jì bù gān xū shēng,yòu bù néng sù sǐ,sù sǐ shèng xū shēng,xū shēng shèng tú sǐ,shēng xī shēng xī sǐ kě chǐ。
空山浩浩风吹衣,白云出岫今旋归。kōng shān hào hào fēng chuī yī,bái yún chū xiù jīn xuán guī。
梦中忽跨白麟去,齐烟九点光熹微。mèng zhōng hū kuà bái lín qù,qí yān jiǔ diǎn guāng xī wēi。
横流黑海黄尘飞,铁轨潜通西伯里。héng liú hēi hǎi huáng chén fēi,tiě guǐ qián tōng xī bó lǐ。
石破天惊地轴倾,槁木死灰吹不起。shí pò tiān jīng dì zhóu qīng,gǎo mù sǐ huī chuī bù qǐ。
重阳巨舰凌长风,电光远烛虚无中。zhòng yáng jù jiàn líng zhǎng fēng,diàn guāng yuǎn zhú xū wú zhōng。
砉然鱼雷海底发,战血流渍波光红。huò rán yú léi hǎi dǐ fā,zhàn xuè liú zì bō guāng hóng。
临流欲洒新亭泪,卧榻何年许鼾睡。lín liú yù sǎ xīn tíng lèi,wò tà hé nián xǔ hān shuì。
五洲道路一朝通,夜夜晴空出妖彗。wǔ zhōu dào lù yī cháo tōng,yè yè qíng kōng chū yāo huì。
搔首问天天茫茫,徒手焉能歼天狼。sāo shǒu wèn tiān tiān máng máng,tú shǒu yān néng jiān tiān láng。
空城狐免白昼窜,走狗烹醢良弓藏。kōng chéng hú miǎn bái zhòu cuàn,zǒu gǒu pēng hǎi liáng gōng cáng。
扰攘群夷争角逐,睥睨神州如一粟。rǎo rǎng qún yí zhēng jiǎo zhú,pì nì shén zhōu rú yī sù。
土苴圣制竞国威,杀人盈野膺天戮。tǔ jū shèng zhì jìng guó wēi,shā rén yíng yě yīng tiān lù。
噫吁嘻!天荆地棘成畏途,东狼西虎环四隅。yī xū xī!tiān jīng dì jí chéng wèi tú,dōng láng xī hǔ huán sì yú。
武陵一舸向何许,桃源世界还有无。wǔ líng yī gě xiàng hé xǔ,táo yuán shì jiè hái yǒu wú。
柴桑居士晋遗老,出本无心归亦好。chái sāng jū shì jìn yí lǎo,chū běn wú xīn guī yì hǎo。
却愁遍地炮花开,淋漓战血沾野草。què chóu biàn dì pào huā kāi,lín lí zhàn xuè zhān yě cǎo。
生不能迟死不早,忧心悄悄如蓬葆。shēng bù néng chí sǐ bù zǎo,yōu xīn qiāo qiāo rú péng bǎo。
精卫难填碧海乾,紫芝惆怅商山槁。jīng wèi nán tián bì hǎi qián,zǐ zhī chóu chàng shāng shān gǎo。
日图一饱夜一眠,圣人为腹自古然。rì tú yī bǎo yè yī mián,shèng rén wèi fù zì gǔ rán。
畏罍但能岁大穰,呼龙瑶岛耕苍烟。wèi léi dàn néng suì dà ráng,hū lóng yáo dǎo gēng cāng yān。
山窗长夏开萝径,松竹萧萧风雨劲。shān chuāng zhǎng xià kāi luó jìng,sōng zhú xiāo xiāo fēng yǔ jìn。
纵观蠹简三千年,转轴兴亡若明镜。zòng guān dù jiǎn sān qiān nián,zhuǎn zhóu xīng wáng ruò míng jìng。
草茅坐论伤如何,盈廷食肉何其多。cǎo máo zuò lùn shāng rú hé,yíng tíng shí ròu hé qí duō。
坐使生民弃涂炭,拖金曳紫冠峨峨。zuò shǐ shēng mín qì tú tàn,tuō jīn yè zǐ guān é é。
赤手难援天下溺,且作长歌歌代哭,吾将及时返初服。chì shǒu nán yuán tiān xià nì,qiě zuò zhǎng gē gē dài kū,wú jiāng jí shí fǎn chū fú。

题陈子言《藿隐诗草》

吴保初

朝饮北山楼,暮饮北山楼。cháo yǐn běi shān lóu,mù yǐn běi shān lóu。
朝暮寻古人,古人今在不?cháo mù xún gǔ rén,gǔ rén jīn zài bù?
劝君少吟诗,吟诗多白头。quàn jūn shǎo yín shī,yín shī duō bái tóu。
佳句匪易得,知音复难求。jiā jù fěi yì dé,zhī yīn fù nán qiú。
岁晏冰雪冱,翛然卧林丘。suì yàn bīng xuě hù,xiāo rán wò lín qiū。
寒梅发残萼,冷艳风飕飕。hán méi fā cán è,lěng yàn fēng sōu sōu。
独鹤时一闻,众乌声啾啾。dú hè shí yī wén,zhòng wū shēng jiū jiū。

昼寝

吴保初

春秋忘蟪蛄,旦暮失蜉蝣。chūn qiū wàng huì gū,dàn mù shī fú yóu。
瞢腾大化中,扰扰何时休。méng téng dà huà zhōng,rǎo rǎo hé shí xiū。
余今思古人,古人今在不?yú jīn sī gǔ rén,gǔ rén jīn zài bù?
出门何所之,累累皆松楸。chū mén hé suǒ zhī,lèi lèi jiē sōng qiū。
连蹈东海死,夷老西山幽。lián dǎo dōng hǎi sǐ,yí lǎo xī shān yōu。
身夭形亦灭,形灭心长留。shēn yāo xíng yì miè,xíng miè xīn zhǎng liú。
夜夜望北斗,日日登南楼。yè yè wàng běi dòu,rì rì dēng nán lóu。
丈夫七尺身,宁欲为诗囚。zhàng fū qī chǐ shēn,níng yù wèi shī qiú。
饮水聊疗饥,栽花能缔愁。yǐn shuǐ liáo liáo jī,zāi huā néng dì chóu。
惠然春风来,朽木终何求。huì rán chūn fēng lái,xiǔ mù zhōng hé qiú。
惟有黑甜乡,时时爱独游。wéi yǒu hēi tián xiāng,shí shí ài dú yóu。

读陈石遗诗集遂和其论诗原韵

吴保初

客邸镇无聊,向人借书看。kè dǐ zhèn wú liáo,xiàng rén jiè shū kàn。
游兴久已阑,吟侣亦渐罕。yóu xīng jiǔ yǐ lán,yín lǚ yì jiàn hǎn。
暮携陈子诗,兀自诵至旦。mù xié chén zi shī,wù zì sòng zhì dàn。
珠玉随风翻,咳唾落天半。zhū yù suí fēng fān,ké tuò luò tiān bàn。
咏怀追步兵,嗜酒过中散。yǒng huái zhuī bù bīng,shì jiǔ guò zhōng sàn。
云梦偶相值,江湖游汗漫。yún mèng ǒu xiāng zhí,jiāng hú yóu hàn màn。
师门君所思,世途吾已惮。shī mén jūn suǒ sī,shì tú wú yǐ dàn。
虽有鸿羽仪,不及羊头烂。suī yǒu hóng yǔ yí,bù jí yáng tóu làn。
泽畔放臣吟,楼头思妇叹。zé pàn fàng chén yín,lóu tóu sī fù tàn。
词妥极艰辛,语妙益凄惋。cí tuǒ jí jiān xīn,yǔ miào yì qī wǎn。
始觉涪翁豪,不逊临川锻。shǐ jué fú wēng háo,bù xùn lín chuān duàn。
吾师擅风雅,薪传火未断。wú shī shàn fēng yǎ,xīn chuán huǒ wèi duàn。
救衰虽已迟,振靡或未晏。jiù shuāi suī yǐ chí,zhèn mí huò wèi yàn。
谁为压卷篇,有人唱之涣。shuí wèi yā juǎn piān,yǒu rén chàng zhī huàn。

支那有一士赠宋平子

吴保初

支那有一士,韬迹居越东。zhī nà yǒu yī shì,tāo jì jū yuè dōng。
抗志稀纯素,笃性秉渊冲。kàng zhì xī chún sù,dǔ xìng bǐng yuān chōng。
意旷九州外,神游三代中。yì kuàng jiǔ zhōu wài,shén yóu sān dài zhōng。
如伤惓心目,无告哀残癃。rú shāng quán xīn mù,wú gào āi cán lóng。
一夫苟不获,丛疚在厥躬。yī fū gǒu bù huò,cóng jiù zài jué gōng。
陈词就重华,问道访崆洞。chén cí jiù zhòng huá,wèn dào fǎng kōng dòng。
著书累万言,吾道终未穷。zhù shū lèi wàn yán,wú dào zhōng wèi qióng。
哲人不偶世,至论无污隆。zhé rén bù ǒu shì,zhì lùn wú wū lóng。
岂惟跻小康,将以致大同。qǐ wéi jī xiǎo kāng,jiāng yǐ zhì dà tóng。
挟策献太平,畴能识王通。xié cè xiàn tài píng,chóu néng shí wáng tōng。
抱玉贵善藏,活国徯良工。bào yù guì shàn cáng,huó guó xī liáng gōng。
感子他山意,错石资磨砻。gǎn zi tā shān yì,cuò shí zī mó lóng。
已矣吾何悲,矫首咨鸿蒙。yǐ yǐ wú hé bēi,jiǎo shǒu zī hóng méng。
6312345