古诗词

与子言联句

吴保初

既不甘虚生,又不能速死,速死胜虚生,虚生胜徒死,生兮生兮死可耻。jì bù gān xū shēng,yòu bù néng sù sǐ,sù sǐ shèng xū shēng,xū shēng shèng tú sǐ,shēng xī shēng xī sǐ kě chǐ。
空山浩浩风吹衣,白云出岫今旋归。kōng shān hào hào fēng chuī yī,bái yún chū xiù jīn xuán guī。
梦中忽跨白麟去,齐烟九点光熹微。mèng zhōng hū kuà bái lín qù,qí yān jiǔ diǎn guāng xī wēi。
横流黑海黄尘飞,铁轨潜通西伯里。héng liú hēi hǎi huáng chén fēi,tiě guǐ qián tōng xī bó lǐ。
石破天惊地轴倾,槁木死灰吹不起。shí pò tiān jīng dì zhóu qīng,gǎo mù sǐ huī chuī bù qǐ。
重阳巨舰凌长风,电光远烛虚无中。zhòng yáng jù jiàn líng zhǎng fēng,diàn guāng yuǎn zhú xū wú zhōng。
砉然鱼雷海底发,战血流渍波光红。huò rán yú léi hǎi dǐ fā,zhàn xuè liú zì bō guāng hóng。
临流欲洒新亭泪,卧榻何年许鼾睡。lín liú yù sǎ xīn tíng lèi,wò tà hé nián xǔ hān shuì。
五洲道路一朝通,夜夜晴空出妖彗。wǔ zhōu dào lù yī cháo tōng,yè yè qíng kōng chū yāo huì。
搔首问天天茫茫,徒手焉能歼天狼。sāo shǒu wèn tiān tiān máng máng,tú shǒu yān néng jiān tiān láng。
空城狐免白昼窜,走狗烹醢良弓藏。kōng chéng hú miǎn bái zhòu cuàn,zǒu gǒu pēng hǎi liáng gōng cáng。
扰攘群夷争角逐,睥睨神州如一粟。rǎo rǎng qún yí zhēng jiǎo zhú,pì nì shén zhōu rú yī sù。
土苴圣制竞国威,杀人盈野膺天戮。tǔ jū shèng zhì jìng guó wēi,shā rén yíng yě yīng tiān lù。
噫吁嘻!天荆地棘成畏途,东狼西虎环四隅。yī xū xī!tiān jīng dì jí chéng wèi tú,dōng láng xī hǔ huán sì yú。
武陵一舸向何许,桃源世界还有无。wǔ líng yī gě xiàng hé xǔ,táo yuán shì jiè hái yǒu wú。
柴桑居士晋遗老,出本无心归亦好。chái sāng jū shì jìn yí lǎo,chū běn wú xīn guī yì hǎo。
却愁遍地炮花开,淋漓战血沾野草。què chóu biàn dì pào huā kāi,lín lí zhàn xuè zhān yě cǎo。
生不能迟死不早,忧心悄悄如蓬葆。shēng bù néng chí sǐ bù zǎo,yōu xīn qiāo qiāo rú péng bǎo。
精卫难填碧海乾,紫芝惆怅商山槁。jīng wèi nán tián bì hǎi qián,zǐ zhī chóu chàng shāng shān gǎo。
日图一饱夜一眠,圣人为腹自古然。rì tú yī bǎo yè yī mián,shèng rén wèi fù zì gǔ rán。
畏罍但能岁大穰,呼龙瑶岛耕苍烟。wèi léi dàn néng suì dà ráng,hū lóng yáo dǎo gēng cāng yān。
山窗长夏开萝径,松竹萧萧风雨劲。shān chuāng zhǎng xià kāi luó jìng,sōng zhú xiāo xiāo fēng yǔ jìn。
纵观蠹简三千年,转轴兴亡若明镜。zòng guān dù jiǎn sān qiān nián,zhuǎn zhóu xīng wáng ruò míng jìng。
草茅坐论伤如何,盈廷食肉何其多。cǎo máo zuò lùn shāng rú hé,yíng tíng shí ròu hé qí duō。
坐使生民弃涂炭,拖金曳紫冠峨峨。zuò shǐ shēng mín qì tú tàn,tuō jīn yè zǐ guān é é。
赤手难援天下溺,且作长歌歌代哭,吾将及时返初服。chì shǒu nán yuán tiān xià nì,qiě zuò zhǎng gē gē dài kū,wú jiāng jí shí fǎn chū fú。

吴保初

清安徽庐江人,字彦复,号君遂。吴长庆子。荫生。官刑部主事,与刚毅争一案,愤而自脱公服出署。弃官后居上海,曾电请西太后归政光绪帝。后以唐才常事牵连,避往日本年余而归。工诗文,与陈衍等相酬和。有《未焚草》、《北山楼诗文集》。 吴保初的作品>>

猜您喜欢

同友人游胡氏山馆怀先武壮公幕中诸君子

吴保初

晚来高士宅,落日满空林。wǎn lái gāo shì zhái,luò rì mǎn kōng lín。
野径无人迹,深山啼怪禽。yě jìng wú rén jì,shēn shān tí guài qín。
一年芳草暮,万里故人心。yī nián fāng cǎo mù,wàn lǐ gù rén xīn。
回首辽东事,苍茫泪满襟。huí shǒu liáo dōng shì,cāng máng lèi mǎn jīn。

有感

吴保初

蹉跎闲岁月,往事不堪论。cuō tuó xián suì yuè,wǎng shì bù kān lùn。
岂意终天恨,翻因受国恩。qǐ yì zhōng tiān hèn,fān yīn shòu guó ēn。
修名愁未立,先业必思存。xiū míng chóu wèi lì,xiān yè bì sī cún。
读史怀韩范,忠清遗子孙。dú shǐ huái hán fàn,zhōng qīng yí zi sūn。

旅夜书怀

吴保初

明日江城道,行踪不可留。míng rì jiāng chéng dào,xíng zōng bù kě liú。
孤灯怨遥夜,残月落高楼。gū dēng yuàn yáo yè,cán yuè luò gāo lóu。
风雪岁云暮,关山我旧游。fēng xuě suì yún mù,guān shān wǒ jiù yóu。
故人何日见,樽酒化离愁。gù rén hé rì jiàn,zūn jiǔ huà lí chóu。

残夜怀人

吴保初

我本山中客,荒居猿鹤邻。wǒ běn shān zhōng kè,huāng jū yuán hè lín。
苍茫春色晚,寥落别愁新。cāng máng chūn sè wǎn,liáo luò bié chóu xīn。
心折远游子,寒惊独夜人。xīn zhé yuǎn yóu zi,hán jīng dú yè rén。
何因遣岑寂,不惜苦吟身。hé yīn qiǎn cén jì,bù xī kǔ yín shēn。

偶至田家作

吴保初

自笑尘氛客,忽随沮溺群。zì xiào chén fēn kè,hū suí jǔ nì qún。
高林过疏雨,飞鸟逐行云。gāo lín guò shū yǔ,fēi niǎo zhú xíng yún。
瓮牖馀残春,郊原渐夕曛。wèng yǒu yú cán chūn,jiāo yuán jiàn xī xūn。
秋风将落叶,萧索不堪闻。qiū fēng jiāng luò yè,xiāo suǒ bù kān wén。

晚晴

吴保初

鸣雨止复作,萧然天气清。míng yǔ zhǐ fù zuò,xiāo rán tiān qì qīng。
西风吹木落,野水入河明。xī fēng chuī mù luò,yě shuǐ rù hé míng。
岚影含初旭,林光讶晓晴。lán yǐng hán chū xù,lín guāng yà xiǎo qíng。
愁窥秋草色,忽起故园情。chóu kuī qiū cǎo sè,hū qǐ gù yuán qíng。

舟行

吴保初

惊波流浩浩,风劲日沉沉。jīng bō liú hào hào,fēng jìn rì chén chén。
千里淮南客,孤帆江上心。qiān lǐ huái nán kè,gū fān jiāng shàng xīn。
春明沧海远,建业大江深。chūn míng cāng hǎi yuǎn,jiàn yè dà jiāng shēn。
久抱羁孤恨,蹉跎独至今。jiǔ bào jī gū hèn,cuō tuó dú zhì jīn。

哭永山

吴保初

豺虎纵横日,谁堪社稷臣。chái hǔ zòng héng rì,shuí kān shè jì chén。
死生原细事,忠孝几完人。sǐ shēng yuán xì shì,zhōng xiào jǐ wán rén。
纵竭新亭泪,何关曲突薪。zòng jié xīn tíng lèi,hé guān qū tū xīn。
英魂当杀贼,一为靖边尘。yīng hún dāng shā zéi,yī wèi jìng biān chén。

送任父之申江

吴保初

吾友梁任父,飘零真可哀。wú yǒu liáng rèn fù,piāo líng zhēn kě āi。
少年入京国,下笔挟风雷。shǎo nián rù jīng guó,xià bǐ xié fēng léi。
亦有新亭泪,斯人贾谊才。yì yǒu xīn tíng lèi,sī rén jiǎ yì cái。
江湖须自重,猵獭久相猜。jiāng hú xū zì zhòng,biān tǎ jiǔ xiāng cāi。

简伯福

吴保初

揽涕诵小雅,殷忧赋大东。lǎn tì sòng xiǎo yǎ,yīn yōu fù dà dōng。
溺饥宁我独,哀乐几人同。nì jī níng wǒ dú,āi lè jǐ rén tóng。
大泽龙蛇斗,深山草木空。dà zé lóng shé dòu,shēn shān cǎo mù kōng。
不堪家国恨,奚暇泣途穷。bù kān jiā guó hèn,xī xiá qì tú qióng。

哭六君子

吴保初

圣朝不杀士,尼父吊三仁。shèng cháo bù shā shì,ní fù diào sān rén。
西市诸君子,东林旧党人。xī shì zhū jūn zi,dōng lín jiù dǎng rén。
涓涓流碧血,扰扰窜黄巾。juān juān liú bì xuè,rǎo rǎo cuàn huáng jīn。
未必逢天怒,阴霾黯紫宸。wèi bì féng tiān nù,yīn mái àn zǐ chén。

葬许君男北山楼畔

吴保初

嘒星暗河汉,素月落丘樊。huì xīng àn hé hàn,sù yuè luò qiū fán。
送子归幽穴,流萤照寝门。sòng zi guī yōu xué,liú yíng zhào qǐn mén。
草虫哭灯死,风雨吊花魂。cǎo chóng kū dēng sǐ,fēng yǔ diào huā hún。
谁共茅山隐,牛衣有泪痕。shuí gòng máo shān yǐn,niú yī yǒu lèi hén。

饮酒

吴保初

屈宋留辞赋,杨朱泣路歧。qū sòng liú cí fù,yáng zhū qì lù qí。
荒唐思楚梦,窈窕望云旗。huāng táng sī chǔ mèng,yǎo tiǎo wàng yún qí。
江汉春归早,潇湘雁到迟。jiāng hàn chūn guī zǎo,xiāo xiāng yàn dào chí。
眼看人尽醉,安用独醒为。yǎn kàn rén jǐn zuì,ān yòng dú xǐng wèi。

伯严约游半山寺

吴保初

争墩人已去,晴日恣幽寻。zhēng dūn rén yǐ qù,qíng rì zì yōu xún。
㶁㶁泉声细,悠悠塔影沉。guó guó quán shēng xì,yōu yōu tǎ yǐng chén。
掉头遗浊世,把臂入深林。diào tóu yí zhuó shì,bǎ bì rù shēn lín。
与子深吟久,愁思恐不任。yǔ zi shēn yín jiǔ,chóu sī kǒng bù rèn。

夜发行次天津

吴保初

偶因归省赋南游,梦里魂飞故国楼。ǒu yīn guī shěng fù nán yóu,mèng lǐ hún fēi gù guó lóu。
永夜独行千里客,长途只载一车愁。yǒng yè dú xíng qiān lǐ kè,zhǎng tú zhǐ zài yī chē chóu。
鹓鸾得路翔天阙,猿鹤移文出故邱。yuān luán dé lù xiáng tiān quē,yuán hè yí wén chū gù qiū。
欲识行踪何处所,天津桥上月如钩。yù shí xíng zōng hé chù suǒ,tiān jīn qiáo shàng yuè rú gōu。
6312345