古诗词

与子言联句

吴保初

既不甘虚生,又不能速死,速死胜虚生,虚生胜徒死,生兮生兮死可耻。jì bù gān xū shēng,yòu bù néng sù sǐ,sù sǐ shèng xū shēng,xū shēng shèng tú sǐ,shēng xī shēng xī sǐ kě chǐ。
空山浩浩风吹衣,白云出岫今旋归。kōng shān hào hào fēng chuī yī,bái yún chū xiù jīn xuán guī。
梦中忽跨白麟去,齐烟九点光熹微。mèng zhōng hū kuà bái lín qù,qí yān jiǔ diǎn guāng xī wēi。
横流黑海黄尘飞,铁轨潜通西伯里。héng liú hēi hǎi huáng chén fēi,tiě guǐ qián tōng xī bó lǐ。
石破天惊地轴倾,槁木死灰吹不起。shí pò tiān jīng dì zhóu qīng,gǎo mù sǐ huī chuī bù qǐ。
重阳巨舰凌长风,电光远烛虚无中。zhòng yáng jù jiàn líng zhǎng fēng,diàn guāng yuǎn zhú xū wú zhōng。
砉然鱼雷海底发,战血流渍波光红。huò rán yú léi hǎi dǐ fā,zhàn xuè liú zì bō guāng hóng。
临流欲洒新亭泪,卧榻何年许鼾睡。lín liú yù sǎ xīn tíng lèi,wò tà hé nián xǔ hān shuì。
五洲道路一朝通,夜夜晴空出妖彗。wǔ zhōu dào lù yī cháo tōng,yè yè qíng kōng chū yāo huì。
搔首问天天茫茫,徒手焉能歼天狼。sāo shǒu wèn tiān tiān máng máng,tú shǒu yān néng jiān tiān láng。
空城狐免白昼窜,走狗烹醢良弓藏。kōng chéng hú miǎn bái zhòu cuàn,zǒu gǒu pēng hǎi liáng gōng cáng。
扰攘群夷争角逐,睥睨神州如一粟。rǎo rǎng qún yí zhēng jiǎo zhú,pì nì shén zhōu rú yī sù。
土苴圣制竞国威,杀人盈野膺天戮。tǔ jū shèng zhì jìng guó wēi,shā rén yíng yě yīng tiān lù。
噫吁嘻!天荆地棘成畏途,东狼西虎环四隅。yī xū xī!tiān jīng dì jí chéng wèi tú,dōng láng xī hǔ huán sì yú。
武陵一舸向何许,桃源世界还有无。wǔ líng yī gě xiàng hé xǔ,táo yuán shì jiè hái yǒu wú。
柴桑居士晋遗老,出本无心归亦好。chái sāng jū shì jìn yí lǎo,chū běn wú xīn guī yì hǎo。
却愁遍地炮花开,淋漓战血沾野草。què chóu biàn dì pào huā kāi,lín lí zhàn xuè zhān yě cǎo。
生不能迟死不早,忧心悄悄如蓬葆。shēng bù néng chí sǐ bù zǎo,yōu xīn qiāo qiāo rú péng bǎo。
精卫难填碧海乾,紫芝惆怅商山槁。jīng wèi nán tián bì hǎi qián,zǐ zhī chóu chàng shāng shān gǎo。
日图一饱夜一眠,圣人为腹自古然。rì tú yī bǎo yè yī mián,shèng rén wèi fù zì gǔ rán。
畏罍但能岁大穰,呼龙瑶岛耕苍烟。wèi léi dàn néng suì dà ráng,hū lóng yáo dǎo gēng cāng yān。
山窗长夏开萝径,松竹萧萧风雨劲。shān chuāng zhǎng xià kāi luó jìng,sōng zhú xiāo xiāo fēng yǔ jìn。
纵观蠹简三千年,转轴兴亡若明镜。zòng guān dù jiǎn sān qiān nián,zhuǎn zhóu xīng wáng ruò míng jìng。
草茅坐论伤如何,盈廷食肉何其多。cǎo máo zuò lùn shāng rú hé,yíng tíng shí ròu hé qí duō。
坐使生民弃涂炭,拖金曳紫冠峨峨。zuò shǐ shēng mín qì tú tàn,tuō jīn yè zǐ guān é é。
赤手难援天下溺,且作长歌歌代哭,吾将及时返初服。chì shǒu nán yuán tiān xià nì,qiě zuò zhǎng gē gē dài kū,wú jiāng jí shí fǎn chū fú。

吴保初

清安徽庐江人,字彦复,号君遂。吴长庆子。荫生。官刑部主事,与刚毅争一案,愤而自脱公服出署。弃官后居上海,曾电请西太后归政光绪帝。后以唐才常事牵连,避往日本年余而归。工诗文,与陈衍等相酬和。有《未焚草》、《北山楼诗文集》。 吴保初的作品>>

猜您喜欢

酬日本中岛君

吴保初

散发江湖今六载,故人京洛断知闻。sàn fā jiāng hú jīn liù zài,gù rén jīng luò duàn zhī wén。
妙音冷然落天际,似子犹堪张吾军。miào yīn lěng rán luò tiān jì,shì zi yóu kān zhāng wú jūn。
千岩万壑望霖雨,极浦高林足暮云。qiān yán wàn hè wàng lín yǔ,jí pǔ gāo lín zú mù yún。
苦忆西山旧时月,清光何处却逢君。kǔ yì xī shān jiù shí yuè,qīng guāng hé chù què féng jūn。

元旦试笔示二女弱男亚男

吴保初

比干剖心死,龙逢丧其元。bǐ gàn pōu xīn sǐ,lóng féng sàng qí yuán。
行谊虽则美,肢体究不完。xíng yì suī zé měi,zhī tǐ jiū bù wán。
而父师孟轲,上书尝责难。ér fù shī mèng kē,shàng shū cháng zé nán。
获全其首领,沈忧摧肺肝。huò quán qí shǒu lǐng,shěn yōu cuī fèi gān。
女勿学而父,而父徒空言。nǚ wù xué ér fù,ér fù tú kōng yán。
西方有美女,贞德与罗兰。xī fāng yǒu měi nǚ,zhēn dé yǔ luó lán。

九月五日泥饮大醉因次穗卿后黄垆见赠韵

吴保初

小官粥粥辽东豕,大官吓吓黔之驴。xiǎo guān zhōu zhōu liáo dōng shǐ,dà guān xià xià qián zhī lǘ。
两鸟悲鸣两鬼叱,那恤世议腾揶揄。liǎng niǎo bēi míng liǎng guǐ chì,nà xù shì yì téng yé yú。
醉乡瞢腾已深入,顿失愁苦穷熙娱。zuì xiāng méng téng yǐ shēn rù,dùn shī chóu kǔ qióng xī yú。
祁门解人世有几,欲迥碧落归黄垆。qí mén jiě rén shì yǒu jǐ,yù jiǒng bì luò guī huáng lú。
醒狂醉骂聊复尔,有酒不饮心何居。xǐng kuáng zuì mà liáo fù ěr,yǒu jiǔ bù yǐn xīn hé jū。
始知万物类刍狗,一壶已破千欷歔。shǐ zhī wàn wù lèi chú gǒu,yī hú yǐ pò qiān xī xū。
君如洪钟发巨响,我振螳臂思当车。jūn rú hóng zhōng fā jù xiǎng,wǒ zhèn táng bì sī dāng chē。
于今且莫论皇难,蔑弃礼乐焚诗书。yú jīn qiě mò lùn huáng nán,miè qì lǐ lè fén shī shū。
百年尔我亦俄顷,乾坤毁后皆为虚。bǎi nián ěr wǒ yì é qǐng,qián kūn huǐ hòu jiē wèi xū。
不须出处问虎鼠,底用真幻诹龙猪。bù xū chū chù wèn hǔ shǔ,dǐ yòng zhēn huàn zōu lóng zhū。
圣人满街吾不识,纷纷籍籍咸有图。shèng rén mǎn jiē wú bù shí,fēn fēn jí jí xián yǒu tú。
模糊醉眼看人世,笑则弥勒悲文殊。mó hú zuì yǎn kàn rén shì,xiào zé mí lēi bēi wén shū。
已矣!尘尘万古不可接,九州六合亦有如是之酒徒。yǐ yǐ!chén chén wàn gǔ bù kě jiē,jiǔ zhōu liù hé yì yǒu rú shì zhī jiǔ tú。
6312345