古诗词

村居

周筼

投闲犹复畏张罗,抱膝衡门独啸歌。tóu xián yóu fù wèi zhāng luó,bào xī héng mén dú xiào gē。
绕屋竹深秋响急,隔溪山好夕阳多。rào wū zhú shēn qiū xiǎng jí,gé xī shān hǎo xī yáng duō。
三年晚食充藜藿,九月寒衣问薜萝。sān nián wǎn shí chōng lí huò,jiǔ yuè hán yī wèn bì luó。
欲向桐江寻隐逸,不知何处有渔蓑。yù xiàng tóng jiāng xún yǐn yì,bù zhī hé chù yǒu yú suō。

周筼

周筼,初名筠,字公贞,更字青士,又字筜谷,嘉兴人。有《采山堂诗》。 周筼的作品>>

猜您喜欢

怀竹垞维扬

周筼

作客惟君近,江都五日程。zuò kè wéi jūn jìn,jiāng dōu wǔ rì chéng。
开春难接面,望远独含情。kāi chūn nán jiē miàn,wàng yuǎn dú hán qíng。
绿蚁浮杯溢,红椒映烛明。lǜ yǐ fú bēi yì,hóng jiāo yìng zhú míng。
不知东阁外,梅蕊几枝荣。bù zhī dōng gé wài,méi ruǐ jǐ zhī róng。

径山山半亭题句

周筼

琳宫望不极,山半尚云封。lín gōng wàng bù jí,shān bàn shàng yún fēng。
忽断岩前树,遥闻天外钟。hū duàn yán qián shù,yáo wén tiān wài zhōng。
结亭人暂息,题柱墨犹浓。jié tíng rén zàn xī,tí zhù mò yóu nóng。
待陟凌霄去,还愁冰雪重。dài zhì líng xiāo qù,hái chóu bīng xuě zhòng。

送别沈墨庵

周筼

以我穷途泪,沾君远客衣。yǐ wǒ qióng tú lèi,zhān jūn yuǎn kè yī。
霜清残叶下,风急断蓬飞。shuāng qīng cán yè xià,fēng jí duàn péng fēi。
朋侣分携尽,江湖生事违。péng lǚ fēn xié jǐn,jiāng hú shēng shì wéi。
空怜卧岩壑,重此掩荆扉。kōng lián wò yán hè,zhòng cǐ yǎn jīng fēi。

将出门奉简蒋大鸿

周筼

公稽嘉遁拟追攀,孔阮风流共往还。gōng jī jiā dùn nǐ zhuī pān,kǒng ruǎn fēng liú gòng wǎng hái。
谁分投躯将万里,翻怜归梦失三山。shuí fēn tóu qū jiāng wàn lǐ,fān lián guī mèng shī sān shān。
尘沙那避人间世,霜雪行摧客里颜。chén shā nà bì rén jiān shì,shuāng xuě xíng cuī kè lǐ yán。
最忆吾文劳点定,夜深灯火傍禅关。zuì yì wú wén láo diǎn dìng,yè shēn dēng huǒ bàng chán guān。

曹掌公达夫彝士昆季醉归堕水戏以此简

周筼

《蒹葭》白露早为霜,乘醉归来兴益狂。jiān jiā bái lù zǎo wèi shuāng,chéng zuì guī lái xīng yì kuáng。
贺监偶然眠水底,《秦风》宛尔在中央。hè jiān ǒu rán mián shuǐ dǐ,qín fēng wǎn ěr zài zhōng yāng。
浴沂此日休相笑,觞洛先时去不祥。yù yí cǐ rì xiū xiāng xiào,shāng luò xiān shí qù bù xiáng。
灵运只今佳句在,多缘春草近池塘。líng yùn zhǐ jīn jiā jù zài,duō yuán chūn cǎo jìn chí táng。

饮橘鹤楼追悼沈武功

周筼

魏水扁舟去复还,春风落日叩禅关。wèi shuǐ biǎn zhōu qù fù hái,chūn fēng luò rì kòu chán guān。
伤心橘鹤楼头醉,不见题诗沈朗山。shāng xīn jú hè lóu tóu zuì,bù jiàn tí shī shěn lǎng shān。

春夜同友人南塘散步

周筼

远树超寒烟,孤松立清露。yuǎn shù chāo hán yān,gū sōng lì qīng lù。
兹夜同幽人,蹋月如秋暮。zī yè tóng yōu rén,tà yuè rú qiū mù。
犬声出深林,柳阴暗渔路。quǎn shēng chū shēn lín,liǔ yīn àn yú lù。
爽气生薄凉,水明散余雾。shuǎng qì shēng báo liáng,shuǐ míng sàn yú wù。
于怀乃旷然,会心若有悟。yú huái nǎi kuàng rán,huì xīn ruò yǒu wù。
山城疏漏沉,野寺微钟度。shān chéng shū lòu chén,yě sì wēi zhōng dù。

醉书

周筼

似士不游庠,似农曾读书。shì shì bù yóu xiáng,shì nóng céng dú shū。
似工不操作,似商谢奔趋。shì gōng bù cāo zuò,shì shāng xiè bēn qū。
立言颇突兀,应事还粗疏。lì yán pǒ tū wù,yīng shì hái cū shū。
饥冻不少顾,吟诗作欢娱。jī dòng bù shǎo gù,yín shī zuò huān yú。
吾家濂溪老,厥爱性芙渠。wú jiā lián xī lǎo,jué ài xìng fú qú。
污泥出不染,亭亭红玉肤。wū ní chū bù rǎn,tíng tíng hóng yù fū。
伊余性闲静,车服鄙雍都。yī yú xìng xián jìng,chē fú bǐ yōng dōu。
孰是菰芦中,奇伟生东吴。shú shì gū lú zhōng,qí wěi shēng dōng wú。
儿宽精问学,带经以耕锄。ér kuān jīng wèn xué,dài jīng yǐ gēng chú。
鲜终迫衰老,畴昔亦有初。xiān zhōng pò shuāi lǎo,chóu xī yì yǒu chū。

寄彭仲谋兼柬令弟羡门

周筼

文人更相轻,此事古已然。wén rén gèng xiāng qīng,cǐ shì gǔ yǐ rán。
况今衰薄日趋下,谁从屠钓推贞坚。kuàng jīn shuāi báo rì qū xià,shuí cóng tú diào tuī zhēn jiān。
监官独有彭夫子,汲引幽遐世无比。jiān guān dú yǒu péng fū zi,jí yǐn yōu xiá shì wú bǐ。
郭泰人伦许劭评,坐合末俗敦懿轨。guō tài rén lún xǔ shào píng,zuò hé mò sú dūn yì guǐ。
胡山阳羡一书生,卖药来栖海上城。hú shān yáng xiàn yī shū shēng,mài yào lái qī hǎi shàng chéng。
新诗满箧不堪煮,瘦妻病母愁空铛。xīn shī mǎn qiè bù kān zhǔ,shòu qī bìng mǔ chóu kōng dāng。
君能裹饭相寻数,不使颠连赴沟壑。jūn néng guǒ fàn xiāng xún shù,bù shǐ diān lián fù gōu hè。
属和羊何世并称,谢家群从多名作。shǔ hé yáng hé shì bìng chēng,xiè jiā qún cóng duō míng zuò。
吾宗福柱才弱龄,亦有林生初发硎,昨者携诗走门下,辱君奖借增光荧。wú zōng fú zhù cái ruò líng,yì yǒu lín shēng chū fā xíng,zuó zhě xié shī zǒu mén xià,rǔ jūn jiǎng jiè zēng guāng yíng。
归来佳咏相传示,贱子姓名蒙录记。guī lái jiā yǒng xiāng chuán shì,jiàn zi xìng míng méng lù jì。
无盐刻画难作容,小巫神气徒深愧。wú yán kè huà nán zuò róng,xiǎo wū shén qì tú shēn kuì。
海内名高汪与王,娄东合肥不可当。hǎi nèi míng gāo wāng yǔ wáng,lóu dōng hé féi bù kě dāng。
清真共挹王方伯,雄健皆推曹侍郎。qīng zhēn gòng yì wáng fāng bó,xióng jiàn jiē tuī cáo shì láng。
吁嗟我党多贫贱,朱李才华世方见。xū jiē wǒ dǎng duō pín jiàn,zhū lǐ cái huá shì fāng jiàn。
渐川隐者释东关,老成得自千锤鍊。jiàn chuān yǐn zhě shì dōng guān,lǎo chéng dé zì qiān chuí liàn。
杜陵声誉早著闻,番禺屈子尤不群。dù líng shēng yù zǎo zhù wén,fān yú qū zi yóu bù qún。
陆姜李顾及三魏,直上皆欲干青云。lù jiāng lǐ gù jí sān wèi,zhí shàng jiē yù gàn qīng yún。
自余才俊分超轶,推挽后先安可失。zì yú cái jùn fēn chāo yì,tuī wǎn hòu xiān ān kě shī。
读书曾不慕浮荣,仆与南村同矩律。dú shū céng bù mù fú róng,pū yǔ nán cūn tóng jǔ lǜ。
令弟从知慧业深,许身直欲比南金。lìng dì cóng zhī huì yè shēn,xǔ shēn zhí yù bǐ nán jīn。
辞官虞寄多幽兴,卜宅陶潜有素心。cí guān yú jì duō yōu xīng,bo zhái táo qián yǒu sù xīn。
清文秀句人争诵,博取诸家能错综。qīng wén xiù jù rén zhēng sòng,bó qǔ zhū jiā néng cuò zōng。
连舍相呼应不迟,青青池草西堂共。lián shě xiāng hū yīng bù chí,qīng qīng chí cǎo xī táng gòng。
企望风流今几春,何当携手作情亲。qǐ wàng fēng liú jīn jǐ chūn,hé dāng xié shǒu zuò qíng qīn。
他时傥遂观涛约,并挹琼枝玉树新。tā shí tǎng suì guān tāo yuē,bìng yì qióng zhī yù shù xīn。