古诗词

题姚惜抱文稿应马通伯之属

赵熙

马君官学部,日夕守一砚。mǎ jūn guān xué bù,rì xī shǒu yī yàn。
手持姚氏书,徵诗命余撰。shǒu chí yáo shì shū,zhēng shī mìng yú zhuàn。
展之属稿物,初不以书炫。zhǎn zhī shǔ gǎo wù,chū bù yǐ shū xuàn。
而于书故深,意外善使转。ér yú shū gù shēn,yì wài shàn shǐ zhuǎn。
譬如挽强弓,力薄则手颤。pì rú wǎn qiáng gōng,lì báo zé shǒu chàn。
及造虚和候,妙处在一箭。jí zào xū hé hòu,miào chù zài yī jiàn。
故其淡泊怀,著墨不求绚。gù qí dàn pō huái,zhù mò bù qiú xuàn。
徐徐引笔行,纸墨似相恋。xú xú yǐn bǐ xíng,zhǐ mò shì xiāng liàn。
于书固云耳,词出意尤练。yú shū gù yún ěr,cí chū yì yóu liàn。
句中无馀字,言外有馀茜。jù zhōng wú yú zì,yán wài yǒu yú qiàn。
中原蕴刚德,气自泠然善。zhōng yuán yùn gāng dé,qì zì líng rán shàn。
想见大自在,老怀粹于面。xiǎng jiàn dà zì zài,lǎo huái cuì yú miàn。
若夫文术大,国朝实三变。ruò fū wén shù dà,guó cháo shí sān biàn。
方公如老农,禾贵薪斯贱。fāng gōng rú lǎo nóng,hé guì xīn sī jiàn。
姚公农学精,嘉植遍芳甸。yáo gōng nóng xué jīng,jiā zhí biàn fāng diān。
有场更有圃,古今一类纂。yǒu chǎng gèng yǒu pǔ,gǔ jīn yī lèi zuǎn。
指挥扬马处,大冶众材炼。zhǐ huī yáng mǎ chù,dà yě zhòng cái liàn。
曾公辟农国,植民以农战。céng gōng pì nóng guó,zhí mín yǐ nóng zhàn。
非常可骇议,作作出篇卷。fēi cháng kě hài yì,zuò zuò chū piān juǎn。
张吴虽独造,固是姚曾袒。zhāng wú suī dú zào,gù shì yáo céng tǎn。
言貌各自妍,一家为此眷。yán mào gè zì yán,yī jiā wèi cǐ juàn。
有触发所得,蛟龙挟雷电。yǒu chù fā suǒ dé,jiāo lóng xié léi diàn。
要其用心始,矜慎只一线。yào qí yòng xīn shǐ,jīn shèn zhǐ yī xiàn。
论定不觉奇,已往人多眩。lùn dìng bù jué qí,yǐ wǎng rén duō xuàn。
不观子姚子,特著刘吴传。bù guān zi yáo zi,tè zhù liú wú chuán。
平生所师友,万言岂能遍。píng shēng suǒ shī yǒu,wàn yán qǐ néng biàn。
萧然其神凝,语尽无可衍。xiāo rán qí shén níng,yǔ jǐn wú kě yǎn。
含芳如有待,义乃富骚选。hán fāng rú yǒu dài,yì nǎi fù sāo xuǎn。
果拾骚选馀,一读意先倦。guǒ shí sāo xuǎn yú,yī dú yì xiān juàn。
方知中行者,用狂而守狷。fāng zhī zhōng xíng zhě,yòng kuáng ér shǒu juàn。
明明水中月,隔水多不见。míng míng shuǐ zhōng yuè,gé shuǐ duō bù jiàn。
月固不在水,水又为风扇。yuè gù bù zài shuǐ,shuǐ yòu wèi fēng shàn。
以故观古人,高材目亦眴。yǐ gù guān gǔ rén,gāo cái mù yì xuàn。
如此稿数本,宁非玉数片。rú cǐ gǎo shù běn,níng fēi yù shù piàn。
揆君传宝之,心得意岂遣。kuí jūn chuán bǎo zhī,xīn dé yì qǐ qiǎn。
余今近五十,方春恣游宴。yú jīn jìn wǔ shí,fāng chūn zì yóu yàn。
此日非不惜,朋旧花时饯。cǐ rì fēi bù xī,péng jiù huā shí jiàn。
对书发长喟,如饥负华膳。duì shū fā zhǎng kuì,rú jī fù huá shàn。
抑如古登徒,听人说佳媛。yì rú gǔ dēng tú,tīng rén shuō jiā yuàn。
乃今谋请益,得君虔自荐。nǎi jīn móu qǐng yì,dé jūn qián zì jiàn。
桐城在天下,于道非一县。tóng chéng zài tiān xià,yú dào fēi yī xiàn。
天不丧斯文,君宜大权擅。tiān bù sàng sī wén,jūn yí dà quán shàn。
遂题姚氏书,小诗君勿谴。suì tí yáo shì shū,xiǎo shī jūn wù qiǎn。
赵熙

赵熙

赵熙(1867——1948),字尧生、号香宋,四川荣县人。蜀中五老七贤之一,世称“晚清第一词人”。他“工诗,善书,间亦作画。诗篇援笔立就,风调冠绝一时。偶撰戏词,传播妇孺之口”,蜀传有“家有赵翁书,斯人才不俗”之谚。光绪十八年(25岁)高中进士,殿试列二等,选翰林院庶吉士。次年,应保和殿大考,名列一等,授翰林院国史馆编修,转官监察御史。 赵熙的作品>>

猜您喜欢

庆春宫·得芦墟师书,感十八年之别,赋寄此词

赵熙

山蜕真吾,天容遗老,雁声远渡荣州。shān tuì zhēn wú,tiān róng yí lǎo,yàn shēng yuǎn dù róng zhōu。
腊鼓荒村,官梅浓萼,岁寒无奈诗愁。là gǔ huāng cūn,guān méi nóng è,suì hán wú nài shī chóu。
梦华新录,付身世、天人一沤。mèng huá xīn lù,fù shēn shì tiān rén yī ōu。
馀生如叶,随分漂零,风雪荒丘。yú shēng rú yè,suí fēn piāo líng,fēng xuě huāng qiū。
卢龙卖了田畴。lú lóng mài le tián chóu。
除却宁河,何地埋忧。chú què níng hé,hé dì mái yōu。
劫外西台,芦中穷士,出门沧海横流。jié wài xī tái,lú zhōng qióng shì,chū mén cāng hǎi héng liú。
夏峰谈道,料扶杖、今生已休。xià fēng tán dào,liào fú zhàng jīn shēng yǐ xiū。
蘼芜青径,薇蕨香风,心上春秋。mí wú qīng jìng,wēi jué xiāng fēng,xīn shàng chūn qiū。

阳台路·戏咏汤婆子

赵熙

贮红浪。zhù hóng làng。
任布衾似铁,心头春涨。rèn bù qīn shì tiě,xīn tóu chūn zhǎng。
论身材稳过铛形,锡制巧镕金匠。lùn shēn cái wěn guò dāng xíng,xī zhì qiǎo róng jīn jiàng。
燕玉也知情,自占这头,尽它心赏。yàn yù yě zhī qíng,zì zhàn zhè tóu,jǐn tā xīn shǎng。
壶公样。hú gōng yàng。
到五更、相偎忘了天亮。dào wǔ gèng xiāng wēi wàng le tiān liàng。
笑我浑疑京邸,傍绣枕,新移火炕。xiào wǒ hún yí jīng dǐ,bàng xiù zhěn,xīn yí huǒ kàng。
是乡堪老,慎漏泄、夜情摇荡。shì xiāng kān lǎo,shèn lòu xiè yè qíng yáo dàng。
东风到,新恩便夺,已过一冬无恙。dōng fēng dào,xīn ēn biàn duó,yǐ guò yī dōng wú yàng。
梅花帐者温存,青奴休想。méi huā zhàng zhě wēn cún,qīng nú xiū xiǎng。

庆宫春寄山腴

赵熙

红萼孤山,青莲双盏,妒君浅醉寒宵。hóng è gū shān,qīng lián shuāng zhǎn,dù jūn qiǎn zuì hán xiāo。
知否冬心,萧然斑鬓,故人僧况无聊。zhī fǒu dōng xīn,xiāo rán bān bìn,gù rén sēng kuàng wú liáo。
万松深处,剩行卷、天风海涛。wàn sōng shēn chù,shèng xíng juǎn tiān fēng hǎi tāo。
思量如我,云白山青,无限穷交。sī liàng rú wǒ,yún bái shān qīng,wú xiàn qióng jiāo。
茶名黛黛花娇。chá míng dài dài huā jiāo。
春到屏山,蛾翠应描。chūn dào píng shān,é cuì yīng miáo。
平地生波,千声吠犬,赵州有酒齐浇。píng dì shēng bō,qiān shēng fèi quǎn,zhào zhōu yǒu jiǔ qí jiāo。
草堂冲雪,送驴背、长桥短桥。cǎo táng chōng xuě,sòng lǘ bèi zhǎng qiáo duǎn qiáo。
新词多少,香阁双柑,红玉吹箫。xīn cí duō shǎo,xiāng gé shuāng gān,hóng yù chuī xiāo。

瑶花雪

赵熙

寒天泼墨,风剪僵云,压高城西北。hán tiān pō mò,fēng jiǎn jiāng yún,yā gāo chéng xī běi。
夜乌声寂,清晓望,门外千岩俱白。yè wū shēng jì,qīng xiǎo wàng,mén wài qiān yán jù bái。
四乡春雨,可明岁迟来芳陌。sì xiāng chūn yǔ,kě míng suì chí lái fāng mò。
问几村红到梅花,望断灞桥诗客。wèn jǐ cūn hóng dào méi huā,wàng duàn bà qiáo shī kè。
一筇思踏峨眉,把天地装成,银样仙国。yī qióng sī tà é méi,bǎ tiān dì zhuāng chéng,yín yàng xiān guó。
松杉盖顶,邀酒伴,群玉峰头吹笛。sōng shān gài dǐng,yāo jiǔ bàn,qún yù fēng tóu chuī dí。
燕山风大,想埋尽长安铜狄。yàn shān fēng dà,xiǎng mái jǐn zhǎng ān tóng dí。
叹两层鹤梦都非,冻尽尧年春色。tàn liǎng céng hè mèng dōu fēi,dòng jǐn yáo nián chūn sè。

齐天乐·香篆

赵熙

多生此味难灰尽,蒙蒙一丝沈水。duō shēng cǐ wèi nán huī jǐn,méng méng yī sī shěn shuǐ。
虚白窗深,小红身热,辨不分明花气。xū bái chuāng shēn,xiǎo hóng shēn rè,biàn bù fēn míng huā qì。
垂帘到底。chuí lián dào dǐ。
正倦绣无眠,银荷春醉。zhèng juàn xiù wú mián,yín hé chūn zuì。
袅入闻根,灵犀缕缕透心字。niǎo rù wén gēn,líng xī lǚ lǚ tòu xīn zì。
相逢者般火色。xiāng féng zhě bān huǒ sè。
个侬添炷否,幽绪难理。gè nóng tiān zhù fǒu,yōu xù nán lǐ。
新梦萦边,回文幻出,宛转柔肠春腻。xīn mèng yíng biān,huí wén huàn chū,wǎn zhuǎn róu cháng chūn nì。
霞思散绮。xiá sī sàn qǐ。
愿世世兰因,梵烟成穗。yuàn shì shì lán yīn,fàn yān chéng suì。
正爇梅檀,步摇风又起。zhèng ruò méi tán,bù yáo fēng yòu qǐ。

喜朝天饯灶

赵熙

一年心。yī nián xīn。
送君上青霄,浊酒聊斟。sòng jūn shàng qīng xiāo,zhuó jiǔ liáo zhēn。
岁聿云暮,有银罂翠管,前梦沈沈。suì yù yún mù,yǒu yín yīng cuì guǎn,qián mèng shěn shěn。
垂老长逢浩劫,问生涯、梅花笑难禁。chuí lǎo zhǎng féng hào jié,wèn shēng yá méi huā xiào nán jìn。
灯一点,厨娘下拜,应断灾祲。dēng yī diǎn,chú niáng xià bài,yīng duàn zāi jìn。
行程止七天路,算曰归除夕,春又骎骎。xíng chéng zhǐ qī tiān lù,suàn yuē guī chú xī,chūn yòu qīn qīn。
为问天上,羲轮一转,可判阳阴。wèi wèn tiān shàng,xī lún yī zhuǎn,kě pàn yáng yīn。
帝所曾闻极乐,又何事群仙鍊黄金。dì suǒ céng wén jí lè,yòu hé shì qún xiān liàn huáng jīn。
玉皇笑,红云护我,躲到而今。yù huáng xiào,hóng yún hù wǒ,duǒ dào ér jīn。

疏影春人{臨/手}镜图

赵熙

圆冰化月。yuán bīng huà yuè。
问是它是我,心事怎说。wèn shì tā shì wǒ,xīn shì zěn shuō。
莫道无双,香玉分明,呼将妙子如活。mò dào wú shuāng,xiāng yù fēn míng,hū jiāng miào zi rú huó。
新妆作意窥侬样,向鬓角秋波斜瞥。xīn zhuāng zuò yì kuī nóng yàng,xiàng bìn jiǎo qiū bō xié piē。
笑夜来百种春情,都怕与卿相涉。xiào yè lái bǎi zhǒng chūn qíng,dōu pà yǔ qīng xiāng shè。
明是空花一片,画中画不到,如此清绝。míng shì kōng huā yī piàn,huà zhōng huà bù dào,rú cǐ qīng jué。
错认郎心,触了江头,两两桃根桃叶。cuò rèn láng xīn,chù le jiāng tóu,liǎng liǎng táo gēn táo yè。
梨花湿透真真影,想浴后微遮裙褶。lí huā shī tòu zhēn zhēn yǐng,xiǎng yù hòu wēi zhē qún zhě。
漫等它夜月魂归,放出寸光全摄。màn děng tā yè yuè hún guī,fàng chū cùn guāng quán shè。

万年欢·长乐花

赵熙

春韵盆花。chūn yùn pén huā。
傍寒梅数枝,开遍残腊。bàng hán méi shù zhī,kāi biàn cán là。
天与燕支声价,紫云谁压。tiān yǔ yàn zhī shēng jià,zǐ yún shuí yā。
应透香风指甲,屠苏醉双鬟偷掐。yīng tòu xiāng fēng zhǐ jiǎ,tú sū zuì shuāng huán tōu qiā。
前生是长乐宫人,九华灯照金鸭。qián shēng shì zhǎng lè gōng rén,jiǔ huá dēng zhào jīn yā。
沉思去年浩劫,对葳蕤细朵,愁诉红蜡。chén sī qù nián hào jié,duì wēi ruí xì duǒ,chóu sù hóng là。
无草忘忧,将赋小园先怯。wú cǎo wàng yōu,jiāng fù xiǎo yuán xiān qiè。
今又新丛半榻。jīn yòu xīn cóng bàn tà。
才熟了,铛心羊胛。cái shú le,dāng xīn yáng jiǎ。
羞人是冯道长生,借它名字无法。xiū rén shì féng dào zhǎng shēng,jiè tā míng zì wú fǎ。

宣清·元日

赵熙

天在山中,六换年光,依然千门送喜。tiān zài shān zhōng,liù huàn nián guāng,yī rán qiān mén sòng xǐ。
似儿时,还祝岁丰,愿人间普销兵气。shì ér shí,hái zhù suì fēng,yuàn rén jiān pǔ xiāo bīng qì。
燕子生涯,桃花世界,钧天梦里。yàn zi shēng yá,táo huā shì jiè,jūn tiān mèng lǐ。
领全家贺新春,尊前心事提起。lǐng quán jiā hè xīn chūn,zūn qián xīn shì tí qǐ。
念正朔随人,衣冠易代,不才今老矣。niàn zhèng shuò suí rén,yī guān yì dài,bù cái jīn lǎo yǐ。
自紫陌朝天,乌台削草,历定哀间,一一中华麟史。zì zǐ mò cháo tiān,wū tái xuē cǎo,lì dìng āi jiān,yī yī zhōng huá lín shǐ。
到馀生,斜川无地。dào yú shēng,xié chuān wú dì。
舍陶潜,义熙谁记。shě táo qián,yì xī shuí jì。
一杯酬长命,问此后东风,过丁年是谁丁巳。yī bēi chóu zhǎng mìng,wèn cǐ hòu dōng fēng,guò dīng nián shì shuí dīng sì。

高山流水寄桐城马通白先生其昶。步梦窗韵

赵熙

梦痕日日数花风。mèng hén rì rì shù huā fēng。
满城山、春气葱葱。mǎn chéng shān chūn qì cōng cōng。
三载故人书,南天路隔烟鸿。sān zài gù rén shū,nán tiān lù gé yān hóng。
衰颜似、病叶霜红。shuāi yán shì bìng yè shuāng hóng。
亡新世,江上经时鼓角,浩劫乌栊。wáng xīn shì,jiāng shàng jīng shí gǔ jiǎo,hào jié wū lóng。
剩人间弃妇,血滴泪珠浓。shèng rén jiān qì fù,xuè dī lèi zhū nóng。
山中。shān zhōng。
研朱点周易,今莫问、汉馆隋宫。yán zhū diǎn zhōu yì,jīn mò wèn hàn guǎn suí gōng。
坊径委铜驼,尽绿乱草茸茸。fāng jìng wěi tóng tuó,jǐn lǜ luàn cǎo rōng rōng。
后千秋、且付天工。hòu qiān qiū qiě fù tiān gōng。
龙眠翠,聊守方姚故册,断送龙钟。lóng mián cuì,liáo shǒu fāng yáo gù cè,duàn sòng lóng zhōng。
忆宣南万念,如雪比僧慵。yì xuān nán wàn niàn,rú xuě bǐ sēng yōng。

孤鸾张篁溪有哀逝之作,自京师托题墓道

赵熙

香魂秋晚。xiāng hún qiū wǎn。
道过了重阳,瘗花东莞。dào guò le zhòng yáng,yì huā dōng guǎn。
细草燕丝,绿得檀郎肠断。xì cǎo yàn sī,lǜ dé tán láng cháng duàn。
棠梨殡宫一所,哭春云粤山回雁。táng lí bìn gōng yī suǒ,kū chūn yún yuè shān huí yàn。
留下文姬小集,印泪痕千点。liú xià wén jī xiǎo jí,yìn lèi hén qiān diǎn。
算此生离别事何限。suàn cǐ shēng lí bié shì hé xiàn。
总沧海无家,人远天远。zǒng cāng hǎi wú jiā,rén yuǎn tiān yuǎn。
未老篁溪,梦里钓丝全乱。wèi lǎo huáng xī,mèng lǐ diào sī quán luàn。
牵牛凿天不到,盼银河、碧鸾飞转。qiān niú záo tiān bù dào,pàn yín hé bì luán fēi zhuǎn。
渺渺愁心,万古有佛桑花见。miǎo miǎo chóu xīn,wàn gǔ yǒu fú sāng huā jiàn。

三姝媚题胡铁华大山松所卷子

赵熙

松风吹梦远。sōng fēng chuī mèng yuǎn。
记金山焦山,听潮秋晚。jì jīn shān jiāo shān,tīng cháo qiū wǎn。
九月江南,挂片帆西上,楚天回雁。jiǔ yuè jiāng nán,guà piàn fān xī shàng,chǔ tiān huí yàn。
艾叶滩声,流不尽桑田清浅。ài yè tān shēng,liú bù jǐn sāng tián qīng qiǎn。
即此生绡,前世今生,史材千卷。jí cǐ shēng xiāo,qián shì jīn shēng,shǐ cái qiān juǎn。
今又乡城春暖。jīn yòu xiāng chéng chūn nuǎn。
怅燕子东风,杂花围县。chàng yàn zi dōng fēng,zá huā wéi xiàn。
谷口王官,赖草堂赀助,故人心眼。gǔ kǒu wáng guān,lài cǎo táng zī zhù,gù rén xīn yǎn。
海国风涛,愁只在玄黄交战。hǎi guó fēng tāo,chóu zhǐ zài xuán huáng jiāo zhàn。
共尔何年安枕,髯龙翠馆。gòng ěr hé nián ān zhěn,rán lóng cuì guǎn。

彩云归·和休庵访薛涛墓,次韵

赵熙

疑呼妙子过稠桑。yí hū miào zi guò chóu sāng。
小桃花、旧葬江乡。xiǎo táo huā jiù zàng jiāng xiāng。
看陌头、草色唐年绿,魂夜夜、定到君旁。kàn mò tóu cǎo sè táng nián lǜ,hún yè yè dìng dào jūn páng。
荣州郭、一声风笛,可重吟夜郎。róng zhōu guō yī shēng fēng dí,kě zhòng yín yè láng。
便幻作蕊珠仙子,路入唐昌。biàn huàn zuò ruǐ zhū xiān zi,lù rù táng chāng。
堪伤。kān shāng。
从销石镜,算人间、不尽兴亡。cóng xiāo shí jìng,suàn rén jiān bù jǐn xīng wáng。
古今一例,身世流落,锁骨埋香。gǔ jīn yī lì,shēn shì liú luò,suǒ gǔ mái xiāng。
为井边、风流艳史,艇子曾系横塘。wèi jǐng biān fēng liú yàn shǐ,tǐng zi céng xì héng táng。
销魂处,输与芳铭,好事东阳。xiāo hún chù,shū yǔ fāng míng,hǎo shì dōng yáng。

瑞鹤仙·正月十九成都词社展寿苏之会,用韵和之

赵熙

锦城灯又歇。jǐn chéng dēng yòu xiē。
南飞鹤,过了苏门一月。nán fēi hè,guò le sū mén yī yuè。
岷峨此高节。mín é cǐ gāo jié。
借松醪三奠,香通奎阙。jiè sōng láo sān diàn,xiāng tōng kuí quē。
多时战血。duō shí zhàn xuè。
坐中人、都换素发。zuò zhōng rén dōu huàn sù fā。
似仇仙命否,经八百年,一般磨蝎。shì chóu xiān mìng fǒu,jīng bā bǎi nián,yī bān mó xiē。
悽绝。qī jué。
金莲玉局,孟博渊明,梦痕重叠。jīn lián yù jú,mèng bó yuān míng,mèng hén zhòng dié。
风波片叶。fēng bō piàn yè。
三生影,托禅窟。sān shēng yǐng,tuō chán kū。
望西眉下拜,上元春暖,梅花同社尽发。wàng xī méi xià bài,shàng yuán chūn nuǎn,méi huā tóng shè jǐn fā。
记熙宁丁巳,公正济南咏雪。jì xī níng dīng sì,gōng zhèng jì nán yǒng xuě。

五福降中天寿苏兼寿朝云,此八百年第一韵事也,戏和邓约斋前辈

赵熙

小星红得奎光小,除非能一堂双寿。xiǎo xīng hóng dé kuí guāng xiǎo,chú fēi néng yī táng shuāng shòu。
苏小乡亲,维摩天女,名在魏城君右。sū xiǎo xiāng qīn,wéi mó tiān nǚ,míng zài wèi chéng jūn yòu。
蛮腰素口。mán yāo sù kǒu。
愧九死无家,百年相守。kuì jiǔ sǐ wú jiā,bǎi nián xiāng shǒu。
党传篇篇,扫将眉翠大峨秀。dǎng chuán piān piān,sǎo jiāng méi cuì dà é xiù。
罗浮前世道士,慧根磨不尽,重奠杯酒。luó fú qián shì dào shì,huì gēn mó bù jǐn,zhòng diàn bēi jiǔ。
白鹤新居,绿毛幺凤,记礼塔仙时候。bái hè xīn jū,lǜ máo yāo fèng,jì lǐ tǎ xiān shí hòu。
梅花半亩。méi huā bàn mǔ。
拜百子裙边,上元灯后。bài bǎi zi qún biān,shàng yuán dēng hòu。
袅袅香魂,干儿携到否。niǎo niǎo xiāng hún,gàn ér xié dào fǒu。