古诗词

秋胡行

王李氏

灼灼闺中妇,猗猗陌上桑。zhuó zhuó guī zhōng fù,yī yī mò shàng sāng。
采桑攀柔条,殷勤纤手将。cǎi sāng pān róu tiáo,yīn qín xiān shǒu jiāng。
良人久不归,忧思潜断肠。liáng rén jiǔ bù guī,yōu sī qián duàn cháng。
倾筐置路侧,四顾方彷徨。qīng kuāng zhì lù cè,sì gù fāng páng huáng。
朅来谁氏子,展睇希容光。qiè lái shuí shì zi,zhǎn dì xī róng guāng。
挥金却不顾,凛凛惊豪强。huī jīn què bù gù,lǐn lǐn jīng háo qiáng。
洗耳向泉水,澄神归家堂。xǐ ěr xiàng quán shuǐ,chéng shén guī jiā táng。
孰意佻达子,即是轻薄郎。shú yì tiāo dá zi,jí shì qīng báo láng。
郎行薄如水,妾心皎如霜。láng xíng báo rú shuǐ,qiè xīn jiǎo rú shuāng。
五年久契阔,婉娈含春芳。wǔ nián jiǔ qì kuò,wǎn luán hán chūn fāng。
窃谓托高义,白首偕我臧。qiè wèi tuō gāo yì,bái shǒu xié wǒ zāng。
如何乖中道,不念倚闾望。rú hé guāi zhōng dào,bù niàn yǐ lǘ wàng。
慷慨赴清波,决烈箴愚狂。kāng kǎi fù qīng bō,jué liè zhēn yú kuáng。
慷慨固可嘉,决烈亦有妨。kāng kǎi gù kě jiā,jué liè yì yǒu fáng。
陷夫负隐慝,终身为不良。xiàn fū fù yǐn tè,zhōng shēn wèi bù liáng。
慈姑意斯时,创痛如撄芒。cí gū yì sī shí,chuàng tòng rú yīng máng。
万一遭颠覆,岂非贻之殃。wàn yī zāo diān fù,qǐ fēi yí zhī yāng。
《终风》悼昏暴,先君思不忘。zhōng fēng dào hūn bào,xiān jūn sī bù wàng。
何不少隐忍,予以补救方。hé bù shǎo yǐn rěn,yǔ yǐ bǔ jiù fāng。
美人蹈勇士,意气何激昂。měi rén dǎo yǒng shì,yì qì hé jī áng。
寄言闺中人,于此宜精详。jì yán guī zhōng rén,yú cǐ yí jīng xiáng。

王李氏

王李氏,阳山人。驺室,嘉庆辛酉拔贡安福母。有《一桂轩诗钞》。 王李氏的作品>>

猜您喜欢