古诗词

悼润臣

冯志沂

南客相逢御水滨,言君消息共沾巾。nán kè xiāng féng yù shuǐ bīn,yán jūn xiāo xī gòng zhān jīn。
家逢多难生无乐,官未真除死尚贫。jiā féng duō nán shēng wú lè,guān wèi zhēn chú sǐ shàng pín。
欲问平安成永诀,更倾怀抱向何人。yù wèn píng ān chéng yǒng jué,gèng qīng huái bào xiàng hé rén。
桥西文酒淋漓地,华屋山丘迹已陈。qiáo xī wén jiǔ lín lí dì,huá wū shān qiū jì yǐ chén。

冯志沂

清山西代州人,字鲁川。道光十六年进士,官终安徽徽宁池太道。以清静治民,不阿上司。卒时行箧仅书千卷。有《微尚斋诗文集》。 冯志沂的作品>>

猜您喜欢

悼龙翰臣方伯

冯志沂

昨见除书意已悲,谓君新废蓼莪诗。zuó jiàn chú shū yì yǐ bēi,wèi jūn xīn fèi liǎo é shī。
谁知远道怀人日,正是高堂哭子时。shuí zhī yuǎn dào huái rén rì,zhèng shì gāo táng kū zi shí。
樽酒欢娱成昔梦,名山事业渺前期。zūn jiǔ huān yú chéng xī mèng,míng shān shì yè miǎo qián qī。
年来亲旧凋零甚,我亦繁霜满鬓丝。nián lái qīn jiù diāo líng shén,wǒ yì fán shuāng mǎn bìn sī。

别少鹤

冯志沂

近局匆匆路阻长,相看吟鬓各沧浪。jìn jú cōng cōng lù zǔ zhǎng,xiāng kàn yín bìn gè cāng làng。
一官飘泊仍军幕,八口艰难且故乡。yī guān piāo pō réng jūn mù,bā kǒu jiān nán qiě gù xiāng。
客子欲行歌慷慨,故人临别语悲凉。kè zi yù xíng gē kāng kǎi,gù rén lín bié yǔ bēi liáng。
可堪他日成追忆,团坐同依短烛光。kě kān tā rì chéng zhuī yì,tuán zuò tóng yī duǎn zhú guāng。

登妙峰

冯志沂

长松偃蹇山厜㕒,倚空矗立如悬梯。zhǎng sōng yǎn jiǎn shān zuī wēi,yǐ kōng chù lì rú xuán tī。
回旋三百六十级,绝顶上与浮云齐。huí xuán sān bǎi liù shí jí,jué dǐng shàng yǔ fú yún qí。
我来山下日卓午,林风飒飒篮舆欹。wǒ lái shān xià rì zhuó wǔ,lín fēng sà sà lán yú yī。
忽如舟行上急濑,长篙巨石相撑支。hū rú zhōu xíng shàng jí lài,zhǎng gāo jù shí xiāng chēng zhī。
蜿蜒一线入空碧,后迷来径前无蹊。wān yán yī xiàn rù kōng bì,hòu mí lái jìng qián wú qī。
舆夫邪许亦良苦,据石憩暂还嗟咨。yú fū xié xǔ yì liáng kǔ,jù shí qì zàn hái jiē zī。
平生觌面等胡越,此际相倚同安危。píng shēng dí miàn děng hú yuè,cǐ jì xiāng yǐ tóng ān wēi。
敛昏阶尽得峰顶,入寺再拜潜致词。liǎn hūn jiē jǐn dé fēng dǐng,rù sì zài bài qián zhì cí。
自知赋命甚穷薄,此行无恙邀神施。zì zhī fù mìng shén qióng báo,cǐ xíng wú yàng yāo shén shī。
世途杳杳未遍历,苟免颠越无他祈。shì tú yǎo yǎo wèi biàn lì,gǒu miǎn diān yuè wú tā qí。
登舆却走下绝壑,微茫夜色迷东西。dēng yú què zǒu xià jué hè,wēi máng yè sè mí dōng xī。
峰头镫火出天半,繁星掩映交参差。fēng tóu dèng huǒ chū tiān bàn,fán xīng yǎn yìng jiāo cān chà。
归途惘惘若梦寐,济胜无具良自嗤。guī tú wǎng wǎng ruò mèng mèi,jì shèng wú jù liáng zì chī。
黄尘乌帽固为苦,布袜青鞋宁独宜。huáng chén wū mào gù wèi kǔ,bù wà qīng xié níng dú yí。
此生位置任天意,倒身一卧忘饥疲。cǐ shēng wèi zhì rèn tiān yì,dào shēn yī wò wàng jī pí。

伯言先生决意南归有感赋呈

冯志沂

昔岁辛丑时初秋,朱君介我从翁游。xī suì xīn chǒu shí chū qiū,zhū jūn jiè wǒ cóng wēng yóu。
余二三子亦同志,微言奥义穷探搜。yú èr sān zi yì tóng zhì,wēi yán ào yì qióng tàn sōu。
五年颇极文字乐,志欲据此轻王侯。wǔ nián pǒ jí wén zì lè,zhì yù jù cǐ qīng wáng hóu。
浮云变灭那可道,酒人一散如轻沤。fú yún biàn miè nà kě dào,jiǔ rén yī sàn rú qīng ōu。
朱云慨慷幸不死,王郎抑塞谁相收。zhū yún kǎi kāng xìng bù sǐ,wáng láng yì sāi shuí xiāng shōu。
江南劳客鱼赪尾,塞北逐臣乌白头。jiāng nán láo kè yú chēng wěi,sāi běi zhú chén wū bái tóu。
如数子者岂得已,当时颇惜余雅州。rú shù zi zhě qǐ dé yǐ,dāng shí pǒ xī yú yǎ zhōu。
轻将麾盖易觞咏,一官万里天西陬。qīng jiāng huī gài yì shāng yǒng,yī guān wàn lǐ tiān xī zōu。
年来自视颇失笑,簿书堆案如山丘。nián lái zì shì pǒ shī xiào,bù shū duī àn rú shān qiū。
得间对酒不敢醉,始知人事难自由。dé jiān duì jiǔ bù gǎn zuì,shǐ zhī rén shì nán zì yóu。
先生曹署甚清暇,乃亦不乐思归休。xiān shēng cáo shǔ shén qīng xiá,nǎi yì bù lè sī guī xiū。
小园花木手自葺,扶疏红蓼文窗幽。xiǎo yuán huā mù shǒu zì qì,fú shū hóng liǎo wén chuāng yōu。
前年种竹为久计,作记曾笑黄冈楼。qián nián zhǒng zhú wèi jiǔ jì,zuò jì céng xiào huáng gāng lóu。
敬亭山水自可念,胡不暂为学子留。jìng tíng shān shuǐ zì kě niàn,hú bù zàn wèi xué zi liú。
翁言我往计已决,子方少壮宜远谋。wēng yán wǒ wǎng jì yǐ jué,zi fāng shǎo zhuàng yí yuǎn móu。
贱子闻言窃愧汗,引镜自照白发稠。jiàn zi wén yán qiè kuì hàn,yǐn jìng zì zhào bái fā chóu。
读律何关致君事,无田不退坡公羞。dú lǜ hé guān zhì jūn shì,wú tián bù tuì pō gōng xiū。
耦耕亦要有沮溺,政使去住无良筹。ǒu gēng yì yào yǒu jǔ nì,zhèng shǐ qù zhù wú liáng chóu。
文酒流连乐已细,是不余畀余何求。wén jiǔ liú lián lè yǐ xì,shì bù yú bì yú hé qiú。
他年傥访通德里,愿执吟鞭随杖鸠。tā nián tǎng fǎng tōng dé lǐ,yuàn zhí yín biān suí zhàng jiū。

雁门童子行

冯志沂

童子十四名福基,瑶环瑜珥玉雪姿。tóng zi shí sì míng fú jī,yáo huán yú ěr yù xuě zī。
早有才语惊父师,弱龄能解《易》与《诗》。zǎo yǒu cái yǔ jīng fù shī,ruò líng néng jiě yì yǔ shī。
贼窥灊霍遭劫持,身非不能走险巘。zéi kuī qián huò zāo jié chí,shēn fēi bù néng zǒu xiǎn yǎn。
恐母不免躬尝之,日夜念母惟涕洟。kǒng mǔ bù miǎn gōng cháng zhī,rì yè niàn mǔ wéi tì tì。
豺狼安识字孝慈,闻儿夜哭为心悲。chái láng ān shí zì xiào cí,wén ér yè kū wèi xīn bēi。
怀中短刃勤磨治,誓不与贼生同时。huái zhōng duǎn rèn qín mó zhì,shì bù yǔ zéi shēng tóng shí。
贼走药肆方晨炊,儿喜窃谓计可施。zéi zǒu yào sì fāng chén chuī,ér xǐ qiè wèi jì kě shī。
怀毒乘间投釜锜,贼十余辈皆横尸。huái dú chéng jiān tóu fǔ qí,zéi shí yú bèi jiē héng shī。
伟哉童子真权奇,自仰余药甘如饴。wěi zāi tóng zi zhēn quán qí,zì yǎng yú yào gān rú yí。
杀贼十数贼不疑,委弃野寺不以随。shā zéi shí shù zéi bù yí,wěi qì yě sì bù yǐ suí。
荒山兵后难求医。huāng shān bīng hòu nán qiú yī。
一瞑不复瞻庭闱。yī míng bù fù zhān tíng wéi。
军兴以来岁十稘,环寇诸公印累累。jūn xīng yǐ lái suì shí jī,huán kòu zhū gōng yìn lèi lèi。
异哉童子能尔为。yì zāi tóng zi néng ěr wèi。
我欲再拜言天墀,谓天盖高蚁虱卑。wǒ yù zài bài yán tiān chí,wèi tiān gài gāo yǐ shī bēi。
题诗泪堕如绠縻,告千万世无愧词。tí shī lèi duò rú gěng mí,gào qiān wàn shì wú kuì cí。