古诗词

芙蓉水涨歌

杨结基

碧空一夜银河决,泻下尘寰势澍泬。bì kōng yī yè yín hé jué,xiè xià chén huán shì shù jué。
幽居三日常闭门,闻说蓉湖水波阔。yōu jū sān rì cháng bì mén,wén shuō róng hú shuǐ bō kuò。
我来观涨蓉湖边,新晴万象争芳妍。wǒ lái guān zhǎng róng hú biān,xīn qíng wàn xiàng zhēng fāng yán。
琉璃万顷忽迸碎,一棹击破湖中天。liú lí wàn qǐng hū bèng suì,yī zhào jī pò hú zhōng tiān。
回头别望垂杨浦,锦缆牙樯不知数。huí tóu bié wàng chuí yáng pǔ,jǐn lǎn yá qiáng bù zhī shù。
坐中俱是观涛人,吴姬玉腕轻摇橹。zuò zhōng jù shì guān tāo rén,wú jī yù wàn qīng yáo lǔ。
风起波纹叠万重,河流震荡何汹汹。fēng qǐ bō wén dié wàn zhòng,hé liú zhèn dàng hé xiōng xiōng。
涛头怒卷声忽壮,雄驱凫屿惊潜龙。tāo tóu nù juǎn shēng hū zhuàng,xióng qū fú yǔ jīng qián lóng。
龙峰倒影势夭矫,还似游龙下云里。lóng fēng dào yǐng shì yāo jiǎo,hái shì yóu lóng xià yún lǐ。
兰若楼高水面浮,颔下一颗明珠小。lán ruò lóu gāo shuǐ miàn fú,hàn xià yī kē míng zhū xiǎo。
忆昔范蠡乘扁舟,五湖散发随中流。yì xī fàn lí chéng biǎn zhōu,wǔ hú sàn fā suí zhōng liú。
黄金万镒空铸像,飘然世外恣遨游。huáng jīn wàn yì kōng zhù xiàng,piāo rán shì wài zì áo yóu。
我今怀古意慷慨,欲仰高风不可再。wǒ jīn huái gǔ yì kāng kǎi,yù yǎng gāo fēng bù kě zài。
惟余水面丹毛凫,浴戏浮沉逐荇菜。wéi yú shuǐ miàn dān máo fú,yù xì fú chén zhú xìng cài。
此时落日沈山阿,归来击楫扬微婆。cǐ shí luò rì shěn shān ā,guī lái jī jí yáng wēi pó。
茫然湖山渺无极,隔舟静听吴侬歌。máng rán hú shān miǎo wú jí,gé zhōu jìng tīng wú nóng gē。
吴刚斫桂银蟾窟,失手劈破团圞月。wú gāng zhuó guì yín chán kū,shī shǒu pī pò tuán luán yuè。
半轮却落湖水中,半轮依旧悬天阙。bàn lún què luò hú shuǐ zhōng,bàn lún yī jiù xuán tiān quē。
月光水色接天遥,舟师絮语知夜潮。yuè guāng shuǐ sè jiē tiān yáo,zhōu shī xù yǔ zhī yè cháo。
试看堤外青山影,何似扬州廿四桥。shì kàn dī wài qīng shān yǐng,hé shì yáng zhōu niàn sì qiáo。

杨结基

杨结基,字桂岩,无锡人。贡生,官丹徒训导。有《况梅斋诗集》、《京江游草》。 杨结基的作品>>

猜您喜欢

登龙山歌

杨结基

龙山耸翠磨青铜,芙蓉九朵擎高穹。lóng shān sǒng cuì mó qīng tóng,fú róng jiǔ duǒ qíng gāo qióng。
连峰横互数十里,三春胜地多游踪。lián fēng héng hù shù shí lǐ,sān chūn shèng dì duō yóu zōng。
我生性本烟霞癖,日日寻山与自适。wǒ shēng xìng běn yān xiá pǐ,rì rì xún shān yǔ zì shì。
不知石路险崎岖,有脚不著谢公屐。bù zhī shí lù xiǎn qí qū,yǒu jiǎo bù zhù xiè gōng jī。
直登山春披榛芜,悬崖过险非丈夫。zhí dēng shān chūn pī zhēn wú,xuán yá guò xiǎn fēi zhàng fū。
翠微一径入云去,半空人语声喧呼。cuì wēi yī jìng rù yún qù,bàn kōng rén yǔ shēng xuān hū。
石门两扇神惊讶,巨斧直劈开一罅。shí mén liǎng shàn shén jīng yà,jù fǔ zhí pī kāi yī xià。
共传此中通蓬莱,服药神人多羽化。gòng chuán cǐ zhōng tōng péng lái,fú yào shén rén duō yǔ huà。
却寻邵宝点易台,蓬蒿没径晴烟开。què xún shào bǎo diǎn yì tái,péng hāo méi jìng qíng yān kāi。
荒基废址已难识,斑斑碧长寒莓苔。huāng jī fèi zhǐ yǐ nán shí,bān bān bì zhǎng hán méi tái。
瀑珠喷迸散晴雪,银河倒泻苍垠裂。pù zhū pēn bèng sàn qíng xuě,yín hé dào xiè cāng yín liè。
赤虹下饮深涧中,奔流乱喷猩猩血。chì hóng xià yǐn shēn jiàn zhōng,bēn liú luàn pēn xīng xīng xuè。
遥山缥缈虚无间,丹青紫碧疑仙寰。yáo shān piāo miǎo xū wú jiān,dān qīng zǐ bì yí xiān huán。
丰隆击碎五色石,堕地横插成烟峦。fēng lóng jī suì wǔ sè shí,duò dì héng chā chéng yān luán。
凭高俯首望震泽,潮平宝镜浮空白。píng gāo fǔ shǒu wàng zhèn zé,cháo píng bǎo jìng fú kōng bái。
远帆隐隐破云来,疑是海上乘槎客。yuǎn fān yǐn yǐn pò yún lái,yí shì hǎi shàng chéng chá kè。
日沈飞鸟投林鸣,归途荦确暝色横。rì shěn fēi niǎo tóu lín míng,guī tú luò què míng sè héng。
玉妃唤得冰轮起,照我清影行伶俜。yù fēi huàn dé bīng lún qǐ,zhào wǒ qīng yǐng xíng líng pīng。
此时乐极兴偏逸,却思买山筑幽室。cǐ shí lè jí xīng piān yì,què sī mǎi shān zhù yōu shì。
留得山中一片云,待我他年娶嫁毕。liú dé shān zhōng yī piàn yún,dài wǒ tā nián qǔ jià bì。
芙蓉湖畔泛舟归,秋潾纹细秋风微。fú róng hú pàn fàn zhōu guī,qiū lín wén xì qiū fēng wēi。
听断橹摇声叹乃,梦魂更绕白云飞。tīng duàn lǔ yáo shēng tàn nǎi,mèng hún gèng rào bái yún fēi。

惠山寺听松石歌

杨结基

古华山寺高崔巍,旧有双松倚石埼。gǔ huá shān sì gāo cuī wēi,jiù yǒu shuāng sōng yǐ shí qí。
灵根入地一千丈,老干插天数十围。líng gēn rù dì yī qiān zhàng,lǎo gàn chā tiān shù shí wéi。
龙髯落落耐霜久,乔枝高处碍北斗。lóng rán luò luò nài shuāng jiǔ,qiáo zhī gāo chù ài běi dòu。
晴昼常为风雨吟,三更或作蛟龙吼。qíng zhòu cháng wèi fēng yǔ yín,sān gèng huò zuò jiāo lóng hǒu。
桃花坞下听松庵,亦有万木松与杉。táo huā wù xià tīng sōng ān,yì yǒu wàn mù sōng yǔ shān。
岂如此松有灵异,盖影常荫瞿昙龛。qǐ rú cǐ sōng yǒu líng yì,gài yǐng cháng yīn qú tán kān。
松旁有大石,可以供偃仰。sōng páng yǒu dà shí,kě yǐ gōng yǎn yǎng。
篆字模糊绿苔长,游人到此倚枯筇。zhuàn zì mó hú lǜ tái zhǎng,yóu rén dào cǐ yǐ kū qióng。
坐听松风石床上,忽然动地声如雷。zuò tīng sōng fēng shí chuáng shàng,hū rán dòng dì shēng rú léi。
惊涛怒卷沧溟来,琳宫贝阙恍摇撼。jīng tāo nù juǎn cāng míng lái,lín gōng bèi quē huǎng yáo hàn。
山鸣谷应愁崩摧,此时股战胆寒裂。shān míng gǔ yīng chóu bēng cuī,cǐ shí gǔ zhàn dǎn hán liè。
坐使耳聋神气夺,得毋共工战斗酣,头触不周天柱折。zuò shǐ ěr lóng shén qì duó,dé wú gòng gōng zhàn dòu hān,tóu chù bù zhōu tiān zhù zhé。
每逢匝月阴雨时,树下往往潜蛟螭。měi féng zā yuè yīn yǔ shí,shù xià wǎng wǎng qián jiāo chī。
人言白日飞霹雳,阴火烧死虬龙枝。rén yán bái rì fēi pī lì,yīn huǒ shāo sǐ qiú lóng zhī。
空心断节无遗迹,留得阶前听松石。kōng xīn duàn jié wú yí jì,liú dé jiē qián tīng sōng shí。
至今石畔多松脂,往往掘得红琥珀。zhì jīn shí pàn duō sōng zhī,wǎng wǎng jué dé hóng hǔ pò。
我来石上题新诗,沉吟却动千古悲。wǒ lái shí shàng tí xīn shī,chén yín què dòng qiān gǔ bēi。
沧桑历劫有迁改,何况草木荣与萎。cāng sāng lì jié yǒu qiān gǎi,hé kuàng cǎo mù róng yǔ wēi。