古诗词

拂水山庄

郭尚先

降表修成看陆沈,仍希姓字附东林。jiàng biǎo xiū chéng kàn lù shěn,réng xī xìng zì fù dōng lín。
名山怅望《中州集》,歧路徘徊上堵吟。míng shān chàng wàng zhōng zhōu jí,qí lù pái huái shàng dǔ yín。
天火不容留宛委,佛镫可许忏威音。tiān huǒ bù róng liú wǎn wěi,fú dèng kě xǔ chàn wēi yīn。
青青转羡章台柳,擘石研丹见素心。qīng qīng zhuǎn xiàn zhāng tái liǔ,bāi shí yán dān jiàn sù xīn。

郭尚先

清福建莆田人,字兰石。嘉庆十四年进士。授编修。道光间官至大理寺卿。工书,善画墨兰。有《增默庵遗集》、《坚芳馆题跋》。 郭尚先的作品>>

猜您喜欢

题黄仲则集即效其礼

郭尚先

骆丞词笔未登科,长爪通眉憔悴多。luò chéng cí bǐ wèi dēng kē,zhǎng zhǎo tōng méi qiáo cuì duō。
《锦瑟》春心迷断梦,铜笳霁吹入悲歌。jǐn sè chūn xīn mí duàn mèng,tóng jiā jì chuī rù bēi gē。
才难为用应缘傲,诗到能穷始不磨。cái nán wèi yòng yīng yuán ào,shī dào néng qióng shǐ bù mó。
几许宰言图作佛,圆成竟让病维摩。jǐ xǔ zǎi yán tú zuò fú,yuán chéng jìng ràng bìng wéi mó。

容易

郭尚先

容易愁人唱恼公,况兼红酒谢荷筒。róng yì chóu rén chàng nǎo gōng,kuàng jiān hóng jiǔ xiè hé tǒng。
连旬称病辞今雨,得句无题托古风。lián xún chēng bìng cí jīn yǔ,dé jù wú tí tuō gǔ fēng。
归燕依人如话别,宾鸿学汝共书空。guī yàn yī rén rú huà bié,bīn hóng xué rǔ gòng shū kōng。
平生最喜谈秋兴,领略年时已不同。píng shēng zuì xǐ tán qiū xīng,lǐng lüè nián shí yǐ bù tóng。