古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
春来风雨浃旬雪后始霁
清
:
张娄
春阴漠漠拂溪庄,薄雪催晴敞夕阳。
chūn yīn mò mò fú xī zhuāng,báo xuě cuī qíng chǎng xī yáng。
生意乍回芳草路,风光渐入早莺吭。
shēng yì zhà huí fāng cǎo lù,fēng guāng jiàn rù zǎo yīng kēng。
烟霞癖在终成懒,药石缘深亦助忙。
yān xiá pǐ zài zhōng chéng lǎn,yào shí yuán shēn yì zhù máng。
结习近来消欲尽,犹开一戒为持觞。
jié xí jìn lái xiāo yù jǐn,yóu kāi yī jiè wèi chí shāng。
AI赏析
张娄
张娄,字梦园,江苏华亭人。有《偶留草》。
张娄的作品>>
猜您喜欢
鸳湖秋泛
清
:
张娄
鸳湖烟水阔,一棹望中迷。
yuān hú yān shuǐ kuò,yī zhào wàng zhōng mí。
野迥云连树,风高浪压堤。
yě jiǒng yún lián shù,fēng gāo làng yā dī。
酒帘金墓北,渔笛石帆西。
jiǔ lián jīn mù běi,yú dí shí fān xī。
归去怜天晚,寒鸦不住啼。
guī qù lián tiān wǎn,hán yā bù zhù tí。
AI赏析
小除夜泊池阳
清
:
张娄
遥指池阳郭,收帆暮色苍。
yáo zhǐ chí yáng guō,shōu fān mù sè cāng。
渐闻乡语变,始信客途长。
jiàn wén xiāng yǔ biàn,shǐ xìn kè tú zhǎng。
夜短潮催月,江寒雁报霜。
yè duǎn cháo cuī yuè,jiāng hán yàn bào shuāng。
惊心更岁晚,不柰九回肠。
jīng xīn gèng suì wǎn,bù nài jiǔ huí cháng。
AI赏析
游寒山寺
清
:
张娄
雨歇平林绿意肥,偶从幽讨叩僧扉。
yǔ xiē píng lín lǜ yì féi,ǒu cóng yōu tǎo kòu sēng fēi。
四围峰影窗前落,百道泉声树杪飞。
sì wéi fēng yǐng chuāng qián luò,bǎi dào quán shēng shù miǎo fēi。
客子游踪嗟懒散,山家花事正芳菲。
kè zi yóu zōng jiē lǎn sàn,shān jiā huā shì zhèng fāng fēi。
一番茶话扶筇去,倾耳疏钟在翠微。
yī fān chá huà fú qióng qù,qīng ěr shū zhōng zài cuì wēi。
AI赏析
大观亭
清
:
张娄
杰阁涵虚万里秋,江山元气共沈浮。
jié gé hán xū wàn lǐ qiū,jiāng shān yuán qì gòng shěn fú。
天低星斗当窗落,地坼云涛入槛流。
tiān dī xīng dòu dāng chuāng luò,dì chè yún tāo rù kǎn liú。
烟外人声朝暮市,日边鸟影往来舟。
yān wài rén shēng cháo mù shì,rì biān niǎo yǐng wǎng lái zhōu。
故园回首西风急,缥缈孤城画角愁。
gù yuán huí shǒu xī fēng jí,piāo miǎo gū chéng huà jiǎo chóu。
AI赏析
黄山松歌
清
:
张娄
我闻黄山有云海,弥漫澒洞天下奇。
wǒ wén huáng shān yǒu yún hǎi,mí màn hòng dòng tiān xià qí。
中有老松寿千岁,纷拿爪鬣扬之而。
zhōng yǒu lǎo sōng shòu qiān suì,fēn ná zhǎo liè yáng zhī ér。
云开每露松影出,风涛勃郁排嵚巇。
yún kāi měi lù sōng yǐng chū,fēng tāo bó yù pái qīn xī。
高顶盘空跳苍鼠,低枝覆土垂修蛇。
gāo dǐng pán kōng tiào cāng shǔ,dī zhī fù tǔ chuí xiū shé。
闻之轩辕曾驻此,鸾骖鹤驭云中随。
wén zhī xuān yuán céng zhù cǐ,luán cān hè yù yún zhōng suí。
一朝饵丹拔宅去,遗薪往往成虬枝。
yī cháo ěr dān bá zhái qù,yí xīn wǎng wǎng chéng qiú zhī。
旧事荒唐不可考,仙根自有神灵司。
jiù shì huāng táng bù kě kǎo,xiān gēn zì yǒu shén líng sī。
青羊白鹿绕其下,或眠丰草或衔芝。
qīng yáng bái lù rào qí xià,huò mián fēng cǎo huò xián zhī。
泰山徂徕亦奇古,若为遥映等孙儿。
tài shān cú lái yì qí gǔ,ruò wèi yáo yìng děng sūn ér。
何时得与浮丘约,倚岩就石结茅茨。
hé shí dé yǔ fú qiū yuē,yǐ yán jiù shí jié máo cí。
气清天朗万籁寂,拍肩一笑陈围棋。
qì qīng tiān lǎng wàn lài jì,pāi jiān yī xiào chén wéi qí。
AI赏析
大风过天门山
清
:
张娄
高峰耸两肩,崭{山绝}不可仰。
gāo fēng sǒng liǎng jiān,zhǎn shān jué bù kě yǎng。
大江截中流,豁达开天仗。
dà jiāng jié zhōng liú,huō dá kāi tiān zhàng。
上栖鹰鹘巢,下瞰蛟龙藏。
shàng qī yīng gǔ cháo,xià kàn jiāo lóng cáng。
偃风起漩涡,倏忽相摩荡。
yǎn fēng qǐ xuán wō,shū hū xiāng mó dàng。
冯夷亦狡狯,欲与山灵抗。
féng yí yì jiǎo kuài,yù yǔ shān líng kàng。
斗险触危矶,排空压巨浪。
dòu xiǎn chù wēi jī,pái kōng yā jù làng。
烟光纷陆离,作势殊万状。
yān guāng fēn lù lí,zuò shì shū wàn zhuàng。
艑郎好身手,到此心胆丧。
biàn láng hǎo shēn shǒu,dào cǐ xīn dǎn sàng。
屏息戒勿喧,烧纸邀神贶。
píng xī jiè wù xuān,shāo zhǐ yāo shén kuàng。
疾雷惊一霎,回首失群嶂。
jí léi jīng yī shà,huí shǒu shī qún zhàng。
同行颜始开,相顾劳无恙。
tóng xíng yán shǐ kāi,xiāng gù láo wú yàng。
临深古有训,此意胡不广。
lín shēn gǔ yǒu xùn,cǐ yì hú bù guǎng。
作诗招征魂,落日闻渔唱。
zuò shī zhāo zhēng hún,luò rì wén yú chàng。
AI赏析