古诗词

苏文忠公玉鼻骍券拓本为剑盟题

蒋节

解骖为助久未闻,以马借人史阙文。jiě cān wèi zhù jiǔ wèi wén,yǐ mǎ jiè rén shǐ quē wén。
古之佚事孰能继,杭州太守苏使君。gǔ zhī yì shì shú néng jì,háng zhōu tài shǒu sū shǐ jūn。
使君有马出天厩,嘉名肇锡玉鼻骍。shǐ jūn yǒu mǎ chū tiān jiù,jiā míng zhào xī yù bí xīng。
东斋却对李方叔,匆匆惜别情难分。dōng zhāi què duì lǐ fāng shū,cōng cōng xī bié qíng nán fēn。
忽推君恩及良友,三致其意殊殷勤。hū tuī jūn ēn jí liáng yǒu,sān zhì qí yì shū yīn qín。
丈夫宁有恋栈志,勖哉蹴踏超风尘。zhàng fū níng yǒu liàn zhàn zhì,xù zāi cù tà chāo fēng chén。
当其要约书公据,一纸笔落生烟云。dāng qí yào yuē shū gōng jù,yī zhǐ bǐ luò shēng yān yún。
虾蟆压石信奇喻,字体出入从颜筋。xiā má yā shí xìn qí yù,zì tǐ chū rù cóng yán jīn。
更教涪翁定价直,又以长句烦颍滨。gèng jiào fú wēng dìng jià zhí,yòu yǐ zhǎng jù fán yǐng bīn。
何年刻石石自裂,风雨剥蚀生苔纹。hé nián kè shí shí zì liè,fēng yǔ bō shí shēng tái wén。
忆昔由拳遭兵火,不共珠玉摧妖氛。yì xī yóu quán zāo bīng huǒ,bù gòng zhū yù cuī yāo fēn。
眼中旧迹喜重见,万生好古真不贫。yǎn zhōng jiù jì xǐ zhòng jiàn,wàn shēng hǎo gǔ zhēn bù pín。
晚香堂刻旧曾觏,问值乃索百廿缗。wǎn xiāng táng kè jiù céng gòu,wèn zhí nǎi suǒ bǎi niàn mín。
短长肥瘠各有态,秋高二华同嶙峋。duǎn zhǎng féi jí gè yǒu tài,qiū gāo èr huá tóng lín xún。
迩来摹本苦杂出,东家难效西家颦。ěr lái mó běn kǔ zá chū,dōng jiā nán xiào xī jiā pín。
蜀中椎拓亦艰得,洋川数石犹堪珍。shǔ zhōng chuí tuò yì jiān dé,yáng chuān shù shí yóu kān zhēn。
长公作字留戏语,跋待五百年后人。zhǎng gōng zuò zì liú xì yǔ,bá dài wǔ bǎi nián hòu rén。
小生后公岁九百,高山徒自怀清芬。xiǎo shēng hòu gōng suì jiǔ bǎi,gāo shān tú zì huái qīng fēn。
呜呼公之高谊今不作,翻覆之手何纷纷。wū hū gōng zhī gāo yì jīn bù zuò,fān fù zhī shǒu hé fēn fēn。
万生万生善宝此,此券莫使冯暖焚。wàn shēng wàn shēng shàn bǎo cǐ,cǐ quàn mò shǐ féng nuǎn fén。

蒋节

蒋节,字幼节,上海人。诸生。有《闲偍斋诗集》。 蒋节的作品>>

猜您喜欢

同时明府登鼓楼作

蒋节

列戍悲笳咽,荒陵落日殷。liè shù bēi jiā yàn,huāng líng luò rì yīn。
眼中千里客,楼外六朝山。yǎn zhōng qiān lǐ kè,lóu wài liù cháo shān。
良会矧不易,清游那可删。liáng huì shěn bù yì,qīng yóu nà kě shān。
高吟聊复尔,莫使动江关。gāo yín liáo fù ěr,mò shǐ dòng jiāng guān。

张明府招赏牡丹次韵

蒋节

瓯碧鞓红遍草堂,为花耐得六时忙。ōu bì tīng hóng biàn cǎo táng,wèi huā nài dé liù shí máng。
眼根已眩曼陀雨,鼻观疑参笃耨香。yǎn gēn yǐ xuàn màn tuó yǔ,bí guān yí cān dǔ nòu xiāng。
愧我飧盘惊节物,看君健笔擅词场。kuì wǒ sūn pán jīng jié wù,kàn jūn jiàn bǐ shàn cí chǎng。
绿章便奏通明殿,语尔封姨莫漫狂。lǜ zhāng biàn zòu tōng míng diàn,yǔ ěr fēng yí mò màn kuáng。

病中别谭中丞

蒋节

不缘多累肯依人,典尽琴书始出门。bù yuán duō lèi kěn yī rén,diǎn jǐn qín shū shǐ chū mén。
黄独有粮聊可煮,白云如褐恐难温。huáng dú yǒu liáng liáo kě zhǔ,bái yún rú hè kǒng nán wēn。
囊空易动穷途感,剑在宁忘国士恩。náng kōng yì dòng qióng tú gǎn,jiàn zài níng wàng guó shì ēn。
记否木兰堂上别,今年此别倍销魂。jì fǒu mù lán táng shàng bié,jīn nián cǐ bié bèi xiāo hún。

古诗

蒋节

颓阳散林薄,凉飙入我帏。tuí yáng sàn lín báo,liáng biāo rù wǒ wéi。
孤鸿邈天末,客子寒无衣。gū hóng miǎo tiān mò,kè zi hán wú yī。
手把鸣琴弹,弦急不成挥。shǒu bǎ míng qín dàn,xián jí bù chéng huī。
非关弦柱促,顾此心愿违。fēi guān xián zhù cù,gù cǐ xīn yuàn wéi。
中情自难抒,无伤知者稀。zhōng qíng zì nán shū,wú shāng zhī zhě xī。

赠刘明府用东坡喜刘景文至韵

蒋节

应人一任牛马呼,学道于此窥其隅。yīng rén yī rèn niú mǎ hū,xué dào yú cǐ kuī qí yú。
平生未著《绝交论》,贫窭自觉交亲无。píng shēng wèi zhù jué jiāo lùn,pín jù zì jué jiāo qīn wú。
刘侯肫挚独念旧,闻风已足敦薄夫。liú hóu zhūn zhì dú niàn jiù,wén fēng yǐ zú dūn báo fū。
江淮相聚喜会合,期奋迅翮争抟扶。jiāng huái xiāng jù xǐ huì hé,qī fèn xùn hé zhēng tuán fú。
那堪飘泊感节物,又见荍麦将生须。nà kān piāo pō gǎn jié wù,yòu jiàn qiáo mài jiāng shēng xū。
迩来闭置苦岑寂,似橐驼坐毋乃迂。ěr lái bì zhì kǔ cén jì,shì tuó tuó zuò wú nǎi yū。
昨者有约蜀冈去,欲酹卮酒怀欧苏。zuó zhě yǒu yuē shǔ gāng qù,yù lèi zhī jiǔ huái ōu sū。
藉兹眺远豁襟抱,隔江山色如彼姝。jí zī tiào yuǎn huō jīn bào,gé jiāng shān sè rú bǐ shū。
倒衣命驾堪从子,狂言屡发可容吾。dào yī mìng jià kān cóng zi,kuáng yán lǚ fā kě róng wú。
知君有句证鸿雪,凭阑定忆钱塘湖。zhī jūn yǒu jù zhèng hóng xuě,píng lán dìng yì qián táng hú。