古诗词

送楚雄太守张禹则之官

夏敬渠

万里不为远,五马不为荣。wàn lǐ bù wèi yuǎn,wǔ mǎ bù wèi róng。
男儿生即设弧矢,簪缨本是鸿毛轻。nán ér shēng jí shè hú shǐ,zān yīng běn shì hóng máo qīng。
去去勿复念,所念在苍生。qù qù wù fù niàn,suǒ niàn zài cāng shēng。
苍生不尔弃,讵必为公卿。cāng shēng bù ěr qì,jù bì wèi gōng qīng。
远莫远于阶前一片土,荣莫荣于杜母与召父。yuǎn mò yuǎn yú jiē qián yī piàn tǔ,róng mò róng yú dù mǔ yǔ zhào fù。
惜此远兮慕此荣,为祥麟兮勿为虎。xī cǐ yuǎn xī mù cǐ róng,wèi xiáng lín xī wù wèi hǔ。

夏敬渠

清江苏江阴人,字懋修,号二铭。诸生。通经史,旁及诸于百家、天文、算数之学。因不得志,广游四方,结交海内豪士。后专事著述。有《野叟曝言》等。 夏敬渠的作品>>

猜您喜欢

春怨

夏敬渠

堂中何事话周遮,燕子无端到妾家。táng zhōng hé shì huà zhōu zhē,yàn zi wú duān dào qiè jiā。
夜雨谱成长恨曲,春风酿出可怜花。yè yǔ pǔ chéng zhǎng hèn qū,chūn fēng niàng chū kě lián huā。
钟声枕畔天难晓,柳色楼头日易斜。zhōng shēng zhěn pàn tiān nán xiǎo,liǔ sè lóu tóu rì yì xié。
遥望白云最深处,也知啼杀后栖鸦。yáo wàng bái yún zuì shēn chù,yě zhī tí shā hòu qī yā。

都门除夕

夏敬渠

千里壮心辞骨肉,三更残蜡对风尘。qiān lǐ zhuàng xīn cí gǔ ròu,sān gèng cán là duì fēng chén。
不须后日催前日,已见今人代昔人。bù xū hòu rì cuī qián rì,yǐ jiàn jīn rén dài xī rén。
烛泪正怜除夜影,椒花又颂别年春。zhú lèi zhèng lián chú yè yǐng,jiāo huā yòu sòng bié nián chūn。
可能裘马翩翩地,自著绨袍稳称身。kě néng qiú mǎ piān piān dì,zì zhù tí páo wěn chēng shēn。

远行

夏敬渠

远行出门闾,举足心自量。yuǎn xíng chū mén lǘ,jǔ zú xīn zì liàng。
鄙夫念鸡肋,男子志四方。bǐ fū niàn jī lē,nán zi zhì sì fāng。
勿作儿女态,徘徊在闺房。wù zuò ér nǚ tài,pái huái zài guī fáng。
闺房讵足道,瞻顾萱草堂。guī fáng jù zú dào,zhān gù xuān cǎo táng。
秋风势如雨,秋露色如霜。qiū fēng shì rú yǔ,qiū lù sè rú shuāng。
萧萧萱草堂,皇皇游子装。xiāo xiāo xuān cǎo táng,huáng huáng yóu zi zhuāng。
游子为饥驱,贸然适殊乡。yóu zi wèi jī qū,mào rán shì shū xiāng。
仰头发长啸,低头重彷徨。yǎng tóu fā zhǎng xiào,dī tóu zhòng páng huáng。
儿行二千里,母心万里长。ér xíng èr qiān lǐ,mǔ xīn wàn lǐ zhǎng。
万里有时极,母心无时忘。wàn lǐ yǒu shí jí,mǔ xīn wú shí wàng。
母心不能忘,儿行途路旁。mǔ xīn bù néng wàng,ér xíng tú lù páng。
路旁无深谷,路旁无高冈。lù páng wú shēn gǔ,lù páng wú gāo gāng。
高冈与深谷,乃在慈母肠。gāo gāng yǔ shēn gǔ,nǎi zài cí mǔ cháng。
游子动深省,泪下沾衣裳。yóu zi dòng shēn shěng,lèi xià zhān yī shang。
儿泪有时乾,母心无时忘。ér lèi yǒu shí qián,mǔ xīn wú shí wàng。
母心不能忘,儿行途路旁。mǔ xīn bù néng wàng,ér xíng tú lù páng。
儿行途路旁,一行一悲伤。ér xíng tú lù páng,yī xíng yī bēi shāng。

乌衣巷

夏敬渠

乌衣巷里旧堂前,燕子呢喃人不见。wū yī xiàng lǐ jiù táng qián,yàn zi ne nán rén bù jiàn。
一年一度逐春风,春风不识当时燕。yī nián yī dù zhú chūn fēng,chūn fēng bù shí dāng shí yàn。
燕去人亡巷黯然,我来卧听秋声颤。yàn qù rén wáng xiàng àn rán,wǒ lái wò tīng qiū shēng chàn。
鸡鸣山头瓦几堆,临春结绮颜色变。jī míng shān tóu wǎ jǐ duī,lín chūn jié qǐ yán sè biàn。
六朝事业随流水,潮打空城白如练。liù cháo shì yè suí liú shuǐ,cháo dǎ kōng chéng bái rú liàn。
虎踞龙蟠在眼前,风云易失英雄面。hǔ jù lóng pán zài yǎn qián,fēng yún yì shī yīng xióng miàn。
书生本无缚鸡力,便欲归家焚笔砚。shū shēng běn wú fù jī lì,biàn yù guī jiā fén bǐ yàn。
风流李白即吾师,兰陵美酒须尝遍。fēng liú lǐ bái jí wú shī,lán líng měi jiǔ xū cháng biàn。
汉水无时西北流,空论南金与竹箭。hàn shuǐ wú shí xī běi liú,kōng lùn nán jīn yǔ zhú jiàn。
北邙万古复千秋,松柏声中无贵贱。běi máng wàn gǔ fù qiān qiū,sōng bǎi shēng zhōng wú guì jiàn。