古诗词

送侍讲李渔村前辈改官归里

汪灏

瀛海曾收百丈涛,浮云又见万峰高。yíng hǎi céng shōu bǎi zhàng tāo,fú yún yòu jiàn wàn fēng gāo。
久拌圭组同鸡肋,岂有功名识马曹。jiǔ bàn guī zǔ tóng jī lē,qǐ yǒu gōng míng shí mǎ cáo。
玉署自难留永叔,青山未解负张褒。yù shǔ zì nán liú yǒng shū,qīng shān wèi jiě fù zhāng bāo。
仲宣近许论诗律,缥缈云门别梦劳。zhòng xuān jìn xǔ lùn shī lǜ,piāo miǎo yún mén bié mèng láo。

汪灏

清山东临清人,字文漪,号天泉。康熙二十四年进士,历任编修、内阁学士、河南巡抚。四十八年,以病免。工诗,宗王士禛。有《倚云阁诗集》。 汪灏的作品>>

猜您喜欢

忆奉符开山寺

汪灏

最爱开山寺,闲庭半老梅。zuì ài kāi shān sì,xián tíng bàn lǎo méi。
隔峰通水响,对酒及花开。gé fēng tōng shuǐ xiǎng,duì jiǔ jí huā kāi。
樵路入云去,经声过竹来。qiáo lù rù yún qù,jīng shēng guò zhú lái。
风尘十载梦,蝴蝶几飞回。fēng chén shí zài mèng,hú dié jǐ fēi huí。

黄金篇

汪灏

神龙乘云雨,利泽始及人。shén lóng chéng yún yǔ,lì zé shǐ jí rén。
壮士有黄金,颜色乃得伸。zhuàng shì yǒu huáng jīn,yán sè nǎi dé shēn。
郭穴安足慕,结念在所亲。guō xué ān zú mù,jié niàn zài suǒ qīn。
冰雪闭双扉,饥寒扣凌晨。bīng xuě bì shuāng fēi,jī hán kòu líng chén。
入座下声气,辞出难重陈。rù zuò xià shēng qì,cí chū nán zhòng chén。
不待言覼缕,已知情苦辛。bù dài yán luó lǚ,yǐ zhī qíng kǔ xīn。
安得探床头,持赠无逡巡。ān dé tàn chuáng tóu,chí zèng wú qūn xún。
一笑送客去,独坐怡心神。yī xiào sòng kè qù,dú zuò yí xīn shén。

灞桥

汪灏

长乐坡上秋风清,销魂桥畔班马鸣。zhǎng lè pō shàng qiū fēng qīng,xiāo hún qiáo pàn bān mǎ míng。
颓梁欹柱虹断续,沙碛隰畔水纵横。tuí liáng yī zhù hóng duàn xù,shā qì xí pàn shuǐ zòng héng。
离人酒照杨柳泪,骚客鞭敲风雪情。lí rén jiǔ zhào yáng liǔ lèi,sāo kè biān qiāo fēng xuě qíng。
无花古树不复见,伤心春草年年生。wú huā gǔ shù bù fù jiàn,shāng xīn chūn cǎo nián nián shēng。