古诗词

焦桐篇寄李㤅伯慈铭

马赓良

焦桐慕素丝,明镜照芳姿。jiāo tóng mù sù sī,míng jìng zhào fāng zī。
之子一相见,关山远别离。zhī zi yī xiāng jiàn,guān shān yuǎn bié lí。
秋风动萧晨,早凉生绮阁。qiū fēng dòng xiāo chén,zǎo liáng shēng qǐ gé。
不恨秋风凉,但恨罗袂薄。bù hèn qiū fēng liáng,dàn hèn luó mèi báo。
柔肌莹冰雪,美目耀春星。róu jī yíng bīng xuě,měi mù yào chūn xīng。
谢彼脂与粉,还吾婉娈形。xiè bǐ zhī yǔ fěn,hái wú wǎn luán xíng。
秦女引凤吹,蜀客求凰操。qín nǚ yǐn fèng chuī,shǔ kè qiú huáng cāo。
丝竹虽殊音,宫商本同调。sī zhú suī shū yīn,gōng shāng běn tóng diào。
焚香理瑶徽,对镜扫蛾眉。fén xiāng lǐ yáo huī,duì jìng sǎo é méi。
焦桐有时斫,明镜无时疲。jiāo tóng yǒu shí zhuó,míng jìng wú shí pí。

马赓良

清安徽桐城人,字震卿。雍正年间诸生。研求经籍及宋人理学著作,涣然有得,署其斋曰“翊翊”,自号“一斋”。乾隆元年开博学鸿词科,有司欲见而后举,谢不往。常熟知县聘主讲席,反复详切,听者忘倦。著有《读易录》、《禹贡初辑》、《笔记》、《诗文钞》。 马赓良的作品>>

猜您喜欢

明心寺

马赓良

佛殿岚光积,山门树色埋。fú diàn lán guāng jī,shān mén shù sè mái。
磬声争涧筑,幡影乱藤钗。qìng shēng zhēng jiàn zhù,fān yǐng luàn téng chāi。
看竹入莎径,踏花愁笋鞋。kàn zhú rù shā jìng,tà huā chóu sǔn xié。
山行逢息壤,游兴未应乖。shān xíng féng xī rǎng,yóu xīng wèi yīng guāi。

得子九丈闽中书

马赓良

之子辞乡国,西风吹草黄。zhī zi cí xiāng guó,xī fēng chuī cǎo huáng。
门前看流水,离思与之长。mén qián kàn liú shuǐ,lí sī yǔ zhī zhǎng。
忽寄平安语,遥怜鬓发苍。hū jì píng ān yǔ,yáo lián bìn fā cāng。
关山千里隔,有梦到蛮方。guān shān qiān lǐ gé,yǒu mèng dào mán fāng。

入剡

马赓良

清溪寒㶁㶁,孤艇上滩迟。qīng xī hán guó guó,gū tǐng shàng tān chí。
入剡又今日,看山如旧时。rù shàn yòu jīn rì,kàn shān rú jiù shí。
岸崩村径换,涨落渚沙移。àn bēng cūn jìng huàn,zhǎng luò zhǔ shā yí。
不见蓬莱浅,沧桑已可知。bù jiàn péng lái qiǎn,cāng sāng yǐ kě zhī。

寒夜遣怀

马赓良

孤镫照虚馆,静夜似僧房。gū dèng zhào xū guǎn,jìng yè shì sēng fáng。
煮雪验寒味,爇兰闻火香。zhǔ xuě yàn hán wèi,ruò lán wén huǒ xiāng。
明明空理见,历历苦缘长。míng míng kōng lǐ jiàn,lì lì kǔ yuán zhǎng。
意识何由灭,檀心聊自强。yì shí hé yóu miè,tán xīn liáo zì qiáng。

春游仿剑南小体

马赓良

野色曈曈日气清,短篷柔橹镜中行。yě sè tóng tóng rì qì qīng,duǎn péng róu lǔ jìng zhōng xíng。
山腰束雾初收雨,水面铺烟乍放晴。shān yāo shù wù chū shōu yǔ,shuǐ miàn pù yān zhà fàng qíng。
紫陌莺花催上巳,画船箫鼓送清明。zǐ mò yīng huā cuī shàng sì,huà chuán xiāo gǔ sòng qīng míng。
春游到处饶诗思,断句推敲半未成。chūn yóu dào chù ráo shī sī,duàn jù tuī qiāo bàn wèi chéng。

偕文孺彦清游曹山寄剡中诸子

马赓良

凿山采山石,采处名石宕。záo shān cǎi shān shí,cǎi chù míng shí dàng。
石尽山成蜕,因之得奇状。shí jǐn shān chéng tuì,yīn zhī dé qí zhuàng。
曹山最奇绝,覆石如连帐。cáo shān zuì qí jué,fù shí rú lián zhàng。
铲削知何年,形亏气益壮。chǎn xuē zhī hé nián,xíng kuī qì yì zhuàng。
一宕在山腹,水洞通咽吭。yī dàng zài shān fù,shuǐ dòng tōng yàn kēng。
石岩争险峭,岌嶪不相让。shí yán zhēng xiǎn qiào,jí yè bù xiāng ràng。
山根走潭底,水石互摩荡。shān gēn zǒu tán dǐ,shuǐ shí hù mó dàng。
一宕山之背,可即不可望。yī dàng shān zhī bèi,kě jí bù kě wàng。
缘崖入仄径,隘极忽平旷。yuán yá rù zè jìng,ài jí hū píng kuàng。
石壁周四围,幅幅如列幢。shí bì zhōu sì wéi,fú fú rú liè chuáng。
其东云石庵,高踞层峦上。qí dōng yún shí ān,gāo jù céng luán shàng。
巨石千丈强,独立空依傍。jù shí qiān zhàng qiáng,dú lì kōng yī bàng。
下有涓滴泉,万古春盎盎。xià yǒu juān dī quán,wàn gǔ chūn àng àng。
由来山水奇,造化运意匠。yóu lái shān shuǐ qí,zào huà yùn yì jiàng。
兹独出人工,魄力实雄创。zī dú chū rén gōng,pò lì shí xióng chuàng。
混沌一剖判,青山成变相。hùn dùn yī pōu pàn,qīng shān chéng biàn xiāng。
我生与山邻,呼俦几跻降。wǒ shēng yǔ shān lín,hū chóu jǐ jī jiàng。
棱棱踏山骨,曲曲入山脏。léng léng tà shān gǔ,qū qū rù shān zàng。
触目已嶙峋,极险穷幽况。chù mù yǐ lín xún,jí xiǎn qióng yōu kuàng。
今兹载酒来,岩花媚秋放。jīn zī zài jiǔ lái,yán huā mèi qiū fàng。
好山如佳文,百读终无妨。hǎo shān rú jiā wén,bǎi dú zhōng wú fáng。
同游有孙曹,山贼名差当。tóng yóu yǒu sūn cáo,shān zéi míng chà dāng。
辟路抉崩榛,登高破石浪。pì lù jué bēng zhēn,dēng gāo pò shí làng。
焉知筋力疲,但觉神情王。yān zhī jīn lì pí,dàn jué shén qíng wáng。
快哉一啸歌,群山齐和唱。kuài zāi yī xiào gē,qún shān qí hé chàng。
回舟出曲渚,落日明残嶂。huí zhōu chū qū zhǔ,luò rì míng cán zhàng。
卢仝七碗茶,例得山灵贶。lú tóng qī wǎn chá,lì dé shān líng kuàng。

舟中不寐起视月色如昼

马赓良

小艇落寒江,橹声摇梦醒。xiǎo tǐng luò hán jiāng,lǔ shēng yáo mèng xǐng。
开篷正清夜,独坐揽幽景。kāi péng zhèng qīng yè,dú zuò lǎn yōu jǐng。
月明万籁歇,山水气俱静。yuè míng wàn lài xiē,shān shuǐ qì jù jìng。
兴来一扣舷,满江风露冷。xīng lái yī kòu xián,mǎn jiāng fēng lù lěng。

偕丁雪塘任秋田孙彦清游柯岩

马赓良

吾州山水奇,往往出残剩。wú zhōu shān shuǐ qí,wǎng wǎng chū cán shèng。
曹山既著名,何岩复擅胜,遥望山破碎,近即石散迸。cáo shān jì zhù míng,hé yán fù shàn shèng,yáo wàng shān pò suì,jìn jí shí sàn bèng。
嵌缀亭馆凉,割剥丘壑劲。qiàn zhuì tíng guǎn liáng,gē bō qiū hè jìn。
繁林戴侧厂,修廊蟠曲磴。fán lín dài cè chǎng,xiū láng pán qū dèng。
崖深闻石气,水清见鱼性。yá shēn wén shí qì,shuǐ qīng jiàn yú xìng。
涧香渡幽花,岩音孕清磬。jiàn xiāng dù yōu huā,yán yīn yùn qīng qìng。
洵足骋雅怀,况能逃暑病。xún zú chěng yǎ huái,kuàng néng táo shǔ bìng。
当年采山石,顽劣遭排摈。dāng nián cǎi shān shí,wán liè zāo pái bìn。
岂知易世后,游屐名山盛。qǐ zhī yì shì hòu,yóu jī míng shān shèng。
乃知天地间,得失本无定。nǎi zhī tiān dì jiān,dé shī běn wú dìng。
名理既彻悟,寸心亦明净。míng lǐ jì chè wù,cùn xīn yì míng jìng。
剧饮朋盍簪,陶然尽游兴。jù yǐn péng hé zān,táo rán jǐn yóu xīng。

偕谭仲修施均父黄元同潘仪甫张子虞孙子宜及皋社诸子宴集吴山道院

马赓良

吴山郁岧峣,云物秀虚迥。wú shān yù tiáo yáo,yún wù xiù xū jiǒng。
群彦事幽讨,芒屩杂篮笋。qún yàn shì yōu tǎo,máng juē zá lán sǔn。
层阴阁微雨,秋日瞢不醒。céng yīn gé wēi yǔ,qiū rì méng bù xǐng。
历磴上高颠,城市气忽静。lì dèng shàng gāo diān,chéng shì qì hū jìng。
墟落点孤烟,江湖团双影。xū luò diǎn gū yān,jiāng hú tuán shuāng yǐng。
道士何潇洒,结屋桂花顶。dào shì hé xiāo sǎ,jié wū guì huā dǐng。
登楼开清宴,疏棂纳遐景。dēng lóu kāi qīng yàn,shū líng nà xiá jǐng。
坐见胥涛来,微痕掠烟冷。zuò jiàn xū tāo lái,wēi hén lüè yān lěng。
平生几两屐,选胜苦难准。píng shēng jǐ liǎng jī,xuǎn shèng kǔ nán zhǔn。
矧兹载酒游,美客东南尽。shěn zī zài jiǔ yóu,měi kè dōng nán jǐn。
一出恣剧谈,陶然共酩酊。yī chū zì jù tán,táo rán gòng mǐng dīng。
谁能学古人,盛筵欢感并。shuí néng xué gǔ rén,shèng yán huān gǎn bìng。