古诗词

野望

李呈祥

端居绝物役,晨炊饱藜羹。duān jū jué wù yì,chén chuī bǎo lí gēng。
微风动远树,坦步及春晴。wēi fēng dòng yuǎn shù,tǎn bù jí chūn qíng。
耳目入寥廓,天地但空明。ěr mù rù liáo kuò,tiān dì dàn kōng míng。
群动各自适,众音相和鸣。qún dòng gè zì shì,zhòng yīn xiāng hé míng。

李呈祥

李呈祥,字其旋,又字吉津,沾化人。明崇祯癸未进士,改庶吉士。入国朝,授编修,历官詹事府少詹事兼侍讲学士。有《东村集》。 李呈祥的作品>>

猜您喜欢

晚归

李呈祥

未许闲无事,栖栖薄暮行。wèi xǔ xián wú shì,qī qī báo mù xíng。
云归青嶂合,日落紫烟横。yún guī qīng zhàng hé,rì luò zǐ yān héng。
岁晚身为客,寒深雪满城。suì wǎn shēn wèi kè,hán shēn xuě mǎn chéng。
柴门常不掩,地旷月先明。chái mén cháng bù yǎn,dì kuàng yuè xiān míng。

瀛洲亭见白鹦鹉

李呈祥

白燕何时去未回,瀛洲亭上雪衣来。bái yàn hé shí qù wèi huí,yíng zhōu tíng shàng xuě yī lái。
天高鹤驭秋风便,地近龙楼日色开。tiān gāo hè yù qiū fēng biàn,dì jìn lóng lóu rì sè kāi。
影向玉堂清自照,心依雕槛静无猜。yǐng xiàng yù táng qīng zì zhào,xīn yī diāo kǎn jìng wú cāi。
笙簧知尔能传语,好记南山万寿杯。shēng huáng zhī ěr néng chuán yǔ,hǎo jì nán shān wàn shòu bēi。

赠季天中给练

李呈祥

绝塞秋深万树丹,飘然一叶自长安。jué sāi qiū shēn wàn shù dān,piāo rán yī yè zì zhǎng ān。
鸿音渐急晨霜下,客梦初回夜雨寒。hóng yīn jiàn jí chén shuāng xià,kè mèng chū huí yè yǔ hán。
别后玉阶留谏草,穷来函谷有弹冠。bié hòu yù jiē liú jiàn cǎo,qióng lái hán gǔ yǒu dàn guān。
《广陵》遗曲今应续,八月涛声袖里看。guǎng líng yí qū jīn yīng xù,bā yuè tāo shēng xiù lǐ kàn。

香岩阁

李呈祥

九顶露莲萼,千岩转逼窄。jiǔ dǐng lù lián è,qiān yán zhuǎn bī zhǎi。
凿空绣紫苔,冰乳垂滴沥。záo kōng xiù zǐ tái,bīng rǔ chuí dī lì。
青松紧如拳,怒虬蹲绝壁。qīng sōng jǐn rú quán,nù qiú dūn jué bì。
佛阁驾百船,凌空飞崒嵂。fú gé jià bǎi chuán,líng kōng fēi zú lǜ。
仰盻天一痕,欲前足不力。yǎng xì tiān yī hén,yù qián zú bù lì。
禅榻杳无人,云洞遂深阗。chán tà yǎo wú rén,yún dòng suì shēn tián。
钟鸣川谷幽,霜清寒月夕。zhōng míng chuān gǔ yōu,shuāng qīng hán yuè xī。
崖崩古殿摧,庭虚落叶积。yá bēng gǔ diàn cuī,tíng xū luò yè jī。
秀从恒岳分,路向台山陟。xiù cóng héng yuè fēn,lù xiàng tái shān zhì。
祀典既迁移,精灵岂久寂。sì diǎn jì qiān yí,jīng líng qǐ jiǔ jì。
檀施见经营,静侣还驻锡。tán shī jiàn jīng yíng,jìng lǚ hái zhù xī。
岳灵绛节朝,大士灯光白。yuè líng jiàng jié cháo,dà shì dēng guāng bái。
游者坚道心,万古清凉宅。yóu zhě jiān dào xīn,wàn gǔ qīng liáng zhái。

野望

李呈祥

墙阴有残雪,非与朝阳争。qiáng yīn yǒu cán xuě,fēi yǔ cháo yáng zhēng。
老松无别态,气至理亦荣。lǎo sōng wú bié tài,qì zhì lǐ yì róng。
飞鸟凭双翼,忽与云烟并。fēi niǎo píng shuāng yì,hū yǔ yún yān bìng。
千峰岂我隔,孤杖果何情。qiān fēng qǐ wǒ gé,gū zhàng guǒ hé qíng。