古诗词

登齐云山顶

吴芳培

四顾无高阜,群峰此独尊。sì gù wú gāo fù,qún fēng cǐ dú zūn。
泉声雷万壑,云气海千村。quán shēng léi wàn hè,yún qì hǎi qiān cūn。
路转蜂腰细,崖空虎迹存。lù zhuǎn fēng yāo xì,yá kōng hǔ jì cún。
何年方外客,化石立山门。hé nián fāng wài kè,huà shí lì shān mén。

吴芳培

清安徽泾县人,字霁霏,号云樵。乾隆四十九年进士。嘉庆间屡充乡、会试考官,提督河南、顺天学政。官至兵部左侍郎。诗工七律。有《云樵集》。 吴芳培的作品>>

猜您喜欢

和霁芸二弟新秋感怀之作

吴芳培

曲肱欹卧小园东,宝鸭香残午篆空。qū gōng yī wò xiǎo yuán dōng,bǎo yā xiāng cán wǔ zhuàn kōng。
热不因人荷上露,惠而好我竹间风。rè bù yīn rén hé shàng lù,huì ér hǎo wǒ zhú jiān fēng。
睡魔每到愁城伏,诗将全凭酒地雄。shuì mó měi dào chóu chéng fú,shī jiāng quán píng jiǔ dì xióng。
尽日扪心思往事,寒镫夜雨与谁同。jǐn rì mén xīn sī wǎng shì,hán dèng yè yǔ yǔ shuí tóng。

金陵道中

吴芳培

岸边山色绿嵯峨,旋放轻舟入汊河。àn biān shān sè lǜ cuó é,xuán fàng qīng zhōu rù chà hé。
郡郭尚遥先见塔,江流已远欲无波。jùn guō shàng yáo xiān jiàn tǎ,jiāng liú yǐ yuǎn yù wú bō。
避人沙鸟惊飞去,招客湖菱唤卖多。bì rén shā niǎo jīng fēi qù,zhāo kè hú líng huàn mài duō。
隔浦寒芦孤月上,清宵伏枕听渔歌。gé pǔ hán lú gū yuè shàng,qīng xiāo fú zhěn tīng yú gē。

鸡鸣寺望后湖

吴芳培

寺在鸡笼最上头,后湖千顷望中收。sì zài jī lóng zuì shàng tóu,hòu hú qiān qǐng wàng zhōng shōu。
绿萝丛里曾书库,白藕香中只钓舟。lǜ luó cóng lǐ céng shū kù,bái ǒu xiāng zhōng zhǐ diào zhōu。
北极浮云孤阁迥,西风残照六朝秋。běi jí fú yún gū gé jiǒng,xī fēng cán zhào liù cháo qiū。
一声玉笛红牙拍,肠断秦淮旧酒楼。yī shēng yù dí hóng yá pāi,cháng duàn qín huái jiù jiǔ lóu。

散策

吴芳培

独坐苦无聊,散策城南寺。dú zuò kǔ wú liáo,sàn cè chéng nán sì。
恰近日中期,乡里趁墟至。qià jìn rì zhōng qī,xiāng lǐ chèn xū zhì。
寄卖两庑下,摆列书画肆。jì mài liǎng wǔ xià,bǎi liè shū huà sì。
偶然一触目,恶札墨猪字。ǒu rán yī chù mù,è zhá mò zhū zì。
破烂小说本,唾余人所弃。pò làn xiǎo shuō běn,tuò yú rén suǒ qì。
诗文新剞劂,锦函藏箧笥。shī wén xīn jī jué,jǐn hán cáng qiè sì。
检阅一二卷,令人昏欲睡。jiǎn yuè yī èr juǎn,lìng rén hūn yù shuì。
有客喧呼来,云是迎官吏。yǒu kè xuān hū lái,yún shì yíng guān lì。
风尘眯我眼,急欲出寺避。fēng chén mī wǒ yǎn,jí yù chū sì bì。
出寺逢丈人,衣冠与俗异。chū sì féng zhàng rén,yī guān yǔ sú yì。
邀我欲同行,情款颇真挚。yāo wǒ yù tóng xíng,qíng kuǎn pǒ zhēn zhì。
无奈一启口,便足败人意。wú nài yī qǐ kǒu,biàn zú bài rén yì。
强作尔馨语,喳唅不见愧。qiáng zuò ěr xīn yǔ,zhā hán bù jiàn kuì。
豪门及显达,丁宁问再四。háo mén jí xiǎn dá,dīng níng wèn zài sì。
我笑不欲答,揖别如展翅。wǒ xiào bù yù dá,yī bié rú zhǎn chì。
墙阴见牸牛,饱食眼贴地。qiáng yīn jiàn zì niú,bǎo shí yǎn tiē dì。
相对惟牛好,不问人间事。xiāng duì wéi niú hǎo,bù wèn rén jiān shì。

舟中望九华山

吴芳培

五月买舟浔阳道,水色天光入怀抱。wǔ yuè mǎi zhōu xún yáng dào,shuǐ sè tiān guāng rù huái bào。
仰面贪看两岸山,连崖不断苍翠好。yǎng miàn tān kàn liǎng àn shān,lián yá bù duàn cāng cuì hǎo。
抢风直下皖城东,江边烟雾清若空。qiǎng fēng zhí xià wǎn chéng dōng,jiāng biān yān wù qīng ruò kōng。
瞥见天工刻削青芙蓉,使我一朝豁然明双瞳。piē jiàn tiān gōng kè xuē qīng fú róng,shǐ wǒ yī cháo huō rán míng shuāng tóng。
雕镂嵌空花萼秀,玉树交拂云霞红。diāo lòu qiàn kōng huā è xiù,yù shù jiāo fú yún xiá hóng。
巑岏迥出众峰表,冈阜那敢与争雄。cuán wán jiǒng chū zhòng fēng biǎo,gāng fù nà gǎn yǔ zhēng xióng。
譬如畸人逸士昂然立,衣冠须发不与寻常同。pì rú jī rén yì shì áng rán lì,yī guān xū fā bù yǔ xún cháng tóng。
昔时太白欣见此,名以九华易九子。xī shí tài bái xīn jiàn cǐ,míng yǐ jiǔ huá yì jiǔ zi。
梦得平生叹奇绝,不让太华及女几。mèng dé píng shēng tàn qí jué,bù ràng tài huá jí nǚ jǐ。
我亦见之发狂叫,急欲扶筇蹑云峤。wǒ yì jiàn zhī fā kuáng jiào,jí yù fú qióng niè yún jiào。
峭帆风紧不可留,末由登陟逞闲眺。qiào fān fēng jǐn bù kě liú,mò yóu dēng zhì chěng xián tiào。
迄今默坐忆山容,独觉玲珑呈万窍。qì jīn mò zuò yì shān róng,dú jué líng lóng chéng wàn qiào。