古诗词

雪夜自横山归

吴唐林

杨枝摇漾飞轻絮,避居曾向山中住。yáng zhī yáo yàng fēi qīng xù,bì jū céng xiàng shān zhōng zhù。
梅花绰约临波开,泛舟仍自山中回。méi huā chuò yuē lín bō kāi,fàn zhōu réng zì shān zhōng huí。
青山顾我忽无色,此来知与青山别。qīng shān gù wǒ hū wú sè,cǐ lái zhī yǔ qīng shān bié。
彤云脉脉愁不开,化作漫空满山雪。tóng yún mài mài chóu bù kāi,huà zuò màn kōng mǎn shān xuě。
琪花飞冻老树梢,寒深已没前溪桥。qí huā fēi dòng lǎo shù shāo,hán shēn yǐ méi qián xī qiáo。
空林飒沓夜风紧,峰岚极目皆琼瑶。kōng lín sà dá yè fēng jǐn,fēng lán jí mù jiē qióng yáo。
匆匆短棹催行客,轻舟径出三山侧。cōng cōng duǎn zhào cuī xíng kè,qīng zhōu jìng chū sān shān cè。
回看晓色射村墟,玉山犹倚寒空立。huí kàn xiǎo sè shè cūn xū,yù shān yóu yǐ hán kōng lì。

吴唐林

清江苏阳湖人,字子高,号晋壬,别号苍缘。咸丰十一年举人,官浙江候补知府。工隶书,偶作小品山水,亦佳。善诗词。有《横山草堂全集》。 吴唐林的作品>>

猜您喜欢

自泺源门至黄山店

吴唐林

群山如过客,相见不知名。qún shān rú guò kè,xiāng jiàn bù zhī míng。
但觉峰岚熟,时闻岩瀑清。dàn jué fēng lán shú,shí wén yán pù qīng。
涧花沿路发,野鸟感秋鸣。jiàn huā yán lù fā,yě niǎo gǎn qiū míng。
何处钟声动,云中古寺晴。hé chù zhōng shēng dòng,yún zhōng gǔ sì qíng。

蛟门放洋

吴唐林

神楼缥渺引云车,东望沧波接太虚。shén lóu piāo miǎo yǐn yún chē,dōng wàng cāng bō jiē tài xū。
日影危樯闻语燕,浪花孤屿落飞鱼。rì yǐng wēi qiáng wén yǔ yàn,làng huā gū yǔ luò fēi yú。
纵横荒谷多逋寇,鞅掌劳臣畏简书。zòng héng huāng gǔ duō bū kòu,yāng zhǎng láo chén wèi jiǎn shū。
从此涓涘期报答,怀归无复念门闾。cóng cǐ juān sì qī bào dá,huái guī wú fù niàn mén lǘ。

蒙阴感事

吴唐林

征车摇摇入齐甸,七日已抵蒙阴县。zhēng chē yáo yáo rù qí diān,qī rì yǐ dǐ méng yīn xiàn。
东蒙山下居民稀,附郭村墟少烟爨。dōng méng shān xià jū mín xī,fù guō cūn xū shǎo yān cuàn。
土人见客前致辞,坐语沙中溯离乱。tǔ rén jiàn kè qián zhì cí,zuò yǔ shā zhōng sù lí luàn。
连年寇盗满东都,河北官军苦征战。lián nián kòu dào mǎn dōng dōu,hé běi guān jūn kǔ zhēng zhàn。
兖曹颍毫逋逃多,连骑呼群日东窜。yǎn cáo yǐng háo bū táo duō,lián qí hū qún rì dōng cuàn。
纷然贼骑翻山来,去岁穷乡尽遭难。fēn rán zéi qí fān shān lái,qù suì qióng xiāng jǐn zāo nán。
仓储劫掠庐舍焚,十室丁男九分散。cāng chǔ jié lüè lú shě fén,shí shì dīng nán jiǔ fēn sàn。
即今贼退事少平,比县干戈苦传箭。jí jīn zéi tuì shì shǎo píng,bǐ xiàn gàn gē kǔ chuán jiàn。
四方襁负犹未归,为恐原燎更重煽。sì fāng qiǎng fù yóu wèi guī,wèi kǒng yuán liáo gèng zhòng shān。
原田每每无人耕,茂草荒凉野花茜。yuán tián měi měi wú rén gēng,mào cǎo huāng liáng yě huā qiàn。
往来孔道无人行,今日单车喜重见。wǎng lái kǒng dào wú rén xíng,jīn rì dān chē xǐ zhòng jiàn。
感此弥怀陵谷悲,再来已值沧桑变。gǎn cǐ mí huái líng gǔ bēi,zài lái yǐ zhí cāng sāng biàn。
我亦乡关付劫灰,回望南云泪如霰。wǒ yì xiāng guān fù jié huī,huí wàng nán yún lèi rú xiàn。