古诗词

缴奁

杭温如

纨绮营身物,簪珥饬容具。wán qǐ yíng shēn wù,zān ěr chì róng jù。
儿身无所托,纨绮安所附。ér shēn wú suǒ tuō,wán qǐ ān suǒ fù。
儿容不复修,簪珥何所顾。ér róng bù fù xiū,zān ěr hé suǒ gù。
空馀此妆奁,衣笥间藏注。kōng yú cǐ zhuāng lián,yī sì jiān cáng zhù。
饮泣奉高堂,留充嫁与娶。yǐn qì fèng gāo táng,liú chōng jià yǔ qǔ。
姑闻亦心伤,涕泣零如雨。gū wén yì xīn shāng,tì qì líng rú yǔ。
含泪劝姑前,儿命安所遇。hán lèi quàn gū qián,ér mìng ān suǒ yù。
从今不出闼,钗荆与裙布。cóng jīn bù chū tà,chāi jīng yǔ qún bù。

杭温如

杭温如,字玉辉,长安人。典史崇德女,徐枚室。有《息存室吟稿》。 杭温如的作品>>

猜您喜欢

自伤

杭温如

木凋花易谢,凋谢各有时。mù diāo huā yì xiè,diāo xiè gè yǒu shí。
胡为凋与谢,非时独当之。hú wèi diāo yǔ xiè,fēi shí dú dāng zhī。
十三学刺纫,十五学吟诗。shí sān xué cì rèn,shí wǔ xué yín shī。
十七长成身,深闺人未知。shí qī zhǎng chéng shēn,shēn guī rén wèi zhī。
忽闻父母命,许字他家儿。hū wén fù mǔ mìng,xǔ zì tā jiā ér。
十九出绣阁,掩泣父母辞。shí jiǔ chū xiù gé,yǎn qì fù mǔ cí。
登堂拜姑舅,妇道始从兹。dēng táng bài gū jiù,fù dào shǐ cóng zī。
妾本无所能,妾又何所奇。qiè běn wú suǒ néng,qiè yòu hé suǒ qí。
姑舅同欢悦,明珠掌上持。gū jiù tóng huān yuè,míng zhū zhǎng shàng chí。
殷情劝阿郎,读书勿自欺。yīn qíng quàn ā láng,dú shū wù zì qī。
怀安名实败,奋志凤凰池。huái ān míng shí bài,fèn zhì fèng huáng chí。
那知天夺算,一蹶不可医。nà zhī tiān duó suàn,yī jué bù kě yī。
十九廿一二,劳燕各分离。shí jiǔ niàn yī èr,láo yàn gè fēn lí。
舅亦寻年殁,赖姑岁月迟。jiù yì xún nián mò,lài gū suì yuè chí。
妾无奉姑孝,姑常为妾慈。qiè wú fèng gū xiào,gū cháng wèi qiè cí。
一朝姑不顾,乘此茕独姿。yī cháo gū bù gù,chéng cǐ qióng dú zī。
吁嗟乎,妾死姑可在,姑死妾何资。xū jiē hū,qiè sǐ gū kě zài,gū sǐ qiè hé zī。
不然相继死,姑妇常相随。bù rán xiāng jì sǐ,gū fù cháng xiāng suí。
窃比木与花,凋谢此其期。qiè bǐ mù yǔ huā,diāo xiè cǐ qí qī。
一何留妾身,受此无穷悲。yī hé liú qiè shēn,shòu cǐ wú qióng bēi。