古诗词

将南归题旅舍壁

何焯

江上春生归已迟,栖栖九陌竟谁知。jiāng shàng chūn shēng guī yǐ chí,qī qī jiǔ mò jìng shuí zhī。
一竿自断鲈乡老,不用刘生五字诗。yī gān zì duàn lú xiāng lǎo,bù yòng liú shēng wǔ zì shī。

何焯

清江苏长洲人,初字润千,更字屺瞻,晚号茶仙,学者称义门先生。康熙间召直南书房,赐进士,官编修。坐事免官。不久,复直武英殿修书。长于校书。居室名赉砚斋,蓄书数万卷,多宋元旧刻,于各本异同皆有记录。有《义门读书记》、《义门先生集》。 何焯的作品>>

猜您喜欢

送友之长沙

何焯

怜君独向此江浔,把手河桥泪不禁。lián jūn dú xiàng cǐ jiāng xún,bǎ shǒu hé qiáo lèi bù jìn。
匹马西风千里别,一杯浊酒百年心。pǐ mǎ xī fēng qiān lǐ bié,yī bēi zhuó jiǔ bǎi nián xīn。
云开湘水横孤雁,日落荆门起暮砧。yún kāi xiāng shuǐ héng gū yàn,rì luò jīng mén qǐ mù zhēn。
旧是贾生迁谪地,可应吊古动哀吟。jiù shì jiǎ shēng qiān zhé dì,kě yīng diào gǔ dòng āi yín。

哭毛斧季

何焯

叹息老成俄向尽,相从较晚恨还深。tàn xī lǎo chéng é xiàng jǐn,xiāng cóng jiào wǎn hèn hái shēn。
钱冯旧学偏能说,苍雅遗文苦用心。qián féng jiù xué piān néng shuō,cāng yǎ yí wén kǔ yòng xīn。
阁上掩书仇未毕,门前载酒好难寻。gé shàng yǎn shū chóu wèi bì,mén qián zài jiǔ hǎo nán xún。
生存残简亡来借,自古同悲匪直今。shēng cún cán jiǎn wáng lái jiè,zì gǔ tóng bēi fěi zhí jīn。

拟古

何焯

涧松自亭亭,山苗自离离。jiàn sōng zì tíng tíng,shān miáo zì lí lí。
苗及三时实,松乃千岁姿。miáo jí sān shí shí,sōng nǎi qiān suì zī。
谁愤苗据高,谁惜松处卑。shuí fèn miáo jù gāo,shuí xī sōng chù bēi。
殖苗在松下,生恐复不宜。zhí miáo zài sōng xià,shēng kǒng fù bù yí。
岁寒松独当,岁改苗又昌。suì hán sōng dú dāng,suì gǎi miáo yòu chāng。
松身渐为龙,松材中明堂。sōng shēn jiàn wèi lóng,sōng cái zhōng míng táng。
天意自有钟,地势本可忘。tiān yì zì yǒu zhōng,dì shì běn kě wàng。
苗乎勿乱莠,亦得升秋尝。miáo hū wù luàn yǒu,yì dé shēng qiū cháng。

庭柏旱久色悴漫赋

何焯

列纛本长青,颇讶杂黑黄。liè dào běn zhǎng qīng,pǒ yà zá hēi huáng。
虽云异雕落,黯然多不扬。suī yún yì diāo luò,àn rán duō bù yáng。
岂伊渴天泽,姿貌摧昂藏。qǐ yī kě tiān zé,zī mào cuī áng cáng。
应坐旱尘封,莫听劲色彰。yīng zuò hàn chén fēng,mò tīng jìn sè zhāng。
严风凝霿雾,挂树繁晓霜。yán fēng níng méng wù,guà shù fán xiǎo shuāng。
日出但微泫,安能发故光。rì chū dàn wēi xuàn,ān néng fā gù guāng。
何时甘雪尺,高檠射深窗。hé shí gān xuě chǐ,gāo qíng shè shēn chuāng。
翳霾尽漱浣,豁见翠凤翔。yì mái jǐn shù huàn,huō jiàn cuì fèng xiáng。
北岭苍髯身,凌寒皎相望。běi lǐng cāng rán shēn,líng hán jiǎo xiāng wàng。