古诗词

镫下读许丁卯集

周玉瓒

清宵未忍卧,万籁一时静。qīng xiāo wèi rěn wò,wàn lài yī shí jìng。
偶携仲晦集,据案意兼领。ǒu xié zhòng huì jí,jù àn yì jiān lǐng。
送别多幽思,吊古得真境。sòng bié duō yōu sī,diào gǔ dé zhēn jìng。
自然风谓佳,岂必才力骋。zì rán fēng wèi jiā,qǐ bì cái lì chěng。
晚唐诗体弱,落落殊可省。wǎn táng shī tǐ ruò,luò luò shū kě shěng。
樊川温李外,似此亦清警。fán chuān wēn lǐ wài,shì cǐ yì qīng jǐng。
明珠十斛圆,推服良自永。míng zhū shí hú yuán,tuī fú liáng zì yǒng。
吟哦更烧烛,兴寄众虑屏。yín ó gèng shāo zhú,xīng jì zhòng lǜ píng。
掩卷月华高,松窗澹疏影。yǎn juǎn yuè huá gāo,sōng chuāng dàn shū yǐng。

周玉瓒

周玉瓒,字熙赓,号平园,一号瑟庵,晚号憩亭,丹阳人。道光丁酉举人,官洧川知县。有《周憩亭集》。 周玉瓒的作品>>

猜您喜欢