古诗词

落叶

李承烈

白帝原非雨露悭,荣枯物理亦循环。bái dì yuán fēi yǔ lù qiān,róng kū wù lǐ yì xún huán。
堆来有迹山山暮,听到无声树树闲。duī lái yǒu jì shān shān mù,tīng dào wú shēng shù shù xián。
薄命自甘沈碧涧,伤心不是为红颜。báo mìng zì gān shěn bì jiàn,shāng xīn bù shì wèi hóng yán。
樊川莫忆成阴日,一任东风去复还。fán chuān mò yì chéng yīn rì,yī rèn dōng fēng qù fù hái。

李承烈

李承烈,字芑盘,又号见石老农,鄞县人。诸生,官松江府经历。有《修齐堂诗钞》。 李承烈的作品>>

猜您喜欢

落叶

李承烈

飘零毕竟较花迟,才见萧萧谢故枝。piāo líng bì jìng jiào huā chí,cái jiàn xiāo xiāo xiè gù zhī。
隔院影飞残照外,空庭声坠晚风时。gé yuàn yǐng fēi cán zhào wài,kōng tíng shēng zhuì wǎn fēng shí。
为谁弹泪偷题曲,有女含情欲赋诗。wèi shuí dàn lèi tōu tí qū,yǒu nǚ hán qíng yù fù shī。
却喜林间烧不尽,夜窗分与学临池。què xǐ lín jiān shāo bù jǐn,yè chuāng fēn yǔ xué lín chí。

一翁行为阎家店老人作

李承烈

四围寂寂云苍苍,茅屋闭门树压墙。sì wéi jì jì yún cāng cāng,máo wū bì mén shù yā qiáng。
一翁扶杖立道旁,面黑发蓬形瘠尪。yī wēng fú zhàng lì dào páng,miàn hēi fā péng xíng jí wāng。
有客有客自远方,白马红缨束锦攘。yǒu kè yǒu kè zì yuǎn fāng,bái mǎ hóng yīng shù jǐn rǎng。
忍饥百里来此庄,左顾右盼心皇皇。rěn jī bǎi lǐ lái cǐ zhuāng,zuǒ gù yòu pàn xīn huáng huáng。
见翁下马索糗粮,翁为流涕褰衣裳。jiàn wēng xià mǎ suǒ qiǔ liáng,wēng wèi liú tì qiān yī shang。
引客左旋登草堂,坐客东壁之绳床。yǐn kè zuǒ xuán dēng cǎo táng,zuò kè dōng bì zhī shéng chuáng。
为言历岁岁大荒,颗粒不入仓与箱。wèi yán lì suì suì dà huāng,kē lì bù rù cāng yǔ xiāng。
巧妇欲炊无秕糠,草根树皮充饥肠。qiǎo fù yù chuī wú bǐ kāng,cǎo gēn shù pí chōng jī cháng。
年来草尽树亦戕,老幼饿死壮者亡。nián lái cǎo jǐn shù yì qiāng,lǎo yòu è sǐ zhuàng zhě wáng。
十得一生终不祥,三春大疫成膏肓。shí dé yī shēng zhōng bù xiáng,sān chūn dà yì chéng gāo huāng。
村中男女百口强,慭遗一老凌秋霜,鸡犬不闻牛马僵,败芦裹尸道相望。cūn zhōng nán nǚ bǎi kǒu qiáng,yìn yí yī lǎo líng qiū shuāng,jī quǎn bù wén niú mǎ jiāng,bài lú guǒ shī dào xiāng wàng。
至今白骨无人藏,焉得一饭王孙尝。zhì jīn bái gǔ wú rén cáng,yān dé yī fàn wáng sūn cháng。
客闻斯言心感伤,别翁泪湿双目眶。kè wén sī yán xīn gǎn shāng,bié wēng lèi shī shuāng mù kuàng。
出门上马手执缰,欲行且止重彷徨。chū mén shàng mǎ shǒu zhí jiāng,yù xíng qiě zhǐ zhòng páng huáng。
饿眼看天落日黄。è yǎn kàn tiān luò rì huáng。