古诗词

念奴娇·送外北上

张素

别离谁惯,况正当春暮、凄凄风雨。bié lí shuí guàn,kuàng zhèng dāng chūn mù qī qī fēng yǔ。
既酌金尊须痛饮,莫絮伤心软语。jì zhuó jīn zūn xū tòng yǐn,mò xù shāng xīn ruǎn yǔ。
柳拂津亭,花飘山店,珍重长安路。liǔ fú jīn tíng,huā piāo shān diàn,zhēn zhòng zhǎng ān lù。
妇虽非健,学持今日门户。fù suī fēi jiàn,xué chí jīn rì mén hù。
就是白首慈亲,双双黄日,君漫回头顾。jiù shì bái shǒu cí qīn,shuāng shuāng huáng rì,jūn màn huí tóu gù。
纵为家贫希斗粟,须识折腰非慕。zòng wèi jiā pín xī dòu sù,xū shí zhé yāo fēi mù。
凤诰诚荣,鹿车亦乐,但望归无阻。fèng gào chéng róng,lù chē yì lè,dàn wàng guī wú zǔ。
试听林外,子规啼血方苦。shì tīng lín wài,zi guī tí xuè fāng kǔ。
猜您喜欢

鹧鸪天·怀远

张素

病起楼头月影低。bìng qǐ lóu tóu yuè yǐng dī。
天寒风急雁声稀。tiān hán fēng jí yàn shēng xī。
可怜妾似黄花瘦,不见人从白帝归。kě lián qiè shì huáng huā shòu,bù jiàn rén cóng bái dì guī。
千里隔,两心知。qiān lǐ gé,liǎng xīn zhī。
料因途远故迟回。liào yīn tú yuǎn gù chí huí。
素猿切莫山头叫,歧路愁添客子悲。sù yuán qiè mò shān tóu jiào,qí lù chóu tiān kè zi bēi。

鹊桥仙·七夕

张素

冰轮半吐,彩云层卷。bīng lún bàn tǔ,cǎi yún céng juǎn。
说会双星巧节。shuō huì shuāng xīng qiǎo jié。
倘无灵鹊驾仙桥,怎样渡、银河空阔。tǎng wú líng què jià xiān qiáo,zěn yàng dù yín hé kōng kuò。
庭陈瓜果,楼穿针线。tíng chén guā guǒ,lóu chuān zhēn xiàn。
早又更残漏歇。zǎo yòu gèng cán lòu xiē。
人间天上事相同,总不出、欢娱离别。rén jiān tiān shàng shì xiāng tóng,zǒng bù chū huān yú lí bié。

苏幕遮·对雪

张素

冻云浓,寒雾起。dòng yún nóng,hán wù qǐ。
万片鹅毛,堆积空庭里。wàn piàn é máo,duī jī kōng tíng lǐ。
玉树玲珑摇冷砌。yù shù líng lóng yáo lěng qì。
今夜啼乌,怎样枝头寄。jīn yè tí wū,zěn yàng zhī tóu jì。
画帘垂,朱户闭。huà lián chuí,zhū hù bì。
独自围炉,遥想人天际。dú zì wéi lú,yáo xiǎng rén tiān jì。
季子貂裘应已敝。jì zi diāo qiú yīng yǐ bì。
叮嘱琼花,莫洒南来骑。dīng zhǔ qióng huā,mò sǎ nán lái qí。

卜算子·慢得客中信

张素

池莲已谢,篱菊又残,正念远人天际。chí lián yǐ xiè,lí jú yòu cán,zhèng niàn yuǎn rén tiān jì。
塞雁南来,带得一封书至,且先看、两个平安字。sāi yàn nán lái,dài dé yī fēng shū zhì,qiě xiān kàn liǎng gè píng ān zì。
欲慰我、离愁万种,谁知翻触愁起。yù wèi wǒ lí chóu wàn zhǒng,shuí zhī fān chù chóu qǐ。
廿载蚕丛寄。niàn zài cán cóng jì。
总浪负年华,薄名微利。zǒng làng fù nián huá,báo míng wēi lì。
急整归鞭,鬓发料非昔矣。jí zhěng guī biān,bìn fā liào fēi xī yǐ。
怎而今、不把瓜期记。zěn ér jīn bù bǎ guā qī jì。
越看那、红笺细楷,觉心情如醉。yuè kàn nà hóng jiān xì kǎi,jué xīn qíng rú zuì。

水调歌头·侍家大人之台湾任渡海作

张素

极目滔滔也,怒浪拍长天。jí mù tāo tāo yě,nù làng pāi zhǎng tiān。
扁舟直破重溟,身世共茫然。biǎn zhōu zhí pò zhòng míng,shēn shì gòng máng rán。
腾起龙宫光怪,现出蜃楼变幻,日月浴双丸。téng qǐ lóng gōng guāng guài,xiàn chū shèn lóu biàn huàn,rì yuè yù shuāng wán。
回首大江渡,更觉姿奇观。huí shǒu dà jiāng dù,gèng jué zī qí guān。
兰闺里,盈盈女,怯惊湍。lán guī lǐ,yíng yíng nǚ,qiè jīng tuān。
问谁似我帆底,巨浸纳胸宽。wèn shuí shì wǒ fān dǐ,jù jìn nà xiōng kuān。
但愿高堂百岁,安稳风波宦海,常此住来便。dàn yuàn gāo táng bǎi suì,ān wěn fēng bō huàn hǎi,cháng cǐ zhù lái biàn。
瀛岛倘能至,还欲访真仙。yíng dǎo tǎng néng zhì,hái yù fǎng zhēn xiān。

贺新郎·读荫嘉弟乐圃吟钞

张素

我与君同气,却缘何、生花好笔,不能相似。wǒ yǔ jūn tóng qì,què yuán hé shēng huā hǎo bǐ,bù néng xiāng shì。
大抵两间灵秀毓,男子原多女子。dà dǐ liǎng jiān líng xiù yù,nán zi yuán duō nǚ zi。
何况又、穿经穴史。hé kuàng yòu chuān jīng xué shǐ。
一卷吟钞窗下读,洵清才、绣虎雕龙丽。yī juǎn yín chāo chuāng xià dú,xún qīng cái xiù hǔ diāo lóng lì。
心敬服,砚焚矣。xīn jìng fú,yàn fén yǐ。
自来极盛难为继。zì lái jí shèng nán wèi jì。
昔吾叔、高歌白雪,振声当世。xī wú shū gāo gē bái xuě,zhèn shēng dāng shì。
再赴公车悲旅卒,鹊起何期弱弟。zài fù gōng chē bēi lǚ zú,què qǐ hé qī ruò dì。
想跨灶、泉台心喜。xiǎng kuà zào quán tái xīn xǐ。
但愿早蒙稽古力,赋清平、直到龙楼里。dàn yuàn zǎo méng jī gǔ lì,fù qīng píng zhí dào lóng lóu lǐ。
方慰得,女媭意。fāng wèi dé,nǚ xū yì。