古诗词

雁门烟雨

僧喝能

蒙蒙雨气近黄昏,过客分明说雁门。méng méng yǔ qì jìn huáng hūn,guò kè fēn míng shuō yàn mén。
鸿雁几时来此地,烟云终日闭孤村。hóng yàn jǐ shí lái cǐ dì,yān yún zhōng rì bì gū cūn。
盘空路作惊蛇去,入险山如渴鹿奔。pán kōng lù zuò jīng shé qù,rù xiǎn shān rú kě lù bēn。
遥望前头深峡里,微茫残霭数声猿。yáo wàng qián tóu shēn xiá lǐ,wēi máng cán ǎi shù shēng yuán。

僧喝能

僧喝能,清乾隆年间(1736~1795)方外人士。在台期间,居于弥陀寺,巡台御使张湄有〈和喝能上人长至韵〉、〈游弥陀寺赠喝能上人〉等诗,与之相酬唱。乾隆六年到八年(1741~1743)左右在台。〖参考张湄《柳渔诗钞》,收在乾隆刻本《四库全书存目丛书》。〗(施懿琳撰) 僧喝能的作品>>

猜您喜欢

鲫潭霁月

僧喝能

野迥天空水淼漫,银蟾泻影出云端。yě jiǒng tiān kōng shuǐ miǎo màn,yín chán xiè yǐng chū yún duān。
聚星亭落群峰碧,钓月船回一棹寒。jù xīng tíng luò qún fēng bì,diào yuè chuán huí yī zhào hán。
籁寂波光拖玉练,更阑斗转荡珠盘。lài jì bō guāng tuō yù liàn,gèng lán dòu zhuǎn dàng zhū pán。
清池曾照禅心现,争似东湖说大观。qīng chí céng zhào chán xīn xiàn,zhēng shì dōng hú shuō dà guān。