古诗词

雨中过天如不值遂造瘿公寓斋

黄节

昨夜风不雨,晨来雨乃甚。zuó yè fēng bù yǔ,chén lái yǔ nǎi shén。
将寒辄复燠,风以示之朕。jiāng hán zhé fù yù,fēng yǐ shì zhī zhèn。
候变固有时,事先略已审。hòu biàn gù yǒu shí,shì xiān lüè yǐ shěn。
所嗟今朝游,涂淖御亦荏。suǒ jiē jīn cháo yóu,tú nào yù yì rěn。
湿车犯雨出,欲就唐子饮。shī chē fàn yǔ chū,yù jiù táng zi yǐn。
相失未宿谋,造门已踔踸。xiāng shī wèi sù móu,zào mén yǐ chuō chěn。
幡然过敷庵,日午尚拥枕。fān rán guò fū ān,rì wǔ shàng yōng zhěn。
瘿公晏耽书,一妪忽敷衽。yǐng gōng yàn dān shū,yī yù hū fū rèn。
其形若病鸠,计欲得桑葚。qí xíng ruò bìng jiū,jì yù dé sāng rèn。
清谭遽见辍,吾惑不素稔。qīng tán jù jiàn chuò,wú huò bù sù rěn。
既思天下士,败意遂寒噤。jì sī tiān xià shì,bài yì suì hán jìn。
即如今日雨,足令游事寝。jí rú jīn rì yǔ,zú lìng yóu shì qǐn。
归来掩楼扉,一尊胾焰腍。guī lái yǎn lóu fēi,yī zūn zì yàn rèn。
猜您喜欢

悼黄克强、蔡松坡,示刘栽甫

黄节

旬日死二士,北斗方阑干。xún rì sǐ èr shì,běi dòu fāng lán gàn。
自非平生交,独为长夜叹。zì fēi píng shēng jiāo,dú wèi zhǎng yè tàn。
提携天下事,哽咽滔滔澜。tí xié tiān xià shì,gěng yàn tāo tāo lán。
吾党复何言,要盟渝岁寒。wú dǎng fù hé yán,yào méng yú suì hán。

悼黄克强、蔡松坡,示刘栽甫

黄节

老我廿载志,同辈多异趋。lǎo wǒ niàn zài zhì,tóng bèi duō yì qū。
二三出豪杰,再造此夏区。èr sān chū háo jié,zài zào cǐ xià qū。
惭无锋镝身,让子诗书儒。cán wú fēng dī shēn,ràng zi shī shū rú。
人才恸来者,海水涸未枯。rén cái tòng lái zhě,hǎi shuǐ hé wèi kū。

秋娘曲京师菊部杜云红善秦声奏技中和园为怨众所排转徙塞外予独因之有漂泊之感为作此曲

黄节

九城歌管呕哑喧,一月不踏中和园。jiǔ chéng gē guǎn ǒu yǎ xuān,yī yuè bù tà zhōng hé yuán。
秋娘妙曲众弗贵,世间美恶宁足论。qiū niáng miào qū zhòng fú guì,shì jiān měi è níng zú lùn。
春宵深雪对桦烛,沉吟为作秋娘曲。chūn xiāo shēn xuě duì huà zhú,chén yín wèi zuò qiū niáng qū。
信是无聊亦有涯,漫引秋思入弦轴。xìn shì wú liáo yì yǒu yá,màn yǐn qiū sī rù xián zhóu。
浣花有女出津沽,垂髫出上红氍毹。huàn huā yǒu nǚ chū jīn gū,chuí tiáo chū shàng hóng qú shū。
向人妮妮儿女语,清于调舌黄莺雏。xiàng rén nī nī ér nǚ yǔ,qīng yú diào shé huáng yīng chú。
四岁能歌弱能舞,穆曹为师幼孤苦。sì suì néng gē ruò néng wǔ,mù cáo wèi shī yòu gū kǔ。
学成肯向泣春风,自有惊人人未许。xué chéng kěn xiàng qì chūn fēng,zì yǒu jīng rén rén wèi xǔ。
转徙张垣复上京,渐令燕赵闻其名。zhuǎn xǐ zhāng yuán fù shàng jīng,jiàn lìng yàn zhào wén qí míng。
时流为纂云红集,翻作梨园断肠声。shí liú wèi zuǎn yún hóng jí,fān zuò lí yuán duàn cháng shēng。
秦声直继陇西沉,已使龟年泪沾颔。qín shēng zhí jì lǒng xī chén,yǐ shǐ guī nián lèi zhān hàn。
掩抑初如猿狖鸣,倏若微风动葭菼。yǎn yì chū rú yuán yòu míng,shū ruò wēi fēng dòng jiā tǎn。
本来秦声恶激刺,转折抑扬易伤气。běn lái qín shēng è jī cì,zhuǎn zhé yì yáng yì shāng qì。
敛气四弦断复连,浮云柳絮随天地。liǎn qì sì xián duàn fù lián,fú yún liǔ xù suí tiān dì。
当其抗歌方上场,喧啾百鸟孤凤凰。dāng qí kàng gē fāng shàng chǎng,xuān jiū bǎi niǎo gū fèng huáng。
座中有客辄三叹,念奴能勿愁诸郎。zuò zhōng yǒu kè zhé sān tàn,niàn nú néng wù chóu zhū láng。
绝技谁知天果吝,朝月欢娱暗生叹。jué jì shuí zhī tiān guǒ lìn,cháo yuè huān yú àn shēng tàn。
回头不采山上蘼,遂至人间有恩怨。huí tóu bù cǎi shān shàng mí,suì zhì rén jiān yǒu ēn yuàn。
蛾眉谣诼渐纷纭,昔日丝桐今日焚。é méi yáo zhuó jiàn fēn yún,xī rì sī tóng jīn rì fén。
四筵顾曲谁相藉,夜半巾车去五云。sì yán gù qū shuí xiāng jí,yè bàn jīn chē qù wǔ yún。
是时寒柝摧残腊,旧苑沉沉马馺馺。shì shí hán tuò cuī cán là,jiù yuàn chén chén mǎ sà sà。
一客听歌犯雪行,蜡尽弦僵重呜唈。yī kè tīng gē fàn xuě xíng,là jǐn xián jiāng zhòng wū yì。
我来宣南垂五年,看花日日相流连。wǒ lái xuān nán chuí wǔ nián,kàn huā rì rì xiāng liú lián。
自从南归送诸大,独行不到寒葭前。zì cóng nán guī sòng zhū dà,dú xíng bù dào hán jiā qián。
剩与歌扬日再过,坐使景光疾如驮。shèng yǔ gē yáng rì zài guò,zuò shǐ jǐng guāng jí rú tuó。
今朝忽动羁旅心,谓善歌者无知音。jīn cháo hū dòng jī lǚ xīn,wèi shàn gē zhě wú zhī yīn。
秋娘如此亦飘泊,城南春树将成阴。qiū niáng rú cǐ yì piāo pō,chéng nán chūn shù jiāng chéng yīn。

郡斋风夜

黄节

庭风掀树树欲落,空枝撑空狞相攫。tíng fēng xiān shù shù yù luò,kōng zhī chēng kōng níng xiāng jué。
东斋起看残月高,冻雀颤栖噤不作。dōng zhāi qǐ kàn cán yuè gāo,dòng què chàn qī jìn bù zuò。
袖间缩手徒尔为,霜气侵裾渐袭肌。xiù jiān suō shǒu tú ěr wèi,shuāng qì qīn jū jiàn xí jī。
熏炉独共寒温意,北斗阑干露未晞。xūn lú dú gòng hán wēn yì,běi dòu lán gàn lù wèi xī。

予欲编后山年谱,久而未就,敷庵书来见促,赋此答之

黄节

功名须老大,四十未为晚。gōng míng xū lǎo dà,sì shí wèi wèi wǎn。
后山有是言,所志故甚远。hòu shān yǒu shì yán,suǒ zhì gù shén yuǎn。
何期冻死日,五十且不满。hé qī dòng sǐ rì,wǔ shí qiě bù mǎn。
寒华萎高枝,良材老沟断。hán huá wēi gāo zhī,liáng cái lǎo gōu duàn。
耻同世俯仰,一任岁修短。chǐ tóng shì fǔ yǎng,yī rèn suì xiū duǎn。
嗟哉生平诗,讵视位业损。jiē zāi shēng píng shī,jù shì wèi yè sǔn。
我又念后山,不幸以诗显。wǒ yòu niàn hòu shān,bù xìng yǐ shī xiǎn。
系年为作谱,发幽惧多舛。xì nián wèi zuò pǔ,fā yōu jù duō chuǎn。
经春久未就,子谓我可缓。jīng chūn jiǔ wèi jiù,zi wèi wǒ kě huǎn。
第思同时贤,所与共往返。dì sī tóng shí xián,suǒ yǔ gòng wǎng fǎn。
柯山淮海俦,别集待搜散。kē shān huái hǎi chóu,bié jí dài sōu sàn。
乃能从事兹,否或失太简。nǎi néng cóng shì zī,fǒu huò shī tài jiǎn。
行畸适病俗,尘绝叹不反。xíng jī shì bìng sú,chén jué tàn bù fǎn。
无已天下士,竟未挂世眼。wú yǐ tiān xià shì,jìng wèi guà shì yǎn。
吾意岂为诗,高才耻恒鲜。wú yì qǐ wèi shī,gāo cái chǐ héng xiān。

越园离旧京八年矣甲戌九月重来存问故人经旬而归留别社园诗以送之

黄节

菊晚作花寒恻恻,离客对花意脉脉。jú wǎn zuò huā hán cè cè,lí kè duì huā yì mài mài。
西湖菊本先秋开,只有江山异南北。xī hú jú běn xiān qiū kāi,zhǐ yǒu jiāng shān yì nán běi。
眼前佳色乐无极,乱世相过古难得。yǎn qián jiā sè lè wú jí,luàn shì xiāng guò gǔ nán dé。
短山压檐昔所登,长廊百丈今轩腾。duǎn shān yā yán xī suǒ dēng,zhǎng láng bǎi zhàng jīn xuān téng。
八年此地已迁换,国疆乃与春泮冰。bā nián cǐ dì yǐ qiān huàn,guó jiāng nǎi yǔ chūn pàn bīng。
霜花露叶弱不胜,今朝与子扶阑凭。shuāng huā lù yè ruò bù shèng,jīn cháo yǔ zi fú lán píng。
有诗不必似谢鲍,有酒何尝救饥饱。yǒu shī bù bì shì xiè bào,yǒu jiǔ hé cháng jiù jī bǎo。
别诗离酒与花明,可惜紫蟹非三泖。bié shī lí jiǔ yǔ huā míng,kě xī zǐ xiè fēi sān mǎo。
二十年来燕市氓,日日湖鲹思溉烹。èr shí nián lái yàn shì máng,rì rì hú shēn sī gài pēng。
熊掌白鱼美莫媲,赠子何如交广橙。xióng zhǎng bái yú měi mò pì,zèng zi hé rú jiāo guǎng chéng。

早起得胡夔文书

黄节

春阴上柳梢,寒意入楼瓴。chūn yīn shàng liǔ shāo,hán yì rù lóu líng。
鸟喧直将雨,睡起不自省。niǎo xuān zhí jiāng yǔ,shuì qǐ bù zì shěng。
叩门得疾置,发书墨不整。kòu mén dé jí zhì,fā shū mò bù zhěng。
一事无所言,顾乃以诗请。yī shì wú suǒ yán,gù nǎi yǐ shī qǐng。

端阳日过十刹海同栽甫

黄节

客中过佳节,言寻友朋欢。kè zhōng guò jiā jié,yán xún yǒu péng huān。
驱车薄湖堧,遂憩朱楼阑。qū chē báo hú ruán,suì qì zhū lóu lán。
重云蔽野黑,高柳依人寒。zhòng yún bì yě hēi,gāo liǔ yī rén hán。
便欲委渊沙,所嗟湖不宽。biàn yù wěi yuān shā,suǒ jiē hú bù kuān。

哭袁季九师

黄节

俯仰十四年,今朝始一恸。fǔ yǎng shí sì nián,jīn cháo shǐ yī tòng。
问居得噩耗,杀身讵为痛。wèn jū dé è hào,shā shēn jù wèi tòng。
所哭知我者,遇我不以众。suǒ kū zhī wǒ zhě,yù wǒ bù yǐ zhòng。
乃无国士报,敛恨隔幽洞。nǎi wú guó shì bào,liǎn hèn gé yōu dòng。

哭袁季九师

黄节

节也少孤露,得师良独艰。jié yě shǎo gū lù,dé shī liáng dú jiān。
弱冠事简岸,闻道饥忘还。ruò guān shì jiǎn àn,wén dào jī wàng hái。
论文惟先生,深宁于文山。lùn wén wéi xiān shēng,shēn níng yú wén shān。
生平北面拜,至今非人间。shēng píng běi miàn bài,zhì jīn fēi rén jiān。

哭袁季九师

黄节

乱后得一见,滇归出港屿。luàn hòu dé yī jiàn,diān guī chū gǎng yǔ。
诒书戒夙约,中夜叩逆旅。yí shū jiè sù yuē,zhōng yè kòu nì lǚ。
苍然侍摄照,海日动眉宇。cāng rán shì shè zhào,hǎi rì dòng méi yǔ。
岂知修谒初,已是永诀许。qǐ zhī xiū yè chū,yǐ shì yǒng jué xǔ。

哭袁季九师

黄节

百思所报难,一瞑此何救。bǎi sī suǒ bào nán,yī míng cǐ hé jiù。
世衰论出处,不辱副期厚。shì shuāi lùn chū chù,bù rǔ fù qī hòu。
馀生未可卜,斯志窃自守。yú shēng wèi kě bo,sī zhì qiè zì shǒu。
重泉若有知,忾忾见左右。zhòng quán ruò yǒu zhī,kài kài jiàn zuǒ yòu。

题云谷子残砚为马夷初

黄节

抱真之砚铭白沙,翁山志之意有加。bào zhēn zhī yàn míng bái shā,wēng shān zhì zhī yì yǒu jiā。
一如玉带生作记,为文山题杨铁崖。yī rú yù dài shēng zuò jì,wèi wén shān tí yáng tiě yá。
翁山自比铁崖老,胸有沧桑物非宝。wēng shān zì bǐ tiě yá lǎo,xiōng yǒu cāng sāng wù fēi bǎo。
石屋得斯乃世守,雅共古人挹襟抱。shí wū dé sī nǎi shì shǒu,yǎ gòng gǔ rén yì jīn bào。
黝青阅劫残半规,别锤毡蜡题其麋。yǒu qīng yuè jié cán bàn guī,bié chuí zhān là tí qí mí。
诒书属我久未报,浸至吾子南归时。yí shū shǔ wǒ jiǔ wèi bào,jìn zhì wú zi nán guī shí。
西泠雪后万绿失,携持将归命不律。xī líng xuě hòu wàn lǜ shī,xié chí jiāng guī mìng bù lǜ。
湖山可怀况述作,当与此砚相始毕。hú shān kě huái kuàng shù zuò,dāng yǔ cǐ yàn xiāng shǐ bì。
管宁帽与朱子衣,抱真入夜常不违。guǎn níng mào yǔ zhū zi yī,bào zhēn rù yè cháng bù wéi。
能同一室岂世物,嗟我宣南非所归。néng tóng yī shì qǐ shì wù,jiē wǒ xuān nán fēi suǒ guī。

寅正九夜,梦中子贤示予楹帖,“极昭风云允,后至名德高”,十字。书者杜晴。寤而弗遗,续成是篇

黄节

极昭风云允,后至名德高。jí zhāo fēng yún yǔn,hòu zhì míng dé gāo。
春寒忽入梦,斯语何由豪。chūn hán hū rù mèng,sī yǔ hé yóu háo。
书者曰杜晴,弗谛为谁曹。shū zhě yuē dù qíng,fú dì wèi shuí cáo。
既寤了不遗,奇思非所遭。jì wù le bù yí,qí sī fēi suǒ zāo。
北雪吹户庭,鸣鸡相为劳。běi xuě chuī hù tíng,míng jī xiāng wèi láo。
强年阅百变,有如灯上膏。qiáng nián yuè bǎi biàn,yǒu rú dēng shàng gāo。
载赓梦寐言,诗成予心忉。zài gēng mèng mèi yán,shī chéng yǔ xīn dāo。

清明谒袁督师墓

黄节

南人帅边非常功,易祀三百无此雄。nán rén shuài biān fēi cháng gōng,yì sì sān bǎi wú cǐ xióng。
英名不掩故坟在,清明野烧青回红。yīng míng bù yǎn gù fén zài,qīng míng yě shāo qīng huí hóng。
迩来正值国多事,蹙地万里辽东东。ěr lái zhèng zhí guó duō shì,cù dì wàn lǐ liáo dōng dōng。
视明亡徵系公死,季清诸将犹沙虫。shì míng wáng zhēng xì gōng sǐ,jì qīng zhū jiāng yóu shā chóng。
春秋内外大异义,诸夏自杀今为讧。chūn qiū nèi wài dà yì yì,zhū xià zì shā jīn wèi hòng。
人才由蘖亦复尽,独寻旧史追前踪。rén cái yóu niè yì fù jǐn,dú xún jiù shǐ zhuī qián zōng。
当年和议岂得已,盖欲以暇营锦中。dāng nián hé yì qǐ dé yǐ,gài yù yǐ xiá yíng jǐn zhōng。
收拾散亡计恢复,肘腋之患除文龙。shōu shí sàn wáng jì huī fù,zhǒu yè zhī huàn chú wén lóng。
遵化三屯一战衄,间关入卫宁非忠。zūn huà sān tún yī zhàn nǜ,jiān guān rù wèi níng fēi zhōng。
维公志业自千祀,事去历历犹能穷。wéi gōng zhì yè zì qiān sì,shì qù lì lì yóu néng qióng。
上炳日星下河岳,讵藉土壤增崇隆。shàng bǐng rì xīng xià hé yuè,jù jí tǔ rǎng zēng chóng lóng。
我来墓祭辄三叹,瞻徊惟敬堂前松。wǒ lái mù jì zhé sān tàn,zhān huái wéi jìng táng qián sōng。
谁令丹垩蚀风雨,乃请庙飨为迎逢。shuí lìng dān è shí fēng yǔ,nǎi qǐng miào xiǎng wèi yíng féng。
援唐宗姓祀李耳,希宋濮议跻欧公。yuán táng zōng xìng sì lǐ ěr,xī sòng pú yì jī ōu gōng。
时流无耻可足道,于公不啻筵撞钟。shí liú wú chǐ kě zú dào,yú gōng bù chì yán zhuàng zhōng。