古诗词

秋娘曲京师菊部杜云红善秦声奏技中和园为怨众所排转徙塞外予独因之有漂泊之感为作此曲

黄节

九城歌管呕哑喧,一月不踏中和园。jiǔ chéng gē guǎn ǒu yǎ xuān,yī yuè bù tà zhōng hé yuán。
秋娘妙曲众弗贵,世间美恶宁足论。qiū niáng miào qū zhòng fú guì,shì jiān měi è níng zú lùn。
春宵深雪对桦烛,沉吟为作秋娘曲。chūn xiāo shēn xuě duì huà zhú,chén yín wèi zuò qiū niáng qū。
信是无聊亦有涯,漫引秋思入弦轴。xìn shì wú liáo yì yǒu yá,màn yǐn qiū sī rù xián zhóu。
浣花有女出津沽,垂髫出上红氍毹。huàn huā yǒu nǚ chū jīn gū,chuí tiáo chū shàng hóng qú shū。
向人妮妮儿女语,清于调舌黄莺雏。xiàng rén nī nī ér nǚ yǔ,qīng yú diào shé huáng yīng chú。
四岁能歌弱能舞,穆曹为师幼孤苦。sì suì néng gē ruò néng wǔ,mù cáo wèi shī yòu gū kǔ。
学成肯向泣春风,自有惊人人未许。xué chéng kěn xiàng qì chūn fēng,zì yǒu jīng rén rén wèi xǔ。
转徙张垣复上京,渐令燕赵闻其名。zhuǎn xǐ zhāng yuán fù shàng jīng,jiàn lìng yàn zhào wén qí míng。
时流为纂云红集,翻作梨园断肠声。shí liú wèi zuǎn yún hóng jí,fān zuò lí yuán duàn cháng shēng。
秦声直继陇西沉,已使龟年泪沾颔。qín shēng zhí jì lǒng xī chén,yǐ shǐ guī nián lèi zhān hàn。
掩抑初如猿狖鸣,倏若微风动葭菼。yǎn yì chū rú yuán yòu míng,shū ruò wēi fēng dòng jiā tǎn。
本来秦声恶激刺,转折抑扬易伤气。běn lái qín shēng è jī cì,zhuǎn zhé yì yáng yì shāng qì。
敛气四弦断复连,浮云柳絮随天地。liǎn qì sì xián duàn fù lián,fú yún liǔ xù suí tiān dì。
当其抗歌方上场,喧啾百鸟孤凤凰。dāng qí kàng gē fāng shàng chǎng,xuān jiū bǎi niǎo gū fèng huáng。
座中有客辄三叹,念奴能勿愁诸郎。zuò zhōng yǒu kè zhé sān tàn,niàn nú néng wù chóu zhū láng。
绝技谁知天果吝,朝月欢娱暗生叹。jué jì shuí zhī tiān guǒ lìn,cháo yuè huān yú àn shēng tàn。
回头不采山上蘼,遂至人间有恩怨。huí tóu bù cǎi shān shàng mí,suì zhì rén jiān yǒu ēn yuàn。
蛾眉谣诼渐纷纭,昔日丝桐今日焚。é méi yáo zhuó jiàn fēn yún,xī rì sī tóng jīn rì fén。
四筵顾曲谁相藉,夜半巾车去五云。sì yán gù qū shuí xiāng jí,yè bàn jīn chē qù wǔ yún。
是时寒柝摧残腊,旧苑沉沉马馺馺。shì shí hán tuò cuī cán là,jiù yuàn chén chén mǎ sà sà。
一客听歌犯雪行,蜡尽弦僵重呜唈。yī kè tīng gē fàn xuě xíng,là jǐn xián jiāng zhòng wū yì。
我来宣南垂五年,看花日日相流连。wǒ lái xuān nán chuí wǔ nián,kàn huā rì rì xiāng liú lián。
自从南归送诸大,独行不到寒葭前。zì cóng nán guī sòng zhū dà,dú xíng bù dào hán jiā qián。
剩与歌扬日再过,坐使景光疾如驮。shèng yǔ gē yáng rì zài guò,zuò shǐ jǐng guāng jí rú tuó。
今朝忽动羁旅心,谓善歌者无知音。jīn cháo hū dòng jī lǚ xīn,wèi shàn gē zhě wú zhī yīn。
秋娘如此亦飘泊,城南春树将成阴。qiū niáng rú cǐ yì piāo pō,chéng nán chūn shù jiāng chéng yīn。
猜您喜欢

卖花声

黄节

桂树满空山。guì shù mǎn kōng shān。
秋思漫漫。qiū sī màn màn。
玉关人老不生还。yù guān rén lǎo bù shēng hái。
休道此楼难望远,轻倚危栏。xiū dào cǐ lóu nán wàng yuǎn,qīng yǐ wēi lán。
流水自潺湲。liú shuǐ zì chán yuán。
重见应难。zhòng jiàn yīng nán。
谁将尺素报平安。shuí jiāng chǐ sù bào píng ān。
惟愿夕阳无限好,长照红颜。wéi yuàn xī yáng wú xiàn hǎo,zhǎng zhào hóng yán。

浣溪沙

黄节

争奈魂消未死前。zhēng nài hún xiāo wèi sǐ qián。
死前仍不悔缠绵。sǐ qián réng bù huǐ chán mián。
为他辛苦是前缘。wèi tā xīn kǔ shì qián yuán。
未到别离先有恨。wèi dào bié lí xiān yǒu hèn。
并无愁病也相怜。bìng wú chóu bìng yě xiāng lián。
两心同处总凄然。liǎng xīn tóng chù zǒng qī rán。

满庭芳

黄节

雨送轻阴,雷收暗响,楚楚犹带斜阳。yǔ sòng qīng yīn,léi shōu àn xiǎng,chǔ chǔ yóu dài xié yáng。
小窗闲话,蒹管乱诗肠。xiǎo chuāng xián huà,jiān guǎn luàn shī cháng。
蝉歇城西近宅,还能与、留说沧桑。chán xiē chéng xī jìn zhái,hái néng yǔ liú shuō cāng sāng。
重帘外、亭车欲去,花影拂回廊。zhòng lián wài tíng chē yù qù,huā yǐng fú huí láng。
兰房深不见,樱桃执烛,鹦鹉传章。lán fáng shēn bù jiàn,yīng táo zhí zhú,yīng wǔ chuán zhāng。
问何故、低徊细炫明汝。wèn hé gù dī huái xì xuàn míng rǔ。
可惜青衣易赋,更谁是、当日中郎。kě xī qīng yī yì fù,gèng shuí shì dāng rì zhōng láng。
秋来未,榴花渐白,何止过梅黄。qiū lái wèi,liú huā jiàn bái,hé zhǐ guò méi huáng。

谒九江朱先生祠

黄节

横流沧海变,屹立礼山祠。héng liú cāng hǎi biàn,yì lì lǐ shān cí。
接地吾私淑,登堂识本师。jiē dì wú sī shū,dēng táng shí běn shī。
九江儒学派,三晋使君碑。jiǔ jiāng rú xué pài,sān jìn shǐ jūn bēi。
不必遗书在,闻风百世思。bù bì yí shū zài,wén fēng bǎi shì sī。

草堂留别呈简岸先生

黄节

乾坤感高义,小子愧非材。qián kūn gǎn gāo yì,xiǎo zi kuì fēi cái。
道在斯人与,时危讲席开。dào zài sī rén yǔ,shí wēi jiǎng xí kāi。
青山卧龙宅,紫水钓鱼台。qīng shān wò lóng zhái,zǐ shuǐ diào yú tái。
别路多风雪,天心数点梅。bié lù duō fēng xuě,tiān xīn shù diǎn méi。

除夕书怀二首寄秋枚

黄节

一年重回首,来日正无穷。yī nián zhòng huí shǒu,lái rì zhèng wú qióng。
国学予惟汝,民潮西渐东。guó xué yǔ wéi rǔ,mín cháo xī jiàn dōng。
战云辽海黑,春色岭梅红。zhàn yún liáo hǎi hēi,chūn sè lǐng méi hóng。
独有伤心者,鸡鸣风雨中。dú yǒu shāng xīn zhě,jī míng fēng yǔ zhōng。

除夕书怀二首寄秋枚

黄节

失地犹旁觑,谁为汉皇争。shī dì yóu páng qù,shuí wèi hàn huáng zhēng。
已无山岳觉,纷遣海楼兵。yǐ wú shān yuè jué,fēn qiǎn hǎi lóu bīng。
独立非分治,同胞可合盟。dú lì fēi fēn zhì,tóng bāo kě hé méng。
桃园忧国意,聊复放歌行。táo yuán yōu guó yì,liáo fù fàng gē xíng。

武林乱后,未得贞壮书,赋此讯之,丙辰小除夕

黄节

书发临安乱,焉知投不虚。shū fā lín ān luàn,yān zhī tóu bù xū。
报吾疑疾置,遇客问湖居。bào wú yí jí zhì,yù kè wèn hú jū。
往事馀心力,寒尊作岁除。wǎng shì yú xīn lì,hán zūn zuò suì chú。
寻常饥饱计,相念不为书。xún cháng jī bǎo jì,xiāng niàn bù wèi shū。

题丁叔雅遗墨

黄节

忆从蜕庵所,一日挹风流。yì cóng tuì ān suǒ,yī rì yì fēng liú。
过我江上宅,维时清季秋。guò wǒ jiāng shàng zhái,wéi shí qīng jì qiū。
廿年忽已换,剩句仅能留。niàn nián hū yǐ huàn,shèng jù jǐn néng liú。
不与藏书尽,可怀持静楼。bù yǔ cáng shū jǐn,kě huái chí jìng lóu。

九月晦夜,梦中得“江上梅花影”五字,寤后续成一诗,题陈师曾水墨兰石

黄节

江上梅花影,天边明月身。jiāng shàng méi huā yǐng,tiān biān míng yuè shēn。
相看不攀折,何遽彻宵晨。xiāng kàn bù pān zhé,hé jù chè xiāo chén。
恻恻寒初透,辽辽气又春。cè cè hán chū tòu,liáo liáo qì yòu chūn。
独深兰蕙叹,长已尔时人。dú shēn lán huì tàn,zhǎng yǐ ěr shí rén。

酬周印昆见赠之作兼慰其悼亡

黄节

不知老将至,遭乱始言诗。bù zhī lǎo jiāng zhì,zāo luàn shǐ yán shī。
春歇荼蘼后,花飞萍藻迟。chūn xiē tú mí hòu,huā fēi píng zǎo chí。
兵尘嗟散絮,风隙当哀辞。bīng chén jiē sàn xù,fēng xì dāng āi cí。
莫为增悲慨,将民诉子规。mò wèi zēng bēi kǎi,jiāng mín sù zi guī。

十九夜北海待月作

黄节

月迟人不待,林净水初明。yuè chí rén bù dài,lín jìng shuǐ chū míng。
昨雨留云气,前舟辍棹声。zuó yǔ liú yún qì,qián zhōu chuò zhào shēng。
方秋十九夜,有宿二三赢。fāng qiū shí jiǔ yè,yǒu sù èr sān yíng。
独喻伤时意,清光为我生。dú yù shāng shí yì,qīng guāng wèi wǒ shēng。

酬周印昆

黄节

夜分见窗月,已斜西山巅。yè fēn jiàn chuāng yuè,yǐ xié xī shān diān。
故人着梦处,来札在灯前。gù rén zhe mèng chù,lái zhá zài dēng qián。
晓气园花入,归期江水愆。xiǎo qì yuán huā rù,guī qī jiāng shuǐ qiān。
行当与君别,不是论诗年。xíng dāng yǔ jūn bié,bù shì lùn shī nián。

冬至

黄节

风吹薄日去,雪作同云高。fēng chuī báo rì qù,xuě zuò tóng yún gāo。
罢饮酬佳节,怀归赋远劳。bà yǐn chóu jiā jié,huái guī fù yuǎn láo。
惨颜天照海,长焰夜穷膏。cǎn yán tiān zhào hǎi,zhǎng yàn yè qióng gāo。
可记经冬事,笺诗次董逃。kě jì jīng dōng shì,jiān shī cì dǒng táo。

冬至

黄节

盆菊才添买,花佣出窖迟。pén jú cái tiān mǎi,huā yōng chū jiào chí。
万钱梅有价,千户橘初垂。wàn qián méi yǒu jià,qiān hù jú chū chuí。
意与时芳迕,寒教晚叶披。yì yǔ shí fāng wù,hán jiào wǎn yè pī。
适来残市后,将汝上青瓷。shì lái cán shì hòu,jiāng rǔ shàng qīng cí。
4451234567»