古诗词

岁暮怀刘栽甫

黄节

与子岁阑语萧瑟,江亭题诗更何日。yǔ zi suì lán yǔ xiāo sè,jiāng tíng tí shī gèng hé rì。
淞江送子我泛湖,一别音尘遂相失。sōng jiāng sòng zi wǒ fàn hú,yī bié yīn chén suì xiāng shī。
闻子键关不殊昔,我亦沉冥求自逸。wén zi jiàn guān bù shū xī,wǒ yì chén míng qiú zì yì。
方今逐利遍士夫,拜金豪率为之奴。fāng jīn zhú lì biàn shì fū,bài jīn háo lǜ wèi zhī nú。
世事人才不足问,忧在风俗谁能扶。shì shì rén cái bù zú wèn,yōu zài fēng sú shuí néng fú。
如子狷介吾狂孤,乃独挥金寻丽姝。rú zi juàn jiè wú kuáng gū,nǎi dú huī jīn xún lì shū。
城南酒垆日再过,珠江灯艇今何如。chéng nán jiǔ lú rì zài guò,zhū jiāng dēng tǐng jīn hé rú。
吾侪所志岂燕雀,宁没蓬蒿死沟壑。wú chái suǒ zhì qǐ yàn què,níng méi péng hāo sǐ gōu hè。
天下大义即在兹,子能不愧吾不怍。tiān xià dà yì jí zài zī,zi néng bù kuì wú bù zuò。
旁人笑谓腐且迂,独与佳人共清酌。páng rén xiào wèi fǔ qiě yū,dú yǔ jiā rén gòng qīng zhuó。
酒酣忆子梦见之,往往悲来叹飘泊。jiǔ hān yì zi mèng jiàn zhī,wǎng wǎng bēi lái tàn piāo pō。
瘦妻痴女不复怀,饥寒知已鬻珥钗。shòu qī chī nǚ bù fù huái,jī hán zhī yǐ yù ěr chāi。
子有所闻弗为异,西南大计当安排。zi yǒu suǒ wén fú wèi yì,xī nán dà jì dāng ān pái。
春明客思只如此,寒梅昨夜开高斋。chūn míng kè sī zhǐ rú cǐ,hán méi zuó yè kāi gāo zhāi。
猜您喜欢

五月二日雨中感怀

黄节

半塘水戏珠江曲,兵事荒凉过十秋。bàn táng shuǐ xì zhū jiāng qū,bīng shì huāng liáng guò shí qiū。
争利杀人南北一,老来吟叹海绡楼。zhēng lì shā rén nán běi yī,lǎo lái yín tàn hǎi xiāo lóu。

六月二十八夜雨中感事

黄节

乱雨敲窗落碧梧,更闻栖鸟夜惊呼。luàn yǔ qiāo chuāng luò bì wú,gèng wén qī niǎo yè jīng hū。
欲成一梦非容易,却为醒时尚有吾。yù chéng yī mèng fēi róng yì,què wèi xǐng shí shàng yǒu wú。

简俞伯扬

黄节

问讯俞斋秋后花,重阳一霎已堪嗟。wèn xùn yú zhāi qiū hòu huā,zhòng yáng yī shà yǐ kān jiē。
佳时憔悴无人觉,只有泉明惜月华。jiā shí qiáo cuì wú rén jué,zhǐ yǒu quán míng xī yuè huá。

春尽日过社园,风霾未开,丁香盛白,简汤定之

黄节

一尘黄不上丁香,似雪翻风风却黄。yī chén huáng bù shàng dīng xiāng,shì xuě fān fēng fēng què huáng。
日日好春风里过,令人梅雨忆江乡。rì rì hǎo chūn fēng lǐ guò,lìng rén méi yǔ yì jiāng xiāng。

春尽日过社园,风霾未开,丁香盛白,简汤定之

黄节

语与城西汤定之,园花吹尽柳丝丝。yǔ yǔ chéng xī tāng dìng zhī,yuán huā chuī jǐn liǔ sī sī。
寻常别恨年年有,不是吴姬压酒时。xún cháng bié hèn nián nián yǒu,bù shì wú jī yā jiǔ shí。

越园为天如作画属题

黄节

高竹无邻遮老树,残枝何地着飞鸦。gāo zhú wú lín zhē lǎo shù,cán zhī hé dì zhe fēi yā。
人才零落吾衰甚,题画今朝亦叹嗟。rén cái líng luò wú shuāi shén,tí huà jīn cháo yì tàn jiē。

十六夜独坐社园对月

黄节

人语灯光静曲廊,坐怜月减一分强。rén yǔ dēng guāng jìng qū láng,zuò lián yuè jiǎn yī fēn qiáng。
层阴片叶梧初落,不是闻声不断肠。céng yīn piàn yè wú chū luò,bù shì wén shēng bù duàn cháng。

过社园溜冰场

黄节

雪意庄严万瓦黄,嬉冰士女斗明妆。xuě yì zhuāng yán wàn wǎ huáng,xī bīng shì nǚ dòu míng zhuāng。
壝坛偃蹇残馀柏,作援张樊共一场。wěi tán yǎn jiǎn cán yú bǎi,zuò yuán zhāng fán gòng yī chǎng。

梁卓如属题余越园画山水册,时越园方自衢严北来

黄节

莫便逢人写好山,扁舟才过富春还。mò biàn féng rén xiě hǎo shān,biǎn zhōu cái guò fù chūn hái。
游吴不共梁鸿赋,可惜芳时二月间。yóu wú bù gòng liáng hóng fù,kě xī fāng shí èr yuè jiān。

为王立生题定之山水册

黄节

远岫疏林澹有无,回溪密树又纷敷。yuǎn xiù shū lín dàn yǒu wú,huí xī mì shù yòu fēn fū。
令人惆怅宫墙外,不写栏边水半湖。lìng rén chóu chàng gōng qiáng wài,bù xiě lán biān shuǐ bàn hú。

大连湾留别胡子晋

黄节

渡辽无地托身难,惭愧生平慕幼安。dù liáo wú dì tuō shēn nán,cán kuì shēng píng mù yòu ān。
强为故人回别泪,眼中沧海有停澜。qiáng wèi gù rén huí bié lèi,yǎn zhōng cāng hǎi yǒu tíng lán。

官廨梅花

黄节

丹叶黄英已后时,廿年归客到冬知。dān yè huáng yīng yǐ hòu shí,niàn nián guī kè dào dōng zhī。
寻常不见衙斋雪,多负梅花似雪枝。xún cháng bù jiàn yá zhāi xuě,duō fù méi huā shì xuě zhī。

答周印昆月夜见怀一首

黄节

月夜吟君月夜诗,一时相望月光移。yuè yè yín jūn yuè yè shī,yī shí xiāng wàng yuè guāng yí。
二三寒绝诗中语,不是平生不与知。èr sān hán jué shī zhōng yǔ,bù shì píng shēng bù yǔ zhī。

澳居杂诗

黄节

倚栏树不到檐庭,白日初黄月淡青。yǐ lán shù bù dào yán tíng,bái rì chū huáng yuè dàn qīng。
楼外是山山后海,人生难得此居停。lóu wài shì shān shān hòu hǎi,rén shēng nán dé cǐ jū tíng。

澳居杂诗

黄节

一湾水弱不流花,寂寂连山长草芽。yī wān shuǐ ruò bù liú huā,jì jì lián shān zhǎng cǎo yá。
五月海风多带雨,乱帆随雨过前沙。wǔ yuè hǎi fēng duō dài yǔ,luàn fān suí yǔ guò qián shā。