古诗词

咏史

黄节

论学疑植党,著书或谤诽。lùn xué yí zhí dǎng,zhù shū huò bàng fěi。
陆宣校医方,程子却讲艺。lù xuān xiào yī fāng,chéng zi què jiǎng yì。
匪惟保厥身,正以善养气。fěi wéi bǎo jué shēn,zhèng yǐ shàn yǎng qì。
痛赵尚笺骚,蒙伪乃注契。tòng zhào shàng jiān sāo,méng wěi nǎi zhù qì。
紫阳心更苦,矧复伤五季。zǐ yáng xīn gèng kǔ,shěn fù shāng wǔ jì。
人伦苟不绝,天意必有寄。rén lún gǒu bù jué,tiān yì bì yǒu jì。
方冬木尽脱,生机盖下被。fāng dōng mù jǐn tuō,shēng jī gài xià bèi。
乱世重吾儒,义长在天地。luàn shì zhòng wú rú,yì zhǎng zài tiān dì。
哀哉二刘子,冻馁死无畏。āi zāi èr liú zi,dòng něi sǐ wú wèi。
群盗已蜂起,谷食日踊贵。qún dào yǐ fēng qǐ,gǔ shí rì yǒng guì。
妻子相去远,教授废陈肄。qī zi xiāng qù yuǎn,jiào shòu fèi chén yì。
刑不威小人,礼不正在位。xíng bù wēi xiǎo rén,lǐ bù zhèng zài wèi。
虚有建学名,而无弘道计。xū yǒu jiàn xué míng,ér wú hóng dào jì。
方领矩步伦,展转沟壑毙。fāng lǐng jǔ bù lún,zhǎn zhuǎn gōu hè bì。
后进失师承,攘寇入不义。hòu jìn shī shī chéng,rǎng kòu rù bù yì。
伤哉魏玄成,著论为流涕。shāng zāi wèi xuán chéng,zhù lùn wèi liú tì。
猜您喜欢

南楼月下

黄节

孤月曾圆长是缺,南楼博得夜深眠。gū yuè céng yuán zhǎng shì quē,nán lóu bó dé yè shēn mián。
凉枝谢暑招风露,别阁当窗隔帝天。liáng zhī xiè shǔ zhāo fēng lù,bié gé dāng chuāng gé dì tiān。
一室昼明元不望,九州溟浸忽垂怜。yī shì zhòu míng yuán bù wàng,jiǔ zhōu míng jìn hū chuí lián。
愁欢亦只须臾事,阑外三星见日先。chóu huān yì zhǐ xū yú shì,lán wài sān xīng jiàn rì xiān。

八月十四夜月下

黄节

地形纤似一尘微,影落银蟾有万几。dì xíng xiān shì yī chén wēi,yǐng luò yín chán yǒu wàn jǐ。
过去古愁从作缺,晚来边火霎成围。guò qù gǔ chóu cóng zuò quē,wǎn lái biān huǒ shà chéng wéi。
秋虫趣织人逾懒,病羽摧颓妇退飞。qiū chóng qù zhī rén yú lǎn,bìng yǔ cuī tuí fù tuì fēi。
入户且添盘烛听,夜深红泪照罗帏。rù hù qiě tiān pán zhú tīng,yè shēn hóng lèi zhào luó wéi。

西原

黄节

西原风燥日平驰,暂慰孤寒忘冻饥。xī yuán fēng zào rì píng chí,zàn wèi gū hán wàng dòng jī。
作暖秋阳方病卉,放闲田父许依篱。zuò nuǎn qiū yáng fāng bìng huì,fàng xián tián fù xǔ yī lí。
霜前白雁归成阵,雨后黄花粲在枝。shuāng qián bái yàn guī chéng zhèn,yǔ hòu huáng huā càn zài zhī。
俯仰物情谁始觉,尔牛无族草离离。fǔ yǎng wù qíng shuí shǐ jué,ěr niú wú zú cǎo lí lí。

社园作答张孟劬

黄节

巳发山桃接杏花,柳青梨白药初芽。sì fā shān táo jiē xìng huā,liǔ qīng lí bái yào chū yá。
与人天未虚风信,向夏春还沃地麻。yǔ rén tiān wèi xū fēng xìn,xiàng xià chūn hái wò dì má。
谋国众残谁不愧,题诗一老只增嗟。móu guó zhòng cán shuí bù kuì,tí shī yī lǎo zhǐ zēng jiē。
行吟自远凫边路,浅草低阑尽狭斜。xíng yín zì yuǎn fú biān lù,qiǎn cǎo dī lán jǐn xiá xié。

小极后春尽

黄节

未殊为客是春归,数日东风柳乱飞。wèi shū wèi kè shì chūn guī,shù rì dōng fēng liǔ luàn fēi。
行药出门方过雨,看花成泪欲沾衣。xíng yào chū mén fāng guò yǔ,kàn huā chéng lèi yù zhān yī。
都人劝乐兵何有,园鸟分来昨又非。dōu rén quàn lè bīng hé yǒu,yuán niǎo fēn lái zuó yòu fēi。
不似江南鸣鴂早,燕丘虫户始披闱。bù shì jiāng nán míng jué zǎo,yàn qiū chóng hù shǐ pī wéi。

残蝉

黄节

不向辽东着树鸣,燕南秋老尽哀声。bù xiàng liáo dōng zhe shù míng,yàn nán qiū lǎo jǐn āi shēng。
及天别鹤吁长叹,入塞饥鸿指故城。jí tiān bié hè xū zhǎng tàn,rù sāi jī hóng zhǐ gù chéng。
如梦大人犹发呓,其亡一国共无生。rú mèng dà rén yóu fā yì,qí wáng yī guó gòng wú shēng。
等闲又似题诗客,戛戛裁笺写断情。děng xián yòu shì tí shī kè,jiá jiá cái jiān xiě duàn qíng。

二月七日雪

黄节

已成春雪不成寒,曷救冬旸土暵干。yǐ chéng chūn xuě bù chéng hán,hé jiù dōng yáng tǔ hàn gàn。
遇闰直令花再勒,出关谁与柳同弹。yù rùn zhí lìng huā zài lēi,chū guān shuí yǔ liǔ tóng dàn。
归驮万骑翻红草,旧水无垠没锦湍。guī tuó wàn qí fān hóng cǎo,jiù shuǐ wú yín méi jǐn tuān。
回伫小楼伤远目,西山如泪落漫漫。huí zhù xiǎo lóu shāng yuǎn mù,xī shān rú lèi luò màn màn。

寒食晚饭聊园,为谭篆青题聊园填词图

黄节

看花倏过廿年期,珍重今年北客诗。kàn huā shū guò niàn nián qī,zhēn zhòng jīn nián běi kè shī。
咫尺关山成绝国,清明杨柳似平时。zhǐ chǐ guān shān chéng jué guó,qīng míng yáng liǔ shì píng shí。
聊园旧主肠空断,寒食春城酒莫悲。liáo yuán jiù zhǔ cháng kōng duàn,hán shí chūn chéng jiǔ mò bēi。
容易野塘花落尽,明朝还续稼轩词。róng yì yě táng huā luò jǐn,míng cháo hái xù jià xuān cí。

七月十五夜月初上

黄节

不缘黄日夺清辉,绿净林梢雨意微。bù yuán huáng rì duó qīng huī,lǜ jìng lín shāo yǔ yì wēi。
云解天容青作黝,叶翻禽影住还飞。yún jiě tiān róng qīng zuò yǒu,yè fān qín yǐng zhù hái fēi。
虚名箕斗看双照,破国河山揽一围。xū míng jī dòu kàn shuāng zhào,pò guó hé shān lǎn yī wéi。
犹向点尘争失得,朱颜明烛使人归。yóu xiàng diǎn chén zhēng shī dé,zhū yán míng zhú shǐ rén guī。

游汴南归道汉阳过江访黄鹤楼遗址

黄节

吹台高咏别中州,万里驱车登此楼。chuī tái gāo yǒng bié zhōng zhōu,wàn lǐ qū chē dēng cǐ lóu。
去鹤江空云影晚,落梅风絮笛声秋。qù hè jiāng kōng yún yǐng wǎn,luò méi fēng xù dí shēng qiū。
诗题黄虎闻西渡,劫转红羊识上游。shī tí huáng hǔ wén xī dù,jié zhuǎn hóng yáng shí shàng yóu。
今日武昌鱼可食,水兵闲着要能舟。jīn rì wǔ chāng yú kě shí,shuǐ bīng xián zhe yào néng zhōu。

庚子重九登镇海楼

黄节

东南佳气郁高楼,天到沧溟地陡收。dōng nán jiā qì yù gāo lóu,tiān dào cāng míng dì dǒu shōu。
万舶青烟瀛海晚,千山红树越台秋。wàn bó qīng yān yíng hǎi wǎn,qiān shān hóng shù yuè tái qiū。
曾闻栗里归陶令,谁作新亭泣楚囚。céng wén lì lǐ guī táo lìng,shuí zuò xīn tíng qì chǔ qiú。
凭眺莫遗桓武恨,陆沉何日起神州。píng tiào mò yí huán wǔ hèn,lù chén hé rì qǐ shén zhōu。

寒夜有怀任子征何君选广州分寄

黄节

别来沧海时多梦,此日吴江已采莼。bié lái cāng hǎi shí duō mèng,cǐ rì wú jiāng yǐ cǎi chún。
许剑近无人可录,典琴君比我犹贫。xǔ jiàn jìn wú rén kě lù,diǎn qín jūn bǐ wǒ yóu pín。
不谋秸豆知非计,相识菰芦总未真。bù móu jiē dòu zhī fēi jì,xiāng shí gū lú zǒng wèi zhēn。
尚有蔡伦难乞食,天涯瓶钵早生尘。shàng yǒu cài lún nán qǐ shí,tiān yá píng bō zǎo shēng chén。

中秋对月

黄节

楼台坐见海生尘,秋思偏归寂寞滨。lóu tái zuò jiàn hǎi shēng chén,qiū sī piān guī jì mò bīn。
圆缺一时盼哀乐,山河两戒自陈新。yuán quē yī shí pàn āi lè,shān hé liǎng jiè zì chén xīn。
终愁歌唱天将沸,相忆高寒月有人。zhōng chóu gē chàng tiān jiāng fèi,xiāng yì gāo hán yuè yǒu rén。
休更题诗问天上,只馀清影似前身。xiū gèng tí shī wèn tiān shàng,zhǐ yú qīng yǐng shì qián shēn。

秋至

黄节

畏暑望秋转,秋来日苦短。wèi shǔ wàng qiū zhuǎn,qiū lái rì kǔ duǎn。
堆几齐山书,不见如今乱。duī jǐ qí shān shū,bù jiàn rú jīn luàn。

题潘兰史罗浮纪游

黄节

曾控飞车穿武胜,输君扶杖上罗浮。céng kòng fēi chē chuān wǔ shèng,shū jūn fú zhàng shàng luó fú。
记行莫作词人语,大陆河山半异洲。jì xíng mò zuò cí rén yǔ,dà lù hé shān bàn yì zhōu。