古诗词

咏史

黄节

王畿制既紊,大都乃偶国。wáng jī zhì jì wěn,dà dōu nǎi ǒu guó。
乡遂变轨里,都鄙乱阡陌。xiāng suì biàn guǐ lǐ,dōu bǐ luàn qiān mò。
均人失所掌,平土恶可得。jūn rén shī suǒ zhǎng,píng tǔ è kě dé。
元魏诏均田,自上之指给。yuán wèi zhào jūn tián,zì shàng zhī zhǐ gěi。
男妇逮奴婢,田受各有级。nán fù dǎi nú bì,tián shòu gè yǒu jí。
扰民恩不周,制地已无术。rǎo mín ēn bù zhōu,zhì dì yǐ wú shù。
元稹画作图,周主所叹惜。yuán zhěn huà zuò tú,zhōu zhǔ suǒ tàn xī。
吏民诏先习,一岁行不及。lì mín zhào xiān xí,yī suì xíng bù jí。
视魏倘设施,五十或笑百。shì wèi tǎng shè shī,wǔ shí huò xiào bǎi。
宣和乃置局,投牒任诬白。xuān hé nǎi zhì jú,tóu dié rèn wū bái。
私田指天荒,主者反租役。sī tián zhǐ tiān huāng,zhǔ zhě fǎn zū yì。
鲁山阖县田,尽括不留隙。lǔ shān hé xiàn tián,jǐn kuò bù liú xì。
夺良以入公,夺公复有贼。duó liáng yǐ rù gōng,duó gōng fù yǒu zéi。
均地不可行,均税济其塞。jūn dì bù kě xíng,jūn shuì jì qí sāi。
郭咨孙琳方,救敝出末策。guō zī sūn lín fāng,jiù bì chū mò cè。
美名固可慕,实施竟何益。měi míng gù kě mù,shí shī jìng hé yì。
天下方骚然,废书三太息。tiān xià fāng sāo rán,fèi shū sān tài xī。
猜您喜欢

园榭雨中

黄节

破晴一雨动游人,过鸟投林草没津。pò qíng yī yǔ dòng yóu rén,guò niǎo tóu lín cǎo méi jīn。
坐念巾车园外路,隔城归意不逡巡。zuò niàn jīn chē yuán wài lù,gé chéng guī yì bù qūn xún。

答瘿公书意

黄节

传疑将信日相寻,已尽枯荷四叠吟。chuán yí jiāng xìn rì xiāng xún,yǐ jǐn kū hé sì dié yín。
还有酒边题句在,广陵从事更伤心。hái yǒu jiǔ biān tí jù zài,guǎng líng cóng shì gèng shāng xīn。

偶感

黄节

晚月迟迟坐久望,昨宵风露变新霜。wǎn yuè chí chí zuò jiǔ wàng,zuó xiāo fēng lù biàn xīn shuāng。
人间一别真成缺,何待明朝始断肠。rén jiān yī bié zhēn chéng quē,hé dài míng cháo shǐ duàn cháng。

鮀江补句

黄节

荒山穷海欲何留,能令依依阻去舟。huāng shān qióng hǎi yù hé liú,néng lìng yī yī zǔ qù zhōu。
任是重逢已春暮,伤心鮀水不西流。rèn shì zhòng féng yǐ chūn mù,shāng xīn tuó shuǐ bù xī liú。

即景

黄节

预期好月忽生云,负尽人间至夜分。yù qī hǎo yuè hū shēng yún,fù jǐn rén jiān zhì yè fēn。
得水蛙凫声顿歇,乱柯眠鸟独呼群。dé shuǐ wā fú shēng dùn xiē,luàn kē mián niǎo dú hū qún。

题余越园画

黄节

林泉阒绝画中人,难遣燕南二月春。lín quán qù jué huà zhōng rén,nán qiǎn yàn nán èr yuè chūn。
已尽梧桐欲稊柳,未能遮断远山颦。yǐ jǐn wú tóng yù tí liǔ,wèi néng zhē duàn yuǎn shān pín。

对月归作

黄节

凉宵负汝去依依,低逐车灯独自归。liáng xiāo fù rǔ qù yī yī,dī zhú chē dēng dú zì guī。
清景背人浑不觉,二更园露满单衣。qīng jǐng bèi rén hún bù jué,èr gèng yuán lù mǎn dān yī。

岁朝

黄节

水仙初作岁朝图,不见车尘曲巷驱。shuǐ xiān chū zuò suì cháo tú,bù jiàn chē chén qū xiàng qū。
只为人情生感叹,放翁原不在屠苏。zhǐ wèi rén qíng shēng gǎn tàn,fàng wēng yuán bù zài tú sū。

清明后一日作

黄节

已催新绿过清明,作兴东风蓦地生。yǐ cuī xīn lǜ guò qīng míng,zuò xīng dōng fēng mò dì shēng。
早落杏花成几树,不消鶗鴂再三鸣。zǎo luò xìng huā chéng jǐ shù,bù xiāo tí jué zài sān míng。

清明后一日作

黄节

榆柳楂梨桃李梅,紫丁红药大櫰槐。yú liǔ zhā lí táo lǐ méi,zǐ dīng hóng yào dà huái huái。
群莺落得争枝乱,国事如今尽可哀。qún yīng luò dé zhēng zhī luàn,guó shì rú jīn jǐn kě āi。

五月二日雨中感怀

黄节

竹裹红丝角黍香,旧风闾里说端阳。zhú guǒ hóng sī jiǎo shǔ xiāng,jiù fēng lǘ lǐ shuō duān yáng。
北来十载萧条过,岂意今年更乱亡。běi lái shí zài xiāo tiáo guò,qǐ yì jīn nián gèng luàn wáng。

五月二日雨中感怀

黄节

不持国纪日相残,坐视民饥自爱官。bù chí guó jì rì xiāng cán,zuò shì mín jī zì ài guān。
一月旱云三夜雨,等闲摧尽数花兰。yī yuè hàn yún sān yè yǔ,děng xián cuī jǐn shù huā lán。

五月二日雨中感怀

黄节

侏儒不饱朔仍饥,杀夺当前正此时。zhū rú bù bǎo shuò réng jī,shā duó dāng qián zhèng cǐ shí。
庭树野鸦驱宿鸟,几何同不作流离。tíng shù yě yā qū sù niǎo,jǐ hé tóng bù zuò liú lí。

五月二日雨中感怀

黄节

张君讯有南行计,王子书来劝北廑。zhāng jūn xùn yǒu nán xíng jì,wáng zi shū lái quàn běi jǐn。
毕竟一身同越鸟,三年能了故宫文。bì jìng yī shēn tóng yuè niǎo,sān nián néng le gù gōng wén。

五月二日雨中感怀

黄节

诸大重逢鬓亦斑,结庐近水得长闲。zhū dà zhòng féng bìn yì bān,jié lú jìn shuǐ dé zhǎng xián。
因循便过榴花节,未必能寻湖上山。yīn xún biàn guò liú huā jié,wèi bì néng xún hú shàng shān。