古诗词

画意

允禧

乔木数家村,结茅岩畔住。qiáo mù shù jiā cūn,jié máo yán pàn zhù。
隔篱人语声,为问前山路。gé lí rén yǔ shēng,wèi wèn qián shān lù。

允禧

清圣祖第二十一子,雍正帝即位后改允禧。号紫琼,亦作紫璚,又署紫琼崖道人,一号春浮居士。雍正时封贝勒。乾隆初进慎郡王。工诗画。卒谥靖。有《花间堂集》。 允禧的作品>>

猜您喜欢

题易张有为隐士李眉山画萝村图歌

允禧

易君不费三日工,青山移向晴窗中。yì jūn bù fèi sān rì gōng,qīng shān yí xiàng qíng chuāng zhōng。
猩猩毛枯鲛血死,河汉月黑垂长虹。xīng xīng máo kū jiāo xuè sǐ,hé hàn yuè hēi chuí zhǎng hóng。
盘山磊落千万峰,豸峰耸快称厥雄。pán shān lěi luò qiān wàn fēng,zhì fēng sǒng kuài chēng jué xióng。
块然古翠泄灵秘,入君墨沼无隐踪。kuài rán gǔ cuì xiè líng mì,rù jūn mò zhǎo wú yǐn zōng。
君言峰好人更好,豸青山人世间少。jūn yán fēng hǎo rén gèng hǎo,zhì qīng shān rén shì jiān shǎo。
山人我亦旧相知,闻君此言更倾倒。shān rén wǒ yì jiù xiāng zhī,wén jūn cǐ yán gèng qīng dào。
唐宋丹青大有人,每逢佳士乃传真。táng sòng dān qīng dà yǒu rén,měi féng jiā shì nǎi chuán zhēn。
此子正宜置岩壑,笔中有道交有神。cǐ zi zhèng yí zhì yán hè,bǐ zhōng yǒu dào jiāo yǒu shén。
仙李盘根干五百,蒙瞳毷氉遭重谪。xiān lǐ pán gēn gàn wǔ bǎi,méng tóng mào sào zāo zhòng zhé。
耻将鹏鹗共飞腾,甘与鳅䱓同窟宅。chǐ jiāng péng è gòng fēi téng,gān yǔ qiū tíng tóng kū zhái。
白板青葌归去来,绿萝阴处读书台。bái bǎn qīng jiān guī qù lái,lǜ luó yīn chù dú shū tái。
紫兰飘香黄鹤舞,金花孔雀同徘徊。zǐ lán piāo xiāng huáng hè wǔ,jīn huā kǒng què tóng pái huái。
冥心披发成长往,五云无恙三芝长。míng xīn pī fā chéng zhǎng wǎng,wǔ yún wú yàng sān zhī zhǎng。
此村此画世无两。cǐ cūn cǐ huà shì wú liǎng。

夏夕得易岛庵浙江书

允禧

我意类焦土,故人如甘霖。wǒ yì lèi jiāo tǔ,gù rén rú gān lín。
相思隔万里,何能润寸心。xiāng sī gé wàn lǐ,hé néng rùn cùn xīn。
想思燕山峻,相思越水深。xiǎng sī yàn shān jùn,xiāng sī yuè shuǐ shēn。
燕山越水间,中有明月临。yàn shān yuè shuǐ jiān,zhōng yǒu míng yuè lín。
不照合欢被,独照孤桐琴。bù zhào hé huān bèi,dú zhào gū tóng qín。
盘中双鲤鱼,袖里双南金。pán zhōng shuāng lǐ yú,xiù lǐ shuāng nán jīn。
清泪掩离绪,悲喜交中襟。qīng lèi yǎn lí xù,bēi xǐ jiāo zhōng jīn。
书中多箴规,古道良足钦。shū zhōng duō zhēn guī,gǔ dào liáng zú qīn。
花前一展读,空阶凝碧云。huā qián yī zhǎn dú,kōng jiē níng bì yún。

晓起登画笥楼望西山晴雪

允禧

三更滕六翻雪车,香篝宿火重帘遮。sān gèng téng liù fān xuě chē,xiāng gōu sù huǒ zhòng lián zhē。
街鼓冬冬破初日,巡檐起视庭前花。jiē gǔ dōng dōng pò chū rì,xún yán qǐ shì tíng qián huā。
弄寒作软两无赖,东风潦倒纷腾拿。nòng hán zuò ruǎn liǎng wú lài,dōng fēng lǎo dào fēn téng ná。
振衣高楼试骋目,柳丝不见黄金芽。zhèn yī gāo lóu shì chěng mù,liǔ sī bù jiàn huáng jīn yá。
城头好山如揖客,界天一道瑶光斜。chéng tóu hǎo shān rú yī kè,jiè tiān yī dào yáo guāng xié。
何处三百六十寺,老松压折空查丫。hé chù sān bǎi liù shí sì,lǎo sōng yā zhé kōng chá yā。
我欲策杖访流水,屐齿破冻穿㟏岈。wǒ yù cè zhàng fǎng liú shuǐ,jī chǐ pò dòng chuān hán yá。
琤鏦忽闻作檐溜,嗒然坐对春无涯。chēng cōng hū wén zuò yán liū,dā rán zuò duì chūn wú yá。

春日携李眉山彭湘南王兰谷藏上人重游盘山自西甘东甘二涧历上方东竺

允禧

上有可攀下可援,乱石插脚松碍肩。shàng yǒu kě pān xià kě yuán,luàn shí chā jiǎo sōng ài jiān。
盘山之游信奇绝,我今不到又几年。pán shān zhī yóu xìn qí jué,wǒ jīn bù dào yòu jǐ nián。
西峰朵朵开青莲,东峰半绾湘娥鬟。xī fēng duǒ duǒ kāi qīng lián,dōng fēng bàn wǎn xiāng é huán。
中峰鹄立峙云汉,游人迹绝终古寒。zhōng fēng gǔ lì zhì yún hàn,yóu rén jì jué zhōng gǔ hán。
招呼胜友理幽事,山瓶载酒春风颠。zhāo hū shèng yǒu lǐ yōu shì,shān píng zài jiǔ chūn fēng diān。
阴崖未放百草坼,暖溜暗滴层冰穿。yīn yá wèi fàng bǎi cǎo chè,nuǎn liū àn dī céng bīng chuān。
两涧猿鸟犹依然,山中老僧还晏眠。liǎng jiàn yuán niǎo yóu yī rán,shān zhōng lǎo sēng hái yàn mián。
青冥可望不可蹑,轧轧笋舆争后先。qīng míng kě wàng bù kě niè,yà yà sǔn yú zhēng hòu xiān。
一折一转历幽邃,那知半岭平如毡。yī zhé yī zhuǎn lì yōu suì,nà zhī bàn lǐng píng rú zhān。
不爱坦夷爱险仄,缒身却下千仞渊。bù ài tǎn yí ài xiǎn zè,zhuì shēn què xià qiān rèn yuān。
云根或有龙精缠,不然栖止飞行仙。yún gēn huò yǒu lóng jīng chán,bù rán qī zhǐ fēi xíng xiān。
攀萝曳葛递偃仰,断壁置屋琉璃悬。pān luó yè gé dì yǎn yǎng,duàn bì zhì wū liú lí xuán。
绵堆退谷乍娟秀,东庵错锦花连天。mián duī tuì gǔ zhà juān xiù,dōng ān cuò jǐn huā lián tiān。
兴阑亦复舍此去,山灵哑哑嗤愚顽。xīng lán yì fù shě cǐ qù,shān líng yǎ yǎ chī yú wán。
恨无奇句压百怪,只有烂醉轻万缘。hèn wú qí jù yā bǎi guài,zhǐ yǒu làn zuì qīng wàn yuán。
后人莫惜破两屐,觅我题字春岩烟。hòu rén mò xī pò liǎng jī,mì wǒ tí zì chūn yán yān。
1912