古诗词

雨中游慧山秦氏园林

张諴

山巅昼忽暝,飒然生凉吹。shān diān zhòu hū míng,sà rán shēng liáng chuī。
凭高俯园林,迷蒙但空翠。píng gāo fǔ yuán lín,mí méng dàn kōng cuì。
晴游非不佳,既雨转深邃。qíng yóu fēi bù jiā,jì yǔ zhuǎn shēn suì。
假盖问禅僧,下岭款萧寺。jiǎ gài wèn chán sēng,xià lǐng kuǎn xiāo sì。
入门旋出门,缓步俄焉至。rù mén xuán chū mén,huǎn bù é yān zhì。
园丁导我行,幽景天然异。yuán dīng dǎo wǒ xíng,yōu jǐng tiān rán yì。
有泉注作池,其源本第二。yǒu quán zhù zuò chí,qí yuán běn dì èr。
云根古苔斑,木杪苍烟腻。yún gēn gǔ tái bān,mù miǎo cāng yān nì。
石径小桥通,深院幽篁媚。shí jìng xiǎo qiáo tōng,shēn yuàn yōu huáng mèi。
一览得其全,闲身片时寄。yī lǎn dé qí quán,xián shēn piàn shí jì。

张諴

清浙江平湖人,字希和,号熙和。乾隆四十二年举人。有《婴山小园诗文集》、《梅花诗话》、《峨嵋山小志》。 张諴的作品>>

猜您喜欢

访钱塘袁简斋太史于金陵之随园太史有诗赠行并题梅花诗话夜宿小仓山房赋

张諴

九天珠玉落尘寰,直送西登剑阁关。jiǔ tiān zhū yù luò chén huán,zhí sòng xī dēng jiàn gé guān。
一夜分明宿天上,来朝依旧走人间。yī yè fēn míng sù tiān shàng,lái cháo yī jiù zǒu rén jiān。
似公国士知能几,愧我平时学未娴。shì gōng guó shì zhī néng jǐ,kuì wǒ píng shí xué wèi xián。
别后峨眉嵩华顶,相思如见小仓山。bié hòu é méi sōng huá dǐng,xiāng sī rú jiàn xiǎo cāng shān。

包山显庆禅寺

张諴

山行不知远,丛木忽苍翠。shān xíng bù zhī yuǎn,cóng mù hū cāng cuì。
青岚起层冈,幽幽隐古寺。qīng lán qǐ céng gāng,yōu yōu yǐn gǔ sì。
初地肇萧梁,嘉名赐唐帝。chū dì zhào xiāo liáng,jiā míng cì táng dì。
复有慈受僧,结庐传宋世。fù yǒu cí shòu sēng,jié lú chuán sòng shì。
寺前五株松,落落擎天势。sì qián wǔ zhū sōng,luò luò qíng tiān shì。
虬角不可攀,龙鳞时或坠。qiú jiǎo bù kě pān,lóng lín shí huò zhuì。
山僧颇好名,窃附五柳意。shān sēng pǒ hǎo míng,qiè fù wǔ liǔ yì。
揖余为余言,此树阅千岁。yī yú wèi yú yán,cǐ shù yuè qiān suì。
其下两石幢,中藏佛舍利。qí xià liǎng shí chuáng,zhōng cáng fú shě lì。
剔藓试摩挲,其一本无志。tī xiǎn shì mó sā,qí yī běn wú zhì。
其一会昌年,僧契元书字。qí yī huì chāng nián,sēng qì yuán shū zì。
字字空王言,历历时日记。zì zì kōng wáng yán,lì lì shí rì jì。
颇通瘦硬神,亦饶烟云气。pǒ tōng shòu yìng shén,yì ráo yān yún qì。
幸藏深山间,勿为椎拓累。xìng cáng shēn shān jiān,wù wèi chuí tuò lèi。
守拙全天真,斯理得罕譬。shǒu zhuō quán tiān zhēn,sī lǐ dé hǎn pì。
少小慕松陵,倡和金兰契。shǎo xiǎo mù sōng líng,chàng hé jīn lán qì。
今来精舍中,曾是结遐企。jīn lái jīng shě zhōng,céng shì jié xiá qǐ。
栋宇中劫灰,林壑余古致。dòng yǔ zhōng jié huī,lín hè yú gǔ zhì。
我亦烟波徒,翛然愿高寄。wǒ yì yān bō tú,xiāo rán yuàn gāo jì。

五丁峡

张諴

悬崖万仞高,飞流横界道。xuán yá wàn rèn gāo,fēi liú héng jiè dào。
阴风飒立中,奇石矗云表。yīn fēng sà lì zhōng,qí shí chù yún biǎo。
日月东西亏,雷霆昼夜绕。rì yuè dōng xī kuī,léi tíng zhòu yè rào。
壮哉五丁峡,天险辟匠巧。zhuàng zāi wǔ dīng xiá,tiān xiǎn pì jiàng qiǎo。
行人水中行,一线走深窈。xíng rén shuǐ zhōng xíng,yī xiàn zǒu shēn yǎo。
左防天柱折,右恐冰山倒。zuǒ fáng tiān zhù zhé,yòu kǒng bīng shān dào。
身非猿猱升,心虞豺虎咬。shēn fēi yuán náo shēng,xīn yú chái hǔ yǎo。
远峰青蒙蒙,密雨白浩浩。yuǎn fēng qīng méng méng,mì yǔ bái hào hào。
牧犊竟得蜀,秦人计何狡。mù dú jìng dé shǔ,qín rén jì hé jiǎo。
壮士化尘埃,遗迹幸未扫。zhuàng shì huà chén āi,yí jì xìng wèi sǎo。
虽异巨灵掌,绝胜飞鸿爪。suī yì jù líng zhǎng,jué shèng fēi hóng zhǎo。
仪错今安在,怀古忧心悄。yí cuò jīn ān zài,huái gǔ yōu xīn qiāo。
前登羊鹿坪,山山啼悲鸟。qián dēng yáng lù píng,shān shān tí bēi niǎo。

泗上亭

张諴

泗上亭,王业起。sì shàng tíng,wáng yè qǐ。
秦皇侈言万世君,那知亭长是天子。qín huáng chǐ yán wàn shì jūn,nà zhī tíng zhǎng shì tiān zi。
亭长纵观秦皇帝,喟然丈夫当如此。tíng zhǎng zòng guān qín huáng dì,kuì rán zhàng fū dāng rú cǐ。
车驾东游厌王气,亭长自疑私自喜。chē jià dōng yóu yàn wáng qì,tíng zhǎng zì yí sī zì xǐ。
亭长作天子,县吏为相国,开国君相萃一邑。tíng zhǎng zuò tiān zi,xiàn lì wèi xiāng guó,kāi guó jūn xiāng cuì yī yì。
沛中邑,泗上亭。pèi zhōng yì,sì shàng tíng。
殷亳都,周镐京。yīn bó dōu,zhōu gǎo jīng。