古诗词

读张杨园先生补农书作

朱琰

地员辨土宜,管子精擘画。dì yuán biàn tǔ yí,guǎn zi jīng bāi huà。
大略分三等,有施长七尺。dà lüè fēn sān děng,yǒu shī zhǎng qī chǐ。
以之测土深,高下定为格。yǐ zhī cè tǔ shēn,gāo xià dìng wèi gé。
其次亢仓子,遗言亦可绎。qí cì kàng cāng zi,yí yán yì kě yì。
耕道计手足,苗行审强弱。gēng dào jì shǒu zú,miáo xíng shěn qiáng ruò。
差不许毫厘,皎若别黑白。chà bù xǔ háo lí,jiǎo ruò bié hēi bái。
匪独《豳风图》,可以绘殿壁。fěi dú bīn fēng tú,kě yǐ huì diàn bì。
人满既可忧,生事又相迫。rén mǎn jì kě yōu,shēng shì yòu xiāng pò。
与其算锱铢,毋宁辨菽麦。yǔ qí suàn zī zhū,wú níng biàn shū mài。
樊迟非小人,学稼今上策。fán chí fēi xiǎo rén,xué jià jīn shàng cè。

朱琰

朱琰,字桐川,号笠亭,海盐人。乾隆丙戌进士,官阜平知县。有《笠亭诗集》。 朱琰的作品>>

猜您喜欢

舟经太湖指点湖山怀渔洋尧峰二前辈

朱琰

疏钟夜雨过枫桥,邓尉看梅泊画桡。shū zhōng yè yǔ guò fēng qiáo,dèng wèi kàn méi pō huà ráo。
爱煞渔洋好风调,烟鬟镜黛拥寒潮。ài shā yú yáng hǎo fēng diào,yān huán jìng dài yōng hán cháo。

舟经太湖指点湖山怀渔洋尧峰二前辈

朱琰

峻绝尧峰耸碧漪,洞庭春好费相思。jùn jué yáo fēng sǒng bì yī,dòng tíng chūn hǎo fèi xiāng sī。
轻帆一夜西风度,霜满山园唱橘枝。qīng fān yī yè xī fēng dù,shuāng mǎn shān yuán chàng jú zhī。

武林晤钱松南

朱琰

《文选》烂,秀才半,前人之言岂河汉。wén xuǎn làn,xiù cái bàn,qián rén zhī yán qǐ hé hàn。
后来文士卑六朝,輘嬴轹刘追陶姚。hòu lái wén shì bēi liù cháo,léng yíng lì liú zhuī táo yáo。
那知高论起风雅,徒使落笔空枝条。nà zhī gāo lùn qǐ fēng yǎ,tú shǐ luò bǐ kōng zhī tiáo。
华实自相因,根植可抒藻。huá shí zì xiāng yīn,gēn zhí kě shū zǎo。
巍巍《文选》台,屹立不易倒。wēi wēi wén xuǎn tái,yì lì bù yì dào。
东坡解事薄小儿,恐亦耳食未深讨。dōng pō jiě shì báo xiǎo ér,kǒng yì ěr shí wèi shēn tǎo。
读书种子得义门,河源本会寻昆仑。dú shū zhǒng zi dé yì mén,hé yuán běn huì xún kūn lún。
剬经缉史有余力,乃复来闯曹刘藩。duān jīng jī shǐ yǒu yú lì,nǎi fù lái chuǎng cáo liú fān。
目中一字不轻放,欲使临文绝影响。mù zhōng yī zì bù qīng fàng,yù shǐ lín wén jué yǐng xiǎng。
从兹论辨始见真,譬若片言折堂上。cóng zī lùn biàn shǐ jiàn zhēn,pì ruò piàn yán zhé táng shàng。
吟才今日传湘灵,夜照太乙然藜青。yín cái jīn rì chuán xiāng líng,yè zhào tài yǐ rán lí qīng。
十年好古有元本,肯夸明月遗秋萤。shí nián hǎo gǔ yǒu yuán běn,kěn kuā míng yuè yí qiū yíng。

读张杨园先生补农书作

朱琰

学者急治生,岂为忧不足。xué zhě jí zhì shēng,qǐ wèi yōu bù zú。
衣食无所求,乃得立边幅。yī shí wú suǒ qiú,nǎi dé lì biān fú。
入世重廉耻,务本贵菽粟。rù shì zhòng lián chǐ,wù běn guì shū sù。
养心亦养身,保身如保玉。yǎng xīn yì yǎng shēn,bǎo shēn rú bǎo yù。
玉碎难再完,身失焉能赎。yù suì nán zài wán,shēn shī yān néng shú。
桑田有典型,种爇若先觉。sāng tián yǒu diǎn xíng,zhǒng ruò ruò xiān jué。
杨园非农家,排纂到耕牧。yáng yuán fēi nóng jiā,pái zuǎn dào gēng mù。
殆恐士习移,欲将古风复。dài kǒng shì xí yí,yù jiāng gǔ fēng fù。
带经本可锄,《汉书》挂牛角。dài jīng běn kě chú,hàn shū guà niú jiǎo。
从来英雄人,大半兼耕读。cóng lái yīng xióng rén,dà bàn jiān gēng dú。

读张杨园先生补农书作

朱琰

或曰古四民,最苦农在野。huò yuē gǔ sì mín,zuì kǔ nóng zài yě。
佃种食余粒,年丰亦患寡。diàn zhǒng shí yú lì,nián fēng yì huàn guǎ。
被体无完衣,充肠只菜把。bèi tǐ wú wán yī,chōng cháng zhǐ cài bǎ。
商贾操奇赢,鲜衣而怒马。shāng jiǎ cāo qí yíng,xiān yī ér nù mǎ。
往来杂冠裳,气习同纨裤。wǎng lái zá guān shang,qì xí tóng wán kù。
何必去市阛,辛勤向里社。hé bì qù shì huán,xīn qín xiàng lǐ shè。
嗟哉岂其然,光华石中火。jiē zāi qǐ qí rán,guāng huá shí zhōng huǒ。
大抵起耕农,其厚业难堕。dà dǐ qǐ gēng nóng,qí hòu yè nán duò。
试看古田家,吾乡旧风雅。shì kàn gǔ tián jiā,wú xiāng jiù fēng yǎ。
毋吟估客乐,遂谓富人哿。wú yín gū kè lè,suì wèi fù rén gě。

读张杨园先生补农书作

朱琰

殷勤说重农,农夫正在外。yīn qín shuō zhòng nóng,nóng fū zhèng zài wài。
今年岁不登,未得餍粗粝。jīn nián suì bù dēng,wèi dé yàn cū lì。
八口既嗷嗷,百事皆昧昧。bā kǒu jì áo áo,bǎi shì jiē mèi mèi。
种谷已无成,出门走相丐。zhǒng gǔ yǐ wú chéng,chū mén zǒu xiāng gài。
回看市井中,昂昂坐牙侩。huí kàn shì jǐng zhōng,áng áng zuò yá kuài。
贩籴且为豪,居奇何足怪。fàn dí qiě wèi háo,jū qí hé zú guài。
或又为吾言,眼前见成败。huò yòu wèi wú yán,yǎn qián jiàn chéng bài。
不知此天灾,人事贵预备。bù zhī cǐ tiān zāi,rén shì guì yù bèi。
安得如《农书》,精详有校计。ān dé rú nóng shū,jīng xiáng yǒu xiào jì。
吾愿为老农,教稼课殿最。wú yuàn wèi lǎo nóng,jiào jià kè diàn zuì。