古诗词

春风词

张洵佳

东风吹我到天涯,子规劝我早还家。dōng fēng chuī wǒ dào tiān yá,zi guī quàn wǒ zǎo hái jiā。
天涯何处无芳草,子规声声啼不了。tiān yá hé chù wú fāng cǎo,zi guī shēng shēng tí bù le。
去岁良辰二月八,海上花红月色白。qù suì liáng chén èr yuè bā,hǎi shàng huā hóng yuè sè bái。
惜花香史好寻花,万紫千红到眼赊。xī huā xiāng shǐ hǎo xún huā,wàn zǐ qiān hóng dào yǎn shē。
春来春去花无主,花亦有情泪如雨。chūn lái chūn qù huā wú zhǔ,huā yì yǒu qíng lèi rú yǔ。
此时谁识惜花心,多谢青鸾递好音。cǐ shí shuí shí xī huā xīn,duō xiè qīng luán dì hǎo yīn。
西窗携手谈衷曲,银漏沈沈烬红烛。xī chuāng xié shǒu tán zhōng qū,yín lòu shěn shěn jìn hóng zhú。
碧水春生连理枝,彩毫题就定情词。bì shuǐ chūn shēng lián lǐ zhī,cǎi háo tí jiù dìng qíng cí。
抽刀断丝丝不断,早把红丝系一半。chōu dāo duàn sī sī bù duàn,zǎo bǎ hóng sī xì yī bàn。
销魂最是别离天,迢递京华路万千。xiāo hún zuì shì bié lí tiān,tiáo dì jīng huá lù wàn qiān。
匆匆令节过端午,无人知道相思苦。cōng cōng lìng jié guò duān wǔ,wú rén zhī dào xiāng sī kǔ。
楼头昨夜灯花开,一笑刘郎今又来。lóu tóu zuó yè dēng huā kāi,yī xiào liú láng jīn yòu lái。
绿波双桨载之去,枝上黄莺唤不住。lǜ bō shuāng jiǎng zài zhī qù,zhī shàng huáng yīng huàn bù zhù。
从此新人是故人,团圆三五证良因。cóng cǐ xīn rén shì gù rén,tuán yuán sān wǔ zhèng liáng yīn。
日高锦帐翻身懒,此际深情深似海。rì gāo jǐn zhàng fān shēn lǎn,cǐ jì shēn qíng shēn shì hǎi。
谁知良会有穷期,又唱阳关怨别离。shuí zhī liáng huì yǒu qióng qī,yòu chàng yáng guān yuàn bié lí。
长亭短陌人何处,斜阳望断归时路。zhǎng tíng duǎn mò rén hé chù,xié yáng wàng duàn guī shí lù。
今日依然二月辰,劳劳车马悔风尘。jīn rì yī rán èr yuè chén,láo láo chē mǎ huǐ fēng chén。
渡头杨柳青如许,可怜少妇闺中处。dù tóu yáng liǔ qīng rú xǔ,kě lián shǎo fù guī zhōng chù。
行人路上祝平安,盼到鱼书细细看。xíng rén lù shàng zhù píng ān,pàn dào yú shū xì xì kàn。
今宵闲月青缸影,醒著不眠眠著醒。jīn xiāo xián yuè qīng gāng yǐng,xǐng zhù bù mián mián zhù xǐng。
洛阳城里又秋风,电闪时光一霎中。luò yáng chéng lǐ yòu qiū fēng,diàn shǎn shí guāng yī shà zhōng。
桃叶桃叶心无苦,渡江我自来迎汝。táo yè táo yè xīn wú kǔ,dù jiāng wǒ zì lái yíng rǔ。
猜您喜欢

华墅竹枝词三首

张洵佳

十里横塘九曲湾,龙山才过又龟山。shí lǐ héng táng jiǔ qū wān,lóng shān cái guò yòu guī shān。
苏州路远常州近,吃着江潮语带蛮。sū zhōu lù yuǎn cháng zhōu jìn,chī zhe jiāng cháo yǔ dài mán。

华墅竹枝词三首

张洵佳

棉花织布胜绵绸,江北人来市上收。mián huā zhī bù shèng mián chóu,jiāng běi rén lái shì shàng shōu。
有女家家勤早起,机中忘却未梳头。yǒu nǚ jiā jiā qín zǎo qǐ,jī zhōng wàng què wèi shū tóu。

华墅竹枝词三首

张洵佳

高乡最怕旱成灾,水种虽多未肯开。gāo xiāng zuì pà hàn chéng zāi,shuǐ zhǒng suī duō wèi kěn kāi。
耘罢稻田新得雨,人人吃酒上街来。yún bà dào tián xīn dé yǔ,rén rén chī jiǔ shàng jiē lái。

二月初三日为先母忌辰舟中感赋二首

张洵佳

屈指慈颜隔,于今十五年。qū zhǐ cí yán gé,yú jīn shí wǔ nián。
劬劳怀死后,奉养缺生前。qú láo huái sǐ hòu,fèng yǎng quē shēng qián。
兄弟谁劳力,妻孥转息肩。xiōng dì shuí láo lì,qī nú zhuǎn xī jiān。
梁山风雨夜,惆怅抚琴弦。liáng shān fēng yǔ yè,chóu chàng fǔ qín xián。

二月初三日为先母忌辰舟中感赋二首

张洵佳

梅蕊初开日,萱帷永诀辰。méi ruǐ chū kāi rì,xuān wéi yǒng jué chén。
一官皆祖泽,七尺是亲身。yī guān jiē zǔ zé,qī chǐ shì qīn shēn。
姑息偏容我,饥寒特苦人。gū xī piān róng wǒ,jī hán tè kǔ rén。
显扬图报称,此愿几时伸。xiǎn yáng tú bào chēng,cǐ yuàn jǐ shí shēn。

西华阻雪度岁,东甫同年元旦以诗见赠,原韵答之

张洵佳

客中仍作客,音信出门稀。kè zhōng réng zuò kè,yīn xìn chū mén xī。
比户炊烟冷,遥天雨雪霏。bǐ hù chuī yān lěng,yáo tiān yǔ xuě fēi。
盟心清不滓,作宦淡忘机。méng xīn qīng bù zǐ,zuò huàn dàn wàng jī。
鲍叔真知我,高谈未忍归。bào shū zhēn zhī wǒ,gāo tán wèi rěn guī。

西华阻雪度岁,东甫同年元旦以诗见赠,原韵答之

张洵佳

与子三秋别,相逢岂偶然。yǔ zi sān qiū bié,xiāng féng qǐ ǒu rán。
真交输肺腑,古调托琴弦。zhēn jiāo shū fèi fǔ,gǔ diào tuō qín xián。
作吏偿初志,同门忆少年。zuò lì cháng chū zhì,tóng mén yì shǎo nián。
嗟予沦落甚,宦海尚无边。jiē yǔ lún luò shén,huàn hǎi shàng wú biān。

自三峰至兴福

张洵佳

兴福今重到,唐时寺有名。xīng fú jīn zhòng dào,táng shí sì yǒu míng。
泉声幽涧滑,山色晚霞明。quán shēng yōu jiàn huá,shān sè wǎn xiá míng。
穿径篁争出,窥人鸟一鸣。chuān jìng huáng zhēng chū,kuī rén niǎo yī míng。
野僧癯似鹤,相揖淡忘情。yě sēng qú shì hè,xiāng yī dàn wàng qíng。

虎丘

张洵佳

虎丘丘甚古,名胜占千春。hǔ qiū qiū shén gǔ,míng shèng zhàn qiān chūn。
石健争驮佛,塔斜险压人。shí jiàn zhēng tuó fú,tǎ xié xiǎn yā rén。
夕阳明远岫,萧寺浪闲身。xī yáng míng yuǎn xiù,xiāo sì làng xián shēn。
漫道称名假,真娘墓是真。màn dào chēng míng jiǎ,zhēn niáng mù shì zhēn。

鹅湖阻雨纪梦中第三联句

张洵佳

偶然游兴好,泛宅水之东。ǒu rán yóu xīng hǎo,fàn zhái shuǐ zhī dōng。
一雨天心阻,三秋客意慵。yī yǔ tiān xīn zǔ,sān qiū kè yì yōng。
云凝飞不起,月淡隐当中。yún níng fēi bù qǐ,yuè dàn yǐn dāng zhōng。
永夕难成寐,钟声送晓风。yǒng xī nán chéng mèi,zhōng shēng sòng xiǎo fēng。

秋夜不寐怀王慰三

张洵佳

凉宵蟋蟀鸣,不寐下阶行。liáng xiāo xī shuài míng,bù mèi xià jiē xíng。
碧宇澄如洗,银河飒有声。bì yǔ chéng rú xǐ,yín hé sà yǒu shēng。
月高星影澹,萤暗露珠明。yuè gāo xīng yǐng dàn,yíng àn lù zhū míng。
料有王摩诘,吟秋夜气清。liào yǒu wáng mó jí,yín qiū yè qì qīng。

雨后

张洵佳

着屐怕登台,斜阳掩不开。zhe jī pà dēng tái,xié yáng yǎn bù kāi。
蝶衣黏碎粉,燕垒长新苔。dié yī nián suì fěn,yàn lěi zhǎng xīn tái。
远岫清于沐,颓云散似灰。yuǎn xiù qīng yú mù,tuí yún sàn shì huī。
孤吟如中酒,空跂故人来。gū yín rú zhōng jiǔ,kōng qí gù rén lái。

盆蓄蟋蟀一头,冻毙已久,弃置床角。十月二十夜,曼声忽作,启视果虫也。喜其绝而复苏,似有恋主之情,酬之以诗

张洵佳

霜紧柝三更,床头忽有声。shuāng jǐn tuò sān gèng,chuáng tóu hū yǒu shēng。
惊人出不意,恋我若为情。jīng rén chū bù yì,liàn wǒ ruò wèi qíng。
历劫身逾健,鏖秋气未平。lì jié shēn yú jiàn,áo qiū qì wèi píng。
号寒号不死,或者竟长生。hào hán hào bù sǐ,huò zhě jìng zhǎng shēng。

二十六日朔风逾紧小女捧盆就火俄闻窸窣声,启视则虫焦矣。此虫不死于寒反死于热,不特予不及料,即虫亦不自料也。再赋此唁之

张洵佳

死生真不测,祸福竟相连。sǐ shēng zhēn bù cè,huò fú jìng xiāng lián。
方苦冰如裂,旋惊火似煎。fāng kǔ bīng rú liè,xuán jīng huǒ shì jiān。
矫揉诚太过,爱护反生愆。jiǎo róu chéng tài guò,ài hù fǎn shēng qiān。
是则偏之害,人情大抵然。shì zé piān zhī hài,rén qíng dà dǐ rán。

哭王慰三

张洵佳

诀别诗何在,衔哀未忍哦。jué bié shī hé zài,xián āi wèi rěn ó。
石交同辈少,老泪故人多。shí jiāo tóng bèi shǎo,lǎo lèi gù rén duō。
泉路知安否,吟怀近若何。quán lù zhī ān fǒu,yín huái jìn ruò hé。
辋川门巷迩,有客怕经过。wǎng chuān mén xiàng ěr,yǒu kè pà jīng guò。
2441234567»