古诗词

庚戌1790元日即句

章甫

爆竹连声响,晨兴气象新。bào zhú lián shēng xiǎng,chén xīng qì xiàng xīn。
岁尊今日首,历入去年春。suì zūn jīn rì shǒu,lì rù qù nián chūn。
堂上周双甲,盘中列五辛。táng shàng zhōu shuāng jiǎ,pán zhōng liè wǔ xīn。
儿孙上椒酒,相与庆良辰。ér sūn shàng jiāo jiǔ,xiāng yǔ qìng liáng chén。

章甫

章甫,林爽文事变时,曾募义军堵禦。嘉庆四年(1799)岁贡,三次渡海赴试,皆不中,遂设教里中。重修府学文庙时曾捐银赞助,其后担任董事。甫性嗜古,天分甚高。读书博采经子百家之菁华,究心诗学之源流正变。其后绝意仕途,课儿孙自娱,时人目为高士。诗文俱工。  章甫著有《半崧集》六卷。连横《台湾通史》著录作四卷、《台湾诗乘》作八卷。集中或赠答酬酢,或山水记游。作者屐痕所至,除台湾本土风光外,三次渡海赴试,于澎湖、福建所见,亦留载文字之中。全书依体裁大致分为六卷,前五卷为诗歌,第六卷为散文。王国璠台湾县学教梁上春,为其《半崧集》简编作序曰:「按半崧之诗,体制、格力、气象、兴趣、音节五法俱备而不入俚……故非独五、七言律波澜壮阔、法度精严,如建大将旗鼓,虽八面受敌,无懈可击。其古诗之苍朴浑成,直截恺恻,寄浓于简淡之中,真有古乐府遗意。至如绝句、骈体、杂文,或以韵格胜,或以词气胜,要皆丽而有则,约而弥该,非出入于六朝诸家不辨。」章甫诗歌的风貌,大抵如此。然以其诗「不入俚」,少有咏歌民俗之作。今见《半崧集》为日治时期大正六年(1917)据嘉庆二十一年(1816)誊录的抄本,典藏于国家图书馆台湾分馆,台湾银行经济研究室删存原书之半,刊印成《半崧集简编》,为今日常见的版本。以下据国家图书馆台湾分馆的钞本为底本,参考连横《台湾诗乘》、陈汉光《台湾诗录》及台银本《半崧集简编》进行参校。(江宝钗撰) 章甫的作品>>

猜您喜欢

望木冈山

章甫

台郡东北关,距关卅三里。tái jùn dōng běi guān,jù guān sà sān lǐ。
有山号木冈,盘在乱云里。yǒu shān hào mù gāng,pán zài luàn yún lǐ。
山头薄云端,山脚围云底。shān tóu báo yún duān,shān jiǎo wéi yún dǐ。
云归山面真,势直摩空起。yún guī shān miàn zhēn,shì zhí mó kōng qǐ。
我从高处望,望中叹观止。wǒ cóng gāo chù wàng,wàng zhōng tàn guān zhǐ。
眼界放大千,一切皆俯视。yǎn jiè fàng dà qiān,yī qiè jiē fǔ shì。
罗列凡几山,山山是孙子。luó liè fán jǐ shān,shān shān shì sūn zi。
允矣少祖山,天生非偶尔。yǔn yǐ shǎo zǔ shān,tiān shēng fēi ǒu ěr。
读书要信书,得之于郡纪。dú shū yào xìn shū,dé zhī yú jùn jì。
见说混沌初,乾坤凿渣滓。jiàn shuō hùn dùn chū,qián kūn záo zhā zǐ。
为我问化工,此山何时始。wèi wǒ wèn huà gōng,cǐ shān hé shí shǐ。
山灵浑无语,终古海天峙。shān líng hún wú yǔ,zhōng gǔ hǎi tiān zhì。

立春吟

章甫

九十春光今第一,忙中日月多相失。jiǔ shí chūn guāng jīn dì yī,máng zhōng rì yuè duō xiāng shī。
人生逢春要惜春,莫使春光惯笑人。rén shēng féng chūn yào xī chūn,mò shǐ chūn guāng guàn xiào rén。
今日春风到我家,报□□□□□□。jīn rì chūn fēng dào wǒ jiā,bào。
□□□□□□□,□□□□□□□。,。

东观读未见书

章甫

吾闻华峤书后汉,老子藏书号东观。wú wén huá jiào shū hòu hàn,lǎo zi cáng shū hào dōng guān。
东观之书柱下藏,中有奇书待搜看。dōng guān zhī shū zhù xià cáng,zhōng yǒu qí shū dài sōu kàn。
蓬莱山上问道家,蓬莱山下罗书案。péng lái shān shàng wèn dào jiā,péng lái shān xià luó shū àn。
藏之名山传其人,发箧真如天章焕。cáng zhī míng shān chuán qí rén,fā qiè zhēn rú tiān zhāng huàn。
卒然读之得未曾,不厌百回通一旦。zú rán dú zhī dé wèi céng,bù yàn bǎi huí tōng yī dàn。
古来拥书富多文,漫侈风流夸淹贯。gǔ lái yōng shū fù duō wén,màn chǐ fēng liú kuā yān guàn。
杜氏库兮曹氏仓,非不琳琅万轴灿。dù shì kù xī cáo shì cāng,fēi bù lín láng wàn zhóu càn。
争如柱史妙秘藏,妙秘几人经把玩。zhēng rú zhù shǐ miào mì cáng,miào mì jǐ rén jīng bǎ wán。
纵封群玉山中书,未抵蓬莱山一半。zòng fēng qún yù shān zhōng shū,wèi dǐ péng lái shān yī bàn。
吾侪学海信无涯,茫茫那不望洋叹。wú chái xué hǎi xìn wú yá,máng máng nà bù wàng yáng tàn。

贺施君渭入泮

章甫

表表仙风天宝纪,君才遥继前人美。biǎo biǎo xiān fēng tiān bǎo jì,jūn cái yáo jì qián rén měi。
年少文坛旗鼓争,笔摇五岳云落纸。nián shǎo wén tán qí gǔ zhēng,bǐ yáo wǔ yuè yún luò zhǐ。
剑精预卜逄雷知,万丈光芒腾气紫。jiàn jīng yù bo páng léi zhī,wàn zhàng guāng máng téng qì zǐ。
泮芹一浴水流香,桂碧杏红连枝起。pàn qín yī yù shuǐ liú xiāng,guì bì xìng hóng lián zhī qǐ。
瀛洲桥,长安市。yíng zhōu qiáo,zhǎng ān shì。
春风得意恣遨游,马上看花凭笑指。chūn fēng dé yì zì áo yóu,mǎ shàng kàn huā píng xiào zhǐ。

山人笑渡行

章甫

溪流水势曲又曲,古渡济人日不足。xī liú shuǐ shì qū yòu qū,gǔ dù jì rén rì bù zú。
招招舟子在中流,两岸遥闻橹声促。zhāo zhāo zhōu zi zài zhōng liú,liǎng àn yáo wén lǔ shēng cù。
东岸渡来西岸人,西岸待渡还相续。dōng àn dù lái xī àn rén,xī àn dài dù hái xiāng xù。
渡头溪水流出山,人在山头高处瞩。dù tóu xī shuǐ liú chū shān,rén zài shān tóu gāo chù zhǔ。
当时结伴入山深,乱云何处寻芳躅。dāng shí jié bàn rù shān shēn,luàn yún hé chù xún fāng zhú。
不知世上有风波,烟霞以外了无欲。bù zhī shì shàng yǒu fēng bō,yān xiá yǐ wài le wú yù。
今日出上望滔滔,毋乃旁观笑当局。jīn rì chū shàng wàng tāo tāo,wú nǎi páng guān xiào dāng jú。
造物非以人拘拘,逸者荣兮劳者辱。zào wù fēi yǐ rén jū jū,yì zhě róng xī láo zhě rǔ。
夫人自甘逸与劳,山水何曾分雅俗。fū rén zì gān yì yǔ láo,shān shuǐ hé céng fēn yǎ sú。
红尘静处暮烟横,山自空青水自绿。hóng chén jìng chù mù yān héng,shān zì kōng qīng shuǐ zì lǜ。

壮夫剑箭行

章甫

壮夫宝剑擅太阿,誓将入海斩巨鼍。zhuàng fū bǎo jiàn shàn tài ā,shì jiāng rù hǎi zhǎn jù tuó。
壮夫神箭妙穿杨,誓要登山射封狼。zhuàng fū shén jiàn miào chuān yáng,shì yào dēng shān shè fēng láng。
提剑束箭海山至,踌躇四顾不轻试。tí jiàn shù jiàn hǎi shān zhì,chóu chú sì gù bù qīng shì。
旁观不解个中故,争问渠来何四顾。páng guān bù jiě gè zhōng gù,zhēng wèn qú lái hé sì gù。
渠听人言生浩叹,请教极目海山看。qú tīng rén yán shēng hào tàn,qǐng jiào jí mù hǎi shān kàn。
东海有鼍西海鲸,奔鲸党鳄又波生。dōng hǎi yǒu tuó xī hǎi jīng,bēn jīng dǎng è yòu bō shēng。
南山有狼北山貙,拍貙化虎又风呼。nán shān yǒu láng běi shān chū,pāi chū huà hǔ yòu fēng hū。
海妖山怪不胜指,剑箭茫茫何处是。hǎi yāo shān guài bù shèng zhǐ,jiàn jiàn máng máng hé chù shì。

山亭行题鳌海施厚确遗照

章甫

山居超尘域,山城半离即。shān jū chāo chén yù,shān chéng bàn lí jí。
距城构山亭,亭在云山侧。jù chéng gòu shān tíng,tíng zài yún shān cè。
亭外护花栏,栏势随迂直。tíng wài hù huā lán,lán shì suí yū zhí。
桃竹柳芝兰,面面环亭植。táo zhú liǔ zhī lán,miàn miàn huán tíng zhí。
借问谁主人,春花报消息。jiè wèn shuí zhǔ rén,chūn huā bào xiāo xī。
曰有儒者风,夙优才与德。yuē yǒu rú zhě fēng,sù yōu cái yǔ dé。
德是好秉彝,才乃擅奇特。dé shì hǎo bǐng yí,cái nǎi shàn qí tè。
奇才处囊锥,文章应报国。qí cái chù náng zhuī,wén zhāng yīng bào guó。
昊才亦爱才,玉楼召记逼。hào cái yì ài cái,yù lóu zhào jì bī。
因之降石麒,薪传火不熄。yīn zhī jiàng shí qí,xīn chuán huǒ bù xī。
游学鲲沙东,来从鳌海北。yóu xué kūn shā dōng,lái cóng áo hǎi běi。
学海家有源,还修弟子职。xué hǎi jiā yǒu yuán,hái xiū dì zi zhí。
了了读父书,一一罗记忆。le le dú fù shū,yī yī luó jì yì。
持照索予题,其情正孔亟。chí zhào suǒ yǔ tí,qí qíng zhèng kǒng jí。
神交赠以言,敢惜金如墨。shén jiāo zèng yǐ yán,gǎn xī jīn rú mò。
信手而疾书,知心了无惑。xìn shǒu ér jí shū,zhī xīn le wú huò。
昔慕荆州名,恨不荆州识。xī mù jīng zhōu míng,hèn bù jīng zhōu shí。
今晤荆州图,幸仗虎头力。jīn wù jīng zhōu tú,xìng zhàng hǔ tóu lì。
点缀尽生机,古道存颜色。diǎn zhuì jǐn shēng jī,gǔ dào cún yán sè。
可知是淑人,其仪本不忒。kě zhī shì shū rén,qí yí běn bù tè。
偕童不偕冠,天真无粉饰。xié tóng bù xié guān,tiān zhēn wú fěn shì。
问讯亦何心,未可机械测。wèn xùn yì hé xīn,wèi kě jī xiè cè。
古来容膝安,毋乃太偪仄。gǔ lái róng xī ān,wú nǎi tài bī zè。
今兹抱膝吟,悠悠意自得。jīn zī bào xī yín,yōu yōu yì zì dé。
消受一事无,坐忘年万亿。xiāo shòu yī shì wú,zuò wàng nián wàn yì。
乾坤此山亭,浑然无终极。qián kūn cǐ shān tíng,hún rán wú zhōng jí。

岁暮感咏

章甫

忽忽忘昏晓,几时岁又杪。hū hū wàng hūn xiǎo,jǐ shí suì yòu miǎo。
六千三万日,今尚馀多少。liù qiān sān wàn rì,jīn shàng yú duō shǎo。

松鹿图

章甫

老笔画龙蛇,云影铺在手。lǎo bǐ huà lóng shé,yún yǐng pù zài shǒu。
风雨下半空,并作涛声吼。fēng yǔ xià bàn kōng,bìng zuò tāo shēng hǒu。
何物散瑶光,来结岁寒友。hé wù sàn yáo guāng,lái jié suì hán yǒu。
好是白环俱,仙人所消受。hǎo shì bái huán jù,xiān rén suǒ xiāo shòu。
不袭大夫封,肯逐中原走。bù xí dà fū fēng,kěn zhú zhōng yuán zǒu。
深山阅古今,幽斋宝贵否。shēn shān yuè gǔ jīn,yōu zhāi bǎo guì fǒu。

松鹿图

章甫

乔松长百木,五色辉瑞鹿。qiáo sōng zhǎng bǎi mù,wǔ sè huī ruì lù。
古诗删存三百篇,松之茂兮鹿攸伏。gǔ shī shān cún sān bǎi piān,sōng zhī mào xī lù yōu fú。
卒然得之楮墨间,物色超尘非碌碌。zú rán dé zhī chǔ mò jiān,wù sè chāo chén fēi lù lù。
君不见二千寿脯三千脂,乃是骨之黑岩巅,皮之苍岩麓。jūn bù jiàn èr qiān shòu pú sān qiān zhī,nǎi shì gǔ zhī hēi yán diān,pí zhī cāng yán lù。

哭吴桐亭舅氏

章甫

天际雪霏白,山头草断青。tiān jì xuě fēi bái,shān tóu cǎo duàn qīng。
惊闻山下石,痛矣陨文星。jīng wén shān xià shí,tòng yǐ yǔn wén xīng。
舅氏少寒素,苦学夜聚萤。jiù shì shǎo hán sù,kǔ xué yè jù yíng。
学成名下士,才高德亦馨。xué chéng míng xià shì,cái gāo dé yì xīn。
及锋而一试,便已发新硎。jí fēng ér yī shì,biàn yǐ fā xīn xíng。
献策醇且茂,董贾对汉廷。xiàn cè chún qiě mào,dǒng jiǎ duì hàn tíng。
胸罗廿一史,手次十三经。xiōng luó niàn yī shǐ,shǒu cì shí sān jīng。
世称真儒者,为后学典型。shì chēng zhēn rú zhě,wèi hòu xué diǎn xíng。
大业应寿世,长保此真形。dà yè yīng shòu shì,zhǎng bǎo cǐ zhēn xíng。
胡年六十六,竟把程门扃。hú nián liù shí liù,jìng bǎ chéng mén jiōng。
愁云何渺渺,悲风何泠泠。chóu yún hé miǎo miǎo,bēi fēng hé líng líng。
昨捧天书至,乃是绯衣灵。zuó pěng tiān shū zhì,nǎi shì fēi yī líng。
遂从天使去,骑鹤上帝庭。suì cóng tiān shǐ qù,qí hè shàng dì tíng。
也知玉楼竣,召记不教停。yě zhī yù lóu jùn,zhào jì bù jiào tíng。
其如奇字奥,何处问元亭。qí rú qí zì ào,hé chù wèn yuán tíng。
后生失仰止,哭对旧书棂。hòu shēng shī yǎng zhǐ,kū duì jiù shū líng。
曰先生归也,哀逝不堪听。yuē xiān shēng guī yě,āi shì bù kān tīng。
始信心丧者,倍怆思旧铭。shǐ xìn xīn sàng zhě,bèi chuàng sī jiù míng。
先君同砚席,约计五十龄。xiān jūn tóng yàn xí,yuē jì wǔ shí líng。
相期扶大雅,岳峙与渊渟。xiāng qī fú dà yǎ,yuè zhì yǔ yuān tíng。
我亦弟子痛,兼泪渭阳零。wǒ yì dì zi tòng,jiān lèi wèi yáng líng。
而且儿曹辈,小叩受寸筳。ér qiě ér cáo bèi,xiǎo kòu shòu cùn tíng。
呜呼恩义重,西州即东溟。wū hū ēn yì zhòng,xī zhōu jí dōng míng。
凄绝策马恸,莫教醉后醒。qī jué cè mǎ tòng,mò jiào zuì hòu xǐng。

蔡母许孺人寿歌

章甫

钟山何奏歌,降下西王母。zhōng shān hé zòu gē,jiàng xià xī wáng mǔ。
圭海何泛舟,载来介寿酒。guī hǎi hé fàn zhōu,zài lái jiè shòu jiǔ。
酒果献奇珍,金桃盘上有。jiǔ guǒ xiàn qí zhēn,jīn táo pán shàng yǒu。
酒后报加餐,饭熟胡麻久。jiǔ hòu bào jiā cān,fàn shú hú má jiǔ。
游行健在身,看花开笑口。yóu xíng jiàn zài shēn,kàn huā kāi xiào kǒu。
上寿子若孙,佩瑶又佩玖。shàng shòu zi ruò sūn,pèi yáo yòu pèi jiǔ。
锦帨最高悬,无能出其右。jǐn shuì zuì gāo xuán,wú néng chū qí yòu。
朱履醉三千,绅士半亲友。zhū lǚ zuì sān qiān,shēn shì bàn qīn yǒu。
今朝好帨辰,阳月岁一丑。jīn cháo hǎo shuì chén,yáng yuè suì yī chǒu。
月将十分圆,何止光八九。yuè jiāng shí fēn yuán,hé zhǐ guāng bā jiǔ。
君须记,葭月前,菊月后,歌以诗,侑以斗。jūn xū jì,jiā yuè qián,jú yuè hòu,gē yǐ shī,yòu yǐ dòu。
此日共称觞,频年齐拜手。cǐ rì gòng chēng shāng,pín nián qí bài shǒu。
添进廿五筹,便届百龄寿。tiān jìn niàn wǔ chóu,biàn jiè bǎi líng shòu。

蔡母许孺人寿歌

章甫

冬梅岭上始吐葩,冬雪霏霏六出花。dōng méi lǐng shàng shǐ tǔ pā,dōng xuě fēi fēi liù chū huā。
冬日吟诗真可爱,恰逢寿母祝龄遐。dōng rì yín shī zhēn kě ài,qià féng shòu mǔ zhù líng xiá。
寿母英钟箕山秀,济阳母德蔑以加。shòu mǔ yīng zhōng jī shān xiù,jì yáng mǔ dé miè yǐ jiā。
德者获福寿者酬,祝以多三大非夸。dé zhě huò fú shòu zhě chóu,zhù yǐ duō sān dà fēi kuā。
我自东方遥望气,婺星烂照海之涯。wǒ zì dōng fāng yáo wàng qì,wù xīng làn zhào hǎi zhī yá。
海人笑指波澄处,天风吹渡挂星查。hǎi rén xiào zhǐ bō chéng chù,tiān fēng chuī dù guà xīng chá。
查中物色几曾见,火枣交梨杯紫霞。chá zhōng wù sè jǐ céng jiàn,huǒ zǎo jiāo lí bēi zǐ xiá。
霞杯一献歌声起,笙簧箫管和琵琶。xiá bēi yī xiàn gē shēng qǐ,shēng huáng xiāo guǎn hé pí pá。
白鹤青鸾相对舞,扶下仙姬会君家。bái hè qīng luán xiāng duì wǔ,fú xià xiān jī huì jūn jiā。
君家今日西池会,七旬又进五年华。jūn jiā jīn rì xī chí huì,qī xún yòu jìn wǔ nián huá。
遥知人瑞长健饭,不须捣药炼丹沙。yáo zhī rén ruì zhǎng jiàn fàn,bù xū dǎo yào liàn dān shā。
群公要纪萱堂算,听之龟息视松芽。qún gōng yào jì xuān táng suàn,tīng zhī guī xī shì sōng yá。

橘园小隐

章甫

小隐亦避世,云深无人至。xiǎo yǐn yì bì shì,yún shēn wú rén zhì。
如何橘园名,至今尚有记。rú hé jú yuán míng,zhì jīn shàng yǒu jì。
自是古仙真,千年一刻戏。zì shì gǔ xiān zhēn,qiān nián yī kè xì。
偶尔露其机,中有化工意。ǒu ěr lù qí jī,zhōng yǒu huà gōng yì。

困骥歌

章甫

骥称其德自孔氏,骥称率马本杨子。jì chēng qí dé zì kǒng shì,jì chēng lǜ mǎ běn yáng zi。
真龙论定古圣贤,万古凡马何曾比。zhēn lóng lùn dìng gǔ shèng xián,wàn gǔ fán mǎ hé céng bǐ。
君不见呈材自天,西极擅美。jūn bù jiàn chéng cái zì tiān,xī jí shàn měi。
见非一毛,行可千里。jiàn fēi yī máo,xíng kě qiān lǐ。
破尘红,追电紫。pò chén hóng,zhuī diàn zǐ。
秦关冀野得意时,一发万夫莫能止。qín guān jì yě dé yì shí,yī fā wàn fū mò néng zhǐ。
胡为乎伯乐杳然,九方已矣。hú wèi hū bó lè yǎo rán,jiǔ fāng yǐ yǐ。
牝牡骊黄,皮相尔尔。pìn mǔ lí huáng,pí xiāng ěr ěr。
顾影自惭伏枥号,蹉跎岁月伊胡底。gù yǐng zì cán fú lì hào,cuō tuó suì yuè yī hú dǐ。
一年颓废又一年,可怜困骥今若此。yī nián tuí fèi yòu yī nián,kě lián kùn jì jīn ruò cǐ。
骥乎骥乎命何如,老大竟堕盐车里。jì hū jì hū mìng hé rú,lǎo dà jìng duò yán chē lǐ。
骥乎骥乎心莫悲,黄金台筑为谁始。jì hū jì hū xīn mò bēi,huáng jīn tái zhù wèi shuí shǐ。
尔骨还售五百金,死后生前总一理。ěr gǔ hái shòu wǔ bǎi jīn,sǐ hòu shēng qián zǒng yī lǐ。
但能死后骨留香,赫赫生前枉如彼。dàn néng sǐ hòu gǔ liú xiāng,hè hè shēng qián wǎng rú bǐ。
鹏不飞兮群鸟嗤,鹤不舞兮群鸡耻。péng bù fēi xī qún niǎo chī,hè bù wǔ xī qún jī chǐ。
得时炎附失时凉,世路悠悠本大抵。dé shí yán fù shī shí liáng,shì lù yōu yōu běn dà dǐ。
纵然要作不平鸣,其奈肝胆向谁是。zòng rán yào zuò bù píng míng,qí nài gān dǎn xiàng shuí shì。
我今为作困骥歌,歌诗者权作知己。wǒ jīn wèi zuò kùn jì gē,gē shī zhě quán zuò zhī jǐ。
知己夫物亦有然,是岂区区感恩已。zhī jǐ fū wù yì yǒu rán,shì qǐ qū qū gǎn ēn yǐ。
闻歌肮脏嘶一声,昂昂又欲空群起。wén gē āng zàng sī yī shēng,áng áng yòu yù kōng qún qǐ。