古诗词

庚戌1790元日即句

章甫

爆竹连声响,晨兴气象新。bào zhú lián shēng xiǎng,chén xīng qì xiàng xīn。
岁尊今日首,历入去年春。suì zūn jīn rì shǒu,lì rù qù nián chūn。
堂上周双甲,盘中列五辛。táng shàng zhōu shuāng jiǎ,pán zhōng liè wǔ xīn。
儿孙上椒酒,相与庆良辰。ér sūn shàng jiāo jiǔ,xiāng yǔ qìng liáng chén。

章甫

章甫,林爽文事变时,曾募义军堵禦。嘉庆四年(1799)岁贡,三次渡海赴试,皆不中,遂设教里中。重修府学文庙时曾捐银赞助,其后担任董事。甫性嗜古,天分甚高。读书博采经子百家之菁华,究心诗学之源流正变。其后绝意仕途,课儿孙自娱,时人目为高士。诗文俱工。  章甫著有《半崧集》六卷。连横《台湾通史》著录作四卷、《台湾诗乘》作八卷。集中或赠答酬酢,或山水记游。作者屐痕所至,除台湾本土风光外,三次渡海赴试,于澎湖、福建所见,亦留载文字之中。全书依体裁大致分为六卷,前五卷为诗歌,第六卷为散文。王国璠台湾县学教梁上春,为其《半崧集》简编作序曰:「按半崧之诗,体制、格力、气象、兴趣、音节五法俱备而不入俚……故非独五、七言律波澜壮阔、法度精严,如建大将旗鼓,虽八面受敌,无懈可击。其古诗之苍朴浑成,直截恺恻,寄浓于简淡之中,真有古乐府遗意。至如绝句、骈体、杂文,或以韵格胜,或以词气胜,要皆丽而有则,约而弥该,非出入于六朝诸家不辨。」章甫诗歌的风貌,大抵如此。然以其诗「不入俚」,少有咏歌民俗之作。今见《半崧集》为日治时期大正六年(1917)据嘉庆二十一年(1816)誊录的抄本,典藏于国家图书馆台湾分馆,台湾银行经济研究室删存原书之半,刊印成《半崧集简编》,为今日常见的版本。以下据国家图书馆台湾分馆的钞本为底本,参考连横《台湾诗乘》、陈汉光《台湾诗录》及台银本《半崧集简编》进行参校。(江宝钗撰) 章甫的作品>>

猜您喜欢

吴贞荆偕老照

章甫

山屏云峭壁,松楸翠欲滴。shān píng yún qiào bì,sōng qiū cuì yù dī。
间有地行仙,坐忘山中历。jiān yǒu dì xíng xiān,zuò wàng shān zhōng lì。
当年意气豪,禹浪千层激。dāng nián yì qì háo,yǔ làng qiān céng jī。
跨鹤上扬州,万里关山笛。kuà hè shàng yáng zhōu,wàn lǐ guān shān dí。
物色出风尘,归来清于涤。wù sè chū fēng chén,guī lái qīng yú dí。
笑彼名锁缠,碌碌长途觅。xiào bǐ míng suǒ chán,lù lù zhǎng tú mì。
譬如驽马痴,恋栈终伏枥。pì rú nú mǎ chī,liàn zhàn zhōng fú lì。
谁似画中人,行乐无捣惄。shuí shì huà zhōng rén,xíng lè wú dǎo nì。
更有中馈贤,黾勉鸡鸣惕。gèng yǒu zhōng kuì xián,mǐn miǎn jī míng tì。
福本自德求,吉乃从惠迪。fú běn zì dé qiú,jí nǎi cóng huì dí。
兰桂立森森,好花随意摘。lán guì lì sēn sēn,hǎo huā suí yì zhāi。
旨酒晋爵来,难老歌永锡。zhǐ jiǔ jìn jué lái,nán lǎo gē yǒng xī。
古有齐眉称,迄今声未寂。gǔ yǒu qí méi chēng,qì jīn shēng wèi jì。
今看偕老图,相与岁华历。jīn kàn xié lǎo tú,xiāng yǔ suì huá lì。
道子妙写生,印印如准的。dào zi miào xiě shēng,yìn yìn rú zhǔn de。
他年故事添,合与梁鸿敌。tā nián gù shì tiān,hé yǔ liáng hóng dí。

红毛楼观海

章甫

红毛楼上面面空,海上奇观入望中。hóng máo lóu shàng miàn miàn kōng,hǎi shàng qí guān rù wàng zhōng。
我辈登楼楼上望,茫茫大半是朝东。wǒ bèi dēng lóu lóu shàng wàng,máng máng dà bàn shì cháo dōng。
鹿耳门兮鲲身线,收尽南天百谷雄。lù ěr mén xī kūn shēn xiàn,shōu jǐn nán tiān bǎi gǔ xióng。

蔡希敏重卺行

章甫

昨宵天上双星灿,今夕人间花烛烂。zuó xiāo tiān shàng shuāng xīng càn,jīn xī rén jiān huā zhú làn。
人间花烛烂天红,河桥莫漫隔西东。rén jiān huā zhú làn tiān hóng,hé qiáo mò màn gé xī dōng。
天河桥上接天台,前度仙郎今又来。tiān hé qiáo shàng jiē tiān tái,qián dù xiān láng jīn yòu lái。
来时仙乐再吹弹,依旧声声奏合欢。lái shí xiān lè zài chuī dàn,yī jiù shēng shēng zòu hé huān。
旧时弦断今时联,瀛海巧联奎海缘。jiù shí xián duàn jīn shí lián,yíng hǎi qiǎo lián kuí hǎi yuán。
若问菱花郎已试,画眉深浅可曾记。ruò wèn líng huā láng yǐ shì,huà méi shēn qiǎn kě céng jì。
记来添画远山笔,认取破题还第一。jì lái tiān huà yuǎn shān bǐ,rèn qǔ pò tí hái dì yī。
罗帷幅幅绣鸳鸯,六六仙娥七七郎。luó wéi fú fú xiù yuān yāng,liù liù xiān é qī qī láng。
七七衍虚四十九,其中妙用君知否。qī qī yǎn xū sì shí jiǔ,qí zhōng miào yòng jūn zhī fǒu。
六六春宫三十六,天根月窟往来复。liù liù chūn gōng sān shí liù,tiān gēn yuè kū wǎng lái fù。
是谁作合故迟迟,大造瑞应此大奇。shì shuí zuò hé gù chí chí,dà zào ruì yīng cǐ dà qí。

苏武牧羊图

章甫

沙漠茫茫北海隅,坚持汉节困匈奴。shā mò máng máng běi hǎi yú,jiān chí hàn jié kùn xiōng nú。
旃亦可吞雪可啮,羝乳依然守故吾。zhān yì kě tūn xuě kě niè,dī rǔ yī rán shǒu gù wú。
任教卫律工辞说,誓死唯知望帝都。rèn jiào wèi lǜ gōng cí shuō,shì sǐ wéi zhī wàng dì dōu。
天怜苦辱还乡赐,十九星霜白发须。tiān lián kǔ rǔ hái xiāng cì,shí jiǔ xīng shuāng bái fā xū。
一自属国归拜典,至今群仰汉牧夫。yī zì shǔ guó guī bài diǎn,zhì jīn qún yǎng hàn mù fū。
虎头不没荩臣志,终古留画牧羊图。hǔ tóu bù méi jìn chén zhì,zhōng gǔ liú huà mù yáng tú。
古今不少奉使者,几人名节立羌胡。gǔ jīn bù shǎo fèng shǐ zhě,jǐ rén míng jié lì qiāng hú。
读史放开观世眼,可能媲美此图无。dú shǐ fàng kāi guān shì yǎn,kě néng pì měi cǐ tú wú。

鸲鹆图

章甫

三百六十之羽毛,谁称慧鸟善呼号。sān bǎi liù shí zhī yǔ máo,shuí chēng huì niǎo shàn hū hào。
绿衣使者雪衣女,此外能言是寒皋。lǜ yī shǐ zhě xuě yī nǚ,cǐ wài néng yán shì hán gāo。
寒皋断舌偏言巧,其音咧咧匪嘈嘈。hán gāo duàn shé piān yán qiǎo,qí yīn liě liě fěi cáo cáo。
画工亦爱禽对语,乐意相关图尔曹。huà gōng yì ài qín duì yǔ,lè yì xiāng guān tú ěr cáo。
休嫌著墨一为甚,三五成群取数多。xiū xián zhù mò yī wèi shén,sān wǔ chéng qún qǔ shù duō。
夕阳牛背栖未稳,绿阴影里乐如何。xī yáng niú bèi qī wèi wěn,lǜ yīn yǐng lǐ lè rú hé。
客来仿佛闻茶唤,裹物也防验碧荷。kè lái fǎng fú wén chá huàn,guǒ wù yě fáng yàn bì hé。
神自瞿瞿机跃跃,毋乃屏风叫八哥。shén zì qú qú jī yuè yuè,wú nǎi píng fēng jiào bā gē。

春江吟送鸿卿归清溪

章甫

杜鹃啼破绿杨烟,别苦不教柳色妍。dù juān tí pò lǜ yáng yān,bié kǔ bù jiào liǔ sè yán。
同是萱零苫块者,江亭挥手倍凄然。tóng shì xuān líng shān kuài zhě,jiāng tíng huī shǒu bèi qī rán。
追思异地萍踪合,清溪瀛水两相连。zhuī sī yì dì píng zōng hé,qīng xī yíng shuǐ liǎng xiāng lián。
臭味投兮肝胆照,荆州识在廿年前。chòu wèi tóu xī gān dǎn zhào,jīng zhōu shí zài niàn nián qián。
风雨无间清课事,敲棋煮酒又茶煎。fēng yǔ wú jiān qīng kè shì,qiāo qí zhǔ jiǔ yòu chá jiān。
父事降为兄事列,从来好友本忘年。fù shì jiàng wèi xiōng shì liè,cóng lái hǎo yǒu běn wàng nián。
鹿岛波平春水绿,故人西望买归船。lù dǎo bō píng chūn shuǐ lǜ,gù rén xī wàng mǎi guī chuán。
万里晴航送君去,清风明月惹情牵。wàn lǐ qíng háng sòng jūn qù,qīng fēng míng yuè rě qíng qiān。
天涯此后谁知已,殊嗜酸咸且自怜。tiān yá cǐ hòu shuí zhī yǐ,shū shì suān xián qiě zì lián。
珍重窗西时剪烛,心交记取海云边。zhēn zhòng chuāng xī shí jiǎn zhú,xīn jiāo jì qǔ hǎi yún biān。

客持图索句图中日出潮上童子吹箫当潮而立画工以是箫世号品箫同音附会名为当朝一品指日高升图予即其寔景题之

章甫

东君渡出水迢迢,水上银山万里遥。dōng jūn dù chū shuǐ tiáo tiáo,shuǐ shàng yín shān wàn lǐ yáo。
惊绝奇观图两大,沧海日兮浙江潮。jīng jué qí guān tú liǎng dà,cāng hǎi rì xī zhè jiāng cháo。
童子何知空依傍,苍茫独立最高标。tóng zi hé zhī kōng yī bàng,cāng máng dú lì zuì gāo biāo。
回澜不射肃王箭,鞭石不遇始皇桥。huí lán bù shè sù wáng jiàn,biān shí bù yù shǐ huáng qiáo。
当潮指日高升处,万籁无声自歌谣。dāng cháo zhǐ rì gāo shēng chù,wàn lài wú shēng zì gē yáo。
造化原来亦一物,清浊吹嘘入管箫。zào huà yuán lái yì yī wù,qīng zhuó chuī xū rù guǎn xiāo。
有人解得呼吸意,一任凌波上碧霄。yǒu rén jiě dé hū xī yì,yī rèn líng bō shàng bì xiāo。
五色阳精千顷浪,风云际会看龙跳。wǔ sè yáng jīng qiān qǐng làng,fēng yún jì huì kàn lóng tiào。

春日呈韩丈

章甫

阳乌阴兔争驰骋,人世光阴刹那顷。yáng wū yīn tù zhēng chí chěng,rén shì guāng yīn shā nà qǐng。
玉盘生菜乱青丝,三岁公家吃春饼。yù pán shēng cài luàn qīng sī,sān suì gōng jiā chī chūn bǐng。
前年班春池阳城,民物熙熙箫鼓声。qián nián bān chūn chí yáng chéng,mín wù xī xī xiāo gǔ shēng。
去年转粟巡边徼,圣朝初下和戎诏。qù nián zhuǎn sù xún biān jiǎo,shèng cháo chū xià hé róng zhào。
祇今塞下不传烽,野梅官柳竞春风。qí jīn sāi xià bù chuán fēng,yě méi guān liǔ jìng chūn fēng。
相从且作无事饮,莫辞节物来匆匆。xiāng cóng qiě zuò wú shì yǐn,mò cí jié wù lái cōng cōng。
明年上国春应早,棠棣阴中诗更好。míng nián shàng guó chūn yīng zǎo,táng dì yīn zhōng shī gèng hǎo。
诗成但遣阿买书,邮筒寄我江南道。shī chéng dàn qiǎn ā mǎi shū,yóu tǒng jì wǒ jiāng nán dào。