古诗词

台湾竹枝词

许南英

年年春色到瀛东,爆竹如雷贯耳中。nián nián chūn sè dào yíng dōng,bào zhú rú léi guàn ěr zhōng。
镇日消寒惟有赌,一声「恭喜」万人同。zhèn rì xiāo hán wéi yǒu dǔ,yī shēng gōng xǐ wàn rén tóng。

许南英

许南英,字子蕴,号蕴白、允白,自号窥园主人、留发头陀、龙马书生、昆舍耶客、春江冷宦,两度来台。期间与南社、瀛社、桃社、竹社、栎社等诸多诗友往返。民国二年(1913)厦门鼓浪屿菽庄花园建成,林尔嘉广邀诗文同好组「菽庄吟社」,许南英亦常参与盛会。现存《窥园留草》包括「窥园诗」、「窥园词」。诗集按时间排列,甲申以前(光绪十年,1884)之少作亦收录。兹以1933年北京和济印书馆之原刊本为底本,参照1962年台银本编校。 许南英的作品>>

猜您喜欢

阅报载日韩合并有感

许南英

十年脱去藩王号,独立维新冀自存。shí nián tuō qù fān wáng hào,dú lì wéi xīn jì zì cún。
老去恐难酬大德,尽将土地答君恩!lǎo qù kǒng nán chóu dà dé,jǐn jiāng tǔ dì dá jūn ēn!

题画梅,赠张悔盦同年

许南英

二载高安去去休,广州无奈又高州!èr zài gāo ān qù qù xiū,guǎng zhōu wú nài yòu gāo zhōu!
也思归去空山里,耐冷看花不自由?yě sī guī qù kōng shān lǐ,nài lěng kàn huā bù zì yóu?

口占赠台人张端吉

许南英

家山破碎民无恙,薄宦栖迟我自怜。jiā shān pò suì mín wú yàng,báo huàn qī chí wǒ zì lián。
流落江南杜工部,他乡又遇李龟年!liú luò jiāng nán dù gōng bù,tā xiāng yòu yù lǐ guī nián!

题绣英阁女士诗卷

许南英

诗臻好处原天籁,不必词华格调新。shī zhēn hǎo chù yuán tiān lài,bù bì cí huá gé diào xīn。
三百编中存正始,河洲荇菜出宫人。sān bǎi biān zhōng cún zhèng shǐ,hé zhōu xìng cài chū gōng rén。

题绣英阁女士诗卷

许南英

有明十子开诗社,歇绝风骚二百年。yǒu míng shí zi kāi shī shè,xiē jué fēng sāo èr bǎi nián。
文献销沈羊劫后,犹闻谢女有薪传。wén xiàn xiāo shěn yáng jié hòu,yóu wén xiè nǚ yǒu xīn chuán。

题绣英阁女士诗卷

许南英

髫年文队识邱迟,知道邱迟善说诗。tiáo nián wén duì shí qiū chí,zhī dào qiū chí shàn shuō shī。
更比康成风雅极,过庭一卷授雌儿。gèng bǐ kāng chéng fēng yǎ jí,guò tíng yī juǎn shòu cí ér。

题绣英阁女士诗卷

许南英

是儿不作庸人妇,嫁得夫君绘事精。shì ér bù zuò yōng rén fù,jià dé fū jūn huì shì jīng。
想见春闺饶艳福,一图写好一诗成。xiǎng jiàn chūn guī ráo yàn fú,yī tú xiě hǎo yī shī chéng。

邱仙根为余录其近作于扇,写梅报之

许南英

昨从袖里出秋扇,乞写先生近作诗。zuó cóng xiù lǐ chū qiū shàn,qǐ xiě xiān shēng jìn zuò shī。
欲换新诗无墨竹,横斜聊作老梅枝。yù huàn xīn shī wú mò zhú,héng xié liáo zuò lǎo méi zhī。

范亚父撞斗

许南英

鸿门重续弟兄盟,亚父奇谋惜不成!hóng mén zhòng xù dì xiōng méng,yà fù qí móu xī bù chéng!
一会已分刘、项局,留侯笑尔气难平。yī huì yǐ fēn liú xiàng jú,liú hóu xiào ěr qì nán píng。

孟叔达堕甑

许南英

本无我相无人相,岂有金刚不坏身!běn wú wǒ xiāng wú rén xiāng,qǐ yǒu jīn gāng bù huài shēn!
人尚如斯何况物,区区一甑碎微尘。rén shàng rú sī hé kuàng wù,qū qū yī zèng suì wēi chén。

戴安道碎琴

许南英

破琴辱使怨何深,不是中和太古心。pò qín rǔ shǐ yuàn hé shēn,bù shì zhōng hé tài gǔ xīn。
傲物凌人终免祸,武陵毕竟是知音。ào wù líng rén zhōng miǎn huò,wǔ líng bì jìng shì zhī yīn。

徐德言破镜

许南英

私奔尚不追红拂,情侠无如老越公!sī bēn shàng bù zhuī hóng fú,qíng xiá wú rú lǎo yuè gōng!
天上团圆悬一镜,人间何靳半青铜?tiān shàng tuán yuán xuán yī jìng,rén jiān hé jìn bàn qīng tóng?

借沧海居冬夜不寐口占

许南英

起看残月寒无色,卧听回潮怒有声。qǐ kàn cán yuè hán wú sè,wò tīng huí cháo nù yǒu shēng。
子丑寅时酣睡足,碧天何事尚迟明?zi chǒu yín shí hān shuì zú,bì tiān hé shì shàng chí míng?

诗债

许南英

妙手空空一锦囊,索诗人似索钱忙。miào shǒu kōng kōng yī jǐn náng,suǒ shī rén shì suǒ qián máng。
郊寒、岛瘦无颜色,且学当时周赧王。jiāo hán dǎo shòu wú yán sè,qiě xué dāng shí zhōu nǎn wáng。

秋扇

许南英

西风料峭挟霜严,收拾罗纨入枕函。xī fēng liào qiào xié shuāng yán,shōu shí luó wán rù zhěn hán。
宫女自怜恩爱绝,有人含泪叠青衫。gōng nǚ zì lián ēn ài jué,yǒu rén hán lèi dié qīng shān。