古诗词

卢沟桥观浑河滥漫歌

崔应阶

长桥独扼天下雄,蜿蜒高拱横西东。zhǎng qiáo dú è tiān xià xióng,wān yán gāo gǒng héng xī dōng。
伊昔何人能凿此,鲸蜺飞动神其功。yī xī hé rén néng záo cǐ,jīng ní fēi dòng shén qí gōng。
无乃秦皇鞭石渡海之遗址,其为穆王鼍梁高架之奇工。wú nǎi qín huáng biān shí dù hǎi zhī yí zhǐ,qí wèi mù wáng tuó liáng gāo jià zhī qí gōng。
不然何其宛转三百尺,隐如玉龙夭矫飞晴空。bù rán hé qí wǎn zhuǎn sān bǎi chǐ,yǐn rú yù lóng yāo jiǎo fēi qíng kōng。
有时蒙蒙烟雨西山际,万壑直挂垂天虹。yǒu shí méng méng yān yǔ xī shān jì,wàn hè zhí guà chuí tiān hóng。
千年砥柱难与同,车书万国恒相通。qiān nián dǐ zhù nán yǔ tóng,chē shū wàn guó héng xiāng tōng。
下流不断桑干水,发源遥自天池中。xià liú bù duàn sāng gàn shuǐ,fā yuán yáo zì tiān chí zhōng。
经过马邑云中之汩淈,始能伏沙穿石来无穷。jīng guò mǎ yì yún zhōng zhī gǔ gǔ,shǐ néng fú shā chuān shí lái wú qióng。
吾闻昆仑之水分九派,三门壁立流冲瀜。wú wén kūn lún zhī shuǐ fēn jiǔ pài,sān mén bì lì liú chōng róng。
此水得无分其一,蹴天撼地驱长风。cǐ shuǐ dé wú fēn qí yī,cù tiān hàn dì qū zhǎng fēng。
洪涛直下三百里,奔流入海何匆匆。hóng tāo zhí xià sān bǎi lǐ,bēn liú rù hǎi hé cōng cōng。
内有毒龙性难制,翻波搅浪威豪凶。nèi yǒu dú lóng xìng nán zhì,fān bō jiǎo làng wēi háo xiōng。
呼吸百川神莫测,倏倏吐气蒸冥蒙。hū xī bǎi chuān shén mò cè,shū shū tǔ qì zhēng míng méng。
扬鬐掉尾山岳崎,高撑双目凌波红。yáng qí diào wěi shān yuè qí,gāo chēng shuāng mù líng bō hóng。
崩崖决岸迭肆虐,飞腾霄汉横相冲。bēng yá jué àn dié sì nüè,fēi téng xiāo hàn héng xiāng chōng。
有明三百年为害,田庐漂没无始终。yǒu míng sān bǎi nián wèi hài,tián lú piāo méi wú shǐ zhōng。
先帝圣神功迈五,九河疏凿归溶溶。xiān dì shèng shén gōng mài wǔ,jiǔ hé shū záo guī róng róng。
视此浑河若杯水,安能任其潎冽而汹汹。shì cǐ hún hé ruò bēi shuǐ,ān néng rèn qí pì liè ér xiōng xiōng。
石堤高筑盘巩固,爰命勒碑封其龙。shí dī gāo zhù pán gǒng gù,yuán mìng lēi bēi fēng qí lóng。
龙亦俯首曳尾去,遂移灵族潜珠宫。lóng yì fǔ shǒu yè wěi qù,suì yí líng zú qián zhū gōng。
兆民有赖诵功德,郊原千里安春农。zhào mín yǒu lài sòng gōng dé,jiāo yuán qiān lǐ ān chūn nóng。
我以奉命来卢沟,孤城分守扼咽喉。wǒ yǐ fèng mìng lái lú gōu,gū chéng fēn shǒu è yàn hóu。
西连秦晋之要隘,东接燕蓟之雄州。xī lián qín jìn zhī yào ài,dōng jiē yàn jì zhī xióng zhōu。
嵯峨凤阙云中浮,嶒崚山色横青虬。cuó é fèng quē yún zhōng fú,céng léng shān sè héng qīng qiú。
日夕怅望斯桥上,车尘马迹何时休。rì xī chàng wàng sī qiáo shàng,chē chén mǎ jì hé shí xiū。
批肝豁胆谁其俦,济川之志徒悠悠。pī gān huō dǎn shuí qí chóu,jì chuān zhī zhì tú yōu yōu。
时维五月旱为虐,火云天际凝不流。shí wéi wǔ yuè hàn wèi nüè,huǒ yún tiān jì níng bù liú。
赤日当午更酷烈,山焦海竭如焚丘。chì rì dāng wǔ gèng kù liè,shān jiāo hǎi jié rú fén qiū。
欲雨不雨蜚廉怒,黄沙黯黯摧城头。yù yǔ bù yǔ fēi lián nù,huáng shā àn àn cuī chéng tóu。
禾苗渐槁川泽涸,土烟赫赫生空洲。hé miáo jiàn gǎo chuān zé hé,tǔ yān hè hè shēng kōng zhōu。
蛟龙饮渴鱼鳖愁,勺水余波安可求。jiāo lóng yǐn kě yú biē chóu,sháo shuǐ yú bō ān kě qiú。
我皇德际唐虞盛,日月明哲多神谋。wǒ huáng dé jì táng yú shèng,rì yuè míng zhé duō shén móu。
垂拱无为勤厥修,万邦宾服皆怀柔。chuí gǒng wú wèi qín jué xiū,wàn bāng bīn fú jiē huái róu。
致治之要务在本,民生大计惟田畴。zhì zhì zhī yào wù zài běn,mín shēng dà jì wéi tián chóu。
嗟此旱魃妨农事,下韶责己归其尤。jiē cǐ hàn bá fáng nóng shì,xià sháo zé jǐ guī qí yóu。
咨尔臣工恪封事,勿使朕躬忝阙贻民忧。zī ěr chén gōng kè fēng shì,wù shǐ zhèn gōng tiǎn quē yí mín yōu。
一诚昭格上苍意,帝遣天吴驱日驶。yī chéng zhāo gé shàng cāng yì,dì qiǎn tiān wú qū rì shǐ。
须臾大地凉风生,万顷云涛奔六辔。xū yú dà dì liáng fēng shēng,wàn qǐng yún tāo bēn liù pèi。
泼空浓雨翻银河,雷光电制金蛇细。pō kōng nóng yǔ fān yín hé,léi guāng diàn zhì jīn shé xì。
溽暑潜消宇宙清,油油禾黍生平地。rù shǔ qián xiāo yǔ zhòu qīng,yóu yóu hé shǔ shēng píng dì。
《康衢》、《击壤》歌神尧,含铺皞皞欢无际。kāng qú jī rǎng gē shén yáo,hán pù hào hào huān wú jì。
雈苻敛迹四境安,刑清颇遂幽栖志。huán fú liǎn jì sì jìng ān,xíng qīng pǒ suì yōu qī zhì。
公余间眺水云开,豁然一声霹雳至。gōng yú jiān tiào shuǐ yún kāi,huō rán yī shēng pī lì zhì。
浑疑天柱半空摧,昆仑压倒巨灵臂。hún yí tiān zhù bàn kōng cuī,kūn lún yā dào jù líng bì。
状如六鳌架海归南溟,长鲸吼跳波中戏。zhuàng rú liù áo jià hǎi guī nán míng,zhǎng jīng hǒu tiào bō zhōng xì。
又如三军突出单于台,杂沓刀枪冲铁骑。yòu rú sān jūn tū chū dān yú tái,zá dá dāo qiāng chōng tiě qí。
雄涛万顷雪花飞,素车白马钱塘次。xióng tāo wàn qǐng xuě huā fēi,sù chē bái mǎ qián táng cì。
拿舟我欲穷其源,乘风破浪浑间事。ná zhōu wǒ yù qióng qí yuán,chéng fēng pò làng hún jiān shì。
息彼蓬莱最上峰,更寻织女支机器。xī bǐ péng lái zuì shàng fēng,gèng xún zhī nǚ zhī jī qì。
星槎直泛斗牛还,骑鲸不效青莲肆。xīng chá zhí fàn dòu niú hái,qí jīng bù xiào qīng lián sì。
海阔天空任往来,谁能绊此垂云翅。hǎi kuò tiān kōng rèn wǎng lái,shuí néng bàn cǐ chuí yún chì。
胡为碌碌滞尘埃,谪居又非香案吏。hú wèi lù lù zhì chén āi,zhé jū yòu fēi xiāng àn lì。
秋如对酒且高歌,旷怀磊落搜奇思。qiū rú duì jiǔ qiě gāo gē,kuàng huái lěi luò sōu qí sī。
兴酣长啸一声秋,西山烟翠多佳致。xīng hān zhǎng xiào yī shēng qiū,xī shān yān cuì duō jiā zhì。

崔应阶

崔应阶,字吉升,江夏人。荫生,授通判,官至太子太保、刑部尚书,迁左都御史。有《拙圃诗草》。 崔应阶的作品>>

猜您喜欢

月夜登南楼与黄甥感赋

崔应阶

为客长安道,还家值暮秋。wèi kè zhǎng ān dào,hái jiā zhí mù qiū。
瘐楼一片月,边塞几人愁。yǔ lóu yī piàn yuè,biān sāi jǐ rén chóu。
雁冷东南去,江寒日夜流。yàn lěng dōng nán qù,jiāng hán rì yè liú。
相逢欢不尽,杯酒话沧洲。xiāng féng huān bù jǐn,bēi jiǔ huà cāng zhōu。

九日过方顺桥书怀

崔应阶

征途难破是愁围,秋满长堤叶乱飞。zhēng tú nán pò shì chóu wéi,qiū mǎn zhǎng dī yè luàn fēi。
行客有情萦细柳,断鸿无次背斜晖。xíng kè yǒu qíng yíng xì liǔ,duàn hóng wú cì bèi xié huī。
十年燕塞家频隔,九日龙山约屡违。shí nián yàn sāi jiā pín gé,jiǔ rì lóng shān yuē lǚ wéi。
此去正逢南下路,羁迟何事未能归。cǐ qù zhèng féng nán xià lù,jī chí hé shì wèi néng guī。

登峻极峰

崔应阶

欲上嵩高第一重,芒鞋竹杖趁云踪。yù shàng sōng gāo dì yī zhòng,máng xié zhú zhàng chèn yún zōng。
双林迥出三千界,二室晴开六十峰。shuāng lín jiǒng chū sān qiān jiè,èr shì qíng kāi liù shí fēng。
玉女几曾逢汉武,石坛不复继唐封。yù nǚ jǐ céng féng hàn wǔ,shí tán bù fù jì táng fēng。
凭临未敢舒长啸,恐破天池走卧龙。píng lín wèi gǎn shū zhǎng xiào,kǒng pò tiān chí zǒu wò lóng。