古诗词

赵文敏十子碑在宫后今已断缺感赋

范允{钅芮}

金人辞汉泪收痕,一任推挤出里门。jīn rén cí hàn lèi shōu hén,yī rèn tuī jǐ chū lǐ mén。
内院但知元学士,东吴犹唤赵王孙。nèi yuàn dàn zhī yuán xué shì,dōng wú yóu huàn zhào wáng sūn。
丰碑僵卧人争写,碧藓深蟠手可扪。fēng bēi jiāng wò rén zhēng xiě,bì xiǎn shēn pán shǒu kě mén。
杀马毁车胡不逝,尚留文采动天阍。shā mǎ huǐ chē hú bù shì,shàng liú wén cǎi dòng tiān hūn。

范允{钅芮}

范允{钅芮},字用宾,号愚溪,钱塘人。康熙庚辰进士,历官山东道御史。有《结庐诗钞》。黄梨洲曰:“诗之为道,以空灵为主,无事于堆积脂粉。空灵非多读书不可,王禹至言,欧公文章,是含香丸子,空灵之谓也。用宾年少,所造已至此。毛嫱、西施,净洗却面,与天下美人逗好。吾知武林清气,不为西湖所占尔。” 范允{钅芮}的作品>>

猜您喜欢

太原阎百诗先生见示尚书古文疏证因赠

范允{钅芮}

东南淮水壮波澜,鲁殿遗经树讲坛。dōng nán huái shuǐ zhuàng bō lán,lǔ diàn yí jīng shù jiǎng tán。
不见古人时有恨,尝疑知者亦良难。bù jiàn gǔ rén shí yǒu hèn,cháng yí zhī zhě yì liáng nán。
典型莫忘中郎似,谭笑宁同楚相观。diǎn xíng mò wàng zhōng láng shì,tán xiào níng tóng chǔ xiāng guān。
千载梅生应悔作,无瑕白璧久当完。qiān zài méi shēng yīng huǐ zuò,wú xiá bái bì jiǔ dāng wán。

晓发钱塘

范允{钅芮}

望海楼头更漏息,残星耿耿江月黑。wàng hǎi lóu tóu gèng lòu xī,cán xīng gěng gěng jiāng yuè hēi。
摩肩掉臂争一门,渡口茫茫行不得。mó jiān diào bì zhēng yī mén,dù kǒu máng máng xíng bù dé。
何郎操楫近颓岸,客子棼如褰衣涉。hé láng cāo jí jìn tuí àn,kè zi fén rú qiān yī shè。
自云恰受十五人,过此一钱辞若直。zì yún qià shòu shí wǔ rén,guò cǐ yī qián cí ruò zhí。
岂意廉贾出君辈,人生何者非贪墨。qǐ yì lián jiǎ chū jūn bèi,rén shēng hé zhě fēi tān mò。
昔闻江边拉渡客,不满百夫无行色。xī wén jiāng biān lā dù kè,bù mǎn bǎi fū wú xíng sè。
公然劫夺入船来,何异对面为盗贼。gōng rán jié duó rù chuán lái,hé yì duì miàn wèi dào zéi。
水痕欲上与船平,颠风扑面孤帆侧。shuǐ hén yù shàng yǔ chuán píng,diān fēng pū miàn gū fān cè。
谁与习没是吴儿,千载含沙为鬼蜮。shuí yǔ xí méi shì wú ér,qiān zài hán shā wèi guǐ yù。
今年长吏除弊政,篙工惴惴自投劾。jīn nián zhǎng lì chú bì zhèng,gāo gōng zhuì zhuì zì tóu hé。
弃灰徒木令必行,以之正用亦有力。qì huī tú mù lìng bì xíng,yǐ zhī zhèng yòng yì yǒu lì。
我乘轻舟捷于鸟,霎到西兴未午食。wǒ chéng qīng zhōu jié yú niǎo,shà dào xī xīng wèi wǔ shí。
腐儒念国岂止此,百感频生无终极。fǔ rú niàn guó qǐ zhǐ cǐ,bǎi gǎn pín shēng wú zhōng jí。