古诗词

观梅舞剑行赠梅庄士

姚瑩

空山老树争奇芬,冬寒吐枝如喷银。kōng shān lǎo shù zhēng qí fēn,dōng hán tǔ zhī rú pēn yín。
又如蓬来作香国,千树万树琅玕新。yòu rú péng lái zuò xiāng guó,qiān shù wàn shù láng gān xīn。
有客五年来海滨,梦寐不见江南春。yǒu kè wǔ nián lái hǎi bīn,mèng mèi bù jiàn jiāng nán chūn。
繁花明艳忽照眼,对此不觉清心魂。fán huā míng yàn hū zhào yǎn,duì cǐ bù jué qīng xīn hún。
何来壮士夜到门,花前下马径入轩。hé lái zhuàng shì yè dào mén,huā qián xià mǎ jìng rù xuān。
虎行鹗视气轶群,问我得非姚公孙。hǔ xíng è shì qì yì qún,wèn wǒ dé fēi yáo gōng sūn。
语君一事君当闻,尚书当日忠且淳。yǔ jūn yī shì jūn dāng wén,shàng shū dāng rì zhōng qiě chún。
治狱平反多宽仁,危坐秉烛入夜分。zhì yù píng fǎn duō kuān rén,wēi zuò bǐng zhú rù yè fēn。
案牍之外惟一身,我时突出当阶陈。àn dú zhī wài wéi yī shēn,wǒ shí tū chū dāng jiē chén。
要公铁笔为屈申,左出珠衣右按巾。yào gōng tiě bǐ wèi qū shēn,zuǒ chū zhū yī yòu àn jīn。
匕首半露无逡巡,尚书顾叱生怒嗔。bǐ shǒu bàn lù wú qūn xún,shàng shū gù chì shēng nù chēn。
吾不畏死爱汝珍,如山之案不可翻。wú bù wèi sǐ ài rǔ zhēn,rú shān zhī àn bù kě fān。
试君不动见公真,再拜一跃出重阍。shì jūn bù dòng jiàn gōng zhēn,zài bài yī yuè chū zhòng hūn。
受吾赂者不复记,即已白昼亡其元。shòu wú lù zhě bù fù jì,jí yǐ bái zhòu wáng qí yuán。
迩来事经百余载,见君仿佛尚书亲。ěr lái shì jīng bǎi yú zài,jiàn jūn fǎng fú shàng shū qīn。
我闻此语惊且欣,人耶仙耶莫敢询。wǒ wén cǐ yǔ jīng qiě xīn,rén yé xiān yé mò gǎn xún。
又言尚书貌绝伦,丰颔大颡七尺身。yòu yán shàng shū mào jué lún,fēng hàn dà sǎng qī chǐ shēn。
当时侪偶四五辈,各已湮没归荒原。dāng shí chái ǒu sì wǔ bèi,gè yǐ yān méi guī huāng yuán。
侠骨不死独我在,邀游日远遗垢氛。xiá gǔ bù sǐ dú wǒ zài,yāo yóu rì yuǎn yí gòu fēn。
对花发兴气益振,手出二丸赤白分。duì huā fā xīng qì yì zhèn,shǒu chū èr wán chì bái fēn。
掷空化作双龙文,腾身起舞不动尘。zhì kōng huà zuò shuāng lóng wén,téng shēn qǐ wǔ bù dòng chén。
左决右荡力势均,初见长虹交青旻,雌雄蜿蜒杳入云。zuǒ jué yòu dàng lì shì jūn,chū jiàn zhǎng hóng jiāo qīng mín,cí xióng wān yán yǎo rù yún。
渐作团风变霜雪,鏦鏦铁响寒侵人。jiàn zuò tuán fēng biàn shuāng xuě,cōng cōng tiě xiǎng hán qīn rén。
却愁梅花急摧落,琼英玉屑飘缤纷。què chóu méi huā jí cuī luò,qióng yīng yù xiè piāo bīn fēn。
是时天冷月半昏,参旗倒卷星焞焞。shì shí tiān lěng yuè bàn hūn,cān qí dào juǎn xīng tūn tūn。
花光剑光两不辨,一片白到蛟龙奔。huā guāng jiàn guāng liǎng bù biàn,yī piàn bái dào jiāo lóng bēn。
生平快意此为最,心摇目眴不能言。shēng píng kuài yì cǐ wèi zuì,xīn yáo mù xuàn bù néng yán。
吁嗟此技妙入神,所向何止当千军。xū jiē cǐ jì miào rù shén,suǒ xiàng hé zhǐ dāng qiān jūn。
舞罢入坐余火温,烹茶巨枕为君吞。wǔ bà rù zuò yú huǒ wēn,pēng chá jù zhěn wèi jūn tūn。
眼中奇士惟见君,我诚寥落不足云。yǎn zhōng qí shì wéi jiàn jūn,wǒ chéng liáo luò bù zú yún。
君言世事苦颠倒,肉食之辈徒膻臐,一发之义垂千钧。jūn yán shì shì kǔ diān dào,ròu shí zhī bèi tú shān xūn,yī fā zhī yì chuí qiān jūn。
名公子孙慎自爱,宁为谔谔无訚訚。míng gōng zi sūn shèn zì ài,níng wèi è è wú yín yín。
感君此意敬再拜,梅花为证书吾绅。gǎn jūn cǐ yì jìng zài bài,méi huā wèi zhèng shū wú shēn。

姚瑩

清安徽桐城人,字石甫,一字明叔,号展和,晚号幸翁。嘉庆十三年进士。鸦片战争期间为台湾道,与达洪阿设计击退英军。战后以“冒功欺罔”贬官四川。咸丰初复起用,赴广西镇压太平天国起义。官终湖南按察使。师事从祖姚鼐,工诗,文章善陈时事利害。鸦片战失败后,寻求御侮之策,著《康輶纪行》、揭英侵藏野心,欲使朝廷戒备。有《中复堂全集》。 姚瑩的作品>>

猜您喜欢

酬光律原

姚瑩

君携绿绮琴,坐对春池深。jūn xié lǜ qǐ qín,zuò duì chūn chí shēn。
竟日林花落,不闻山水音。jìng rì lín huā luò,bù wén shān shuǐ yīn。
间风通户牖,白鸟下庭阴。jiān fēng tōng hù yǒu,bái niǎo xià tíng yīn。
我欲询元理,因之识素心。wǒ yù xún yuán lǐ,yīn zhī shí sù xīn。

寄孟涂

姚瑩

自尔春天去,江南又早秋。zì ěr chūn tiān qù,jiāng nán yòu zǎo qiū。
海云双泪满,边月一人愁。hǎi yún shuāng lèi mǎn,biān yuè yī rén chóu。
不分依南斗,偏迟买北舟。bù fēn yī nán dòu,piān chí mǎi běi zhōu。
无情惟画角,夜夜近危楼。wú qíng wéi huà jiǎo,yè yè jìn wēi lóu。

晓起有怀刘明东、朱歌堂

姚瑩

容久因循惯,园荒岁月侵。róng jiǔ yīn xún guàn,yuán huāng suì yuè qīn。
寒花依白日,黄叶下疏林。hán huā yī bái rì,huáng yè xià shū lín。
岂不故乡思,其如海水深。qǐ bù gù xiāng sī,qí rú hǎi shuǐ shēn。
羊求书尚在,启箧见君心。yáng qiú shū shàng zài,qǐ qiè jiàn jūn xīn。

道光甲申,莹幕游台,得一生玳瑁,大径五尺,放之海中。更十四年戊戌四月,以备兵再至,舟近鹿耳门数里,白昼,海面一物迎舟而来,渐近则一径丈大龟,背负白鹤,向舟昂首而立,波浪不兴,海平如镜。舟中数十人咸讶之。及舟而没。或曰:是昔年玳瑁;或曰非也,台湾当太平,海神遣迎使舟耳。非戴圣主威灵,曷以有此哉?悚然有赋

姚瑩

盛代星符远,天威动四瀛。shèng dài xīng fú yuǎn,tiān wēi dòng sì yíng。
鲸鲵常戢靖,龟鹤亦欢迎。jīng ní cháng jí jìng,guī hè yì huān yíng。
地险人殊籍,年丰俗苦兵。dì xiǎn rén shū jí,nián fēng sú kǔ bīng。
一军悬万里,谁共倚长城!yī jūn xuán wàn lǐ,shuí gòng yǐ zhǎng chéng!

凤阳怀古

姚瑩

汉家丰沛郁相望,虎跃龙飞又凤阳。hàn jiā fēng pèi yù xiāng wàng,hǔ yuè lóng fēi yòu fèng yáng。
吾百里中占地气,一千年后再兴王。wú bǎi lǐ zhōng zhàn dì qì,yī qiān nián hòu zài xīng wáng。
天资自是殊宽急,国祚终教有短长。tiān zī zì shì shū kuān jí,guó zuò zhōng jiào yǒu duǎn zhǎng。
谁道韩彭更冯李,后先鸟尽叹弓藏。shuí dào hán péng gèng féng lǐ,hòu xiān niǎo jǐn tàn gōng cáng。

登徐州城楼

姚瑩

凭临楚汉千年地,惆怅风尘九日杯。píng lín chǔ hàn qiān nián dì,chóu chàng fēng chén jiǔ rì bēi。
秋草已无人戏马,暮鸿犹送我登台。qiū cǎo yǐ wú rén xì mǎ,mù hóng yóu sòng wǒ dēng tái。
南回山势云龙起,北望河流汴泗来。nán huí shān shì yún lóng qǐ,běi wàng hé liú biàn sì lái。
词客不关兴废事,黄楼独忆谪仙才。cí kè bù guān xīng fèi shì,huáng lóu dú yì zhé xiān cái。

从平山堂归饮方氏余庐

姚瑩

一帆风雨过扬州,行屐匆匆得暂游。yī fān fēng yǔ guò yáng zhōu,xíng jī cōng cōng dé zàn yóu。
九月寒江闻玉笛,几人歌吹在迷楼。jiǔ yuè hán jiāng wén yù dí,jǐ rén gē chuī zài mí lóu。
题诗杜牧帘初卷,好客陈遵辖正投。tí shī dù mù lián chū juǎn,hǎo kè chén zūn xiá zhèng tóu。
明日西湖还贳酒,金樽银烛忆淹留。míng rì xī hú hái shì jiǔ,jīn zūn yín zhú yì yān liú。

登何氏楼

姚瑩

耸身缥缈立飞楼,万里浮云作壮游。sǒng shēn piāo miǎo lì fēi lóu,wàn lǐ fú yún zuò zhuàng yóu。
白日有灵应照我,青山抵死不埋忧。bái rì yǒu líng yīng zhào wǒ,qīng shān dǐ sǐ bù mái yōu。
百年竞逐原头鹿,终古浮沉水上鸥。bǎi nián jìng zhú yuán tóu lù,zhōng gǔ fú chén shuǐ shàng ōu。
北望更须凌绝顶,黄河如带是中州。běi wàng gèng xū líng jué dǐng,huáng hé rú dài shì zhōng zhōu。

雨夜独坐忆京中故人

姚瑩

往日西山鸾鹤群,京华一去各纷纷。wǎng rì xī shān luán hè qún,jīng huá yī qù gè fēn fēn。
纵横浊酒燕关月,慷慨清筝楚国云。zòng héng zhuó jiǔ yàn guān yuè,kāng kǎi qīng zhēng chǔ guó yún。
每意飘飖思孺子,一时局度望宗文。měi yì piāo yáo sī rú zi,yī shí jú dù wàng zōng wén。
而今独向蛮江里,细雨华镫坐夜分。ér jīn dú xiàng mán jiāng lǐ,xì yǔ huá dèng zuò yè fēn。

崖门怀古

姚瑩

崖山风雨昼冥冥,犹是当时战水腥。yá shān fēng yǔ zhòu míng míng,yóu shì dāng shí zhàn shuǐ xīng。
仓卒纪年同外丙,艰难立国下零丁。cāng zú jì nián tóng wài bǐng,jiān nán lì guó xià líng dīng。
人间草木无王土,海底鱼龙识帝庭。rén jiān cǎo mù wú wáng tǔ,hǎi dǐ yú lóng shí dì tíng。
一代君臣波浪尽,杜鹃何处叫冬青。yī dài jūn chén bō làng jǐn,dù juān hé chù jiào dōng qīng。

三十

姚瑩

男儿三十那言老,华发萧萧总欲斑。nán ér sān shí nà yán lǎo,huá fā xiāo xiāo zǒng yù bān。
举世咸歌太平日,一身常似乱离间。jǔ shì xián gē tài píng rì,yī shēn cháng shì luàn lí jiān。
已无旧业随流水,尚有高堂隔故山。yǐ wú jiù yè suí liú shuǐ,shàng yǒu gāo táng gé gù shān。
笑煞珠江来往艇,六年载汝不曾间。xiào shā zhū jiāng lái wǎng tǐng,liù nián zài rǔ bù céng jiān。

永福寺

姚瑩

扫地焚香我未能,偶逢胜处觅山僧。sǎo dì fén xiāng wǒ wèi néng,ǒu féng shèng chù mì shān sēng。
钟堂饭罢梦应了,臼米舂完筛不曾。zhōng táng fàn bà mèng yīng le,jiù mǐ chōng wán shāi bù céng。
三日耳聋须竖拂,当时鼻痛误传镫。sān rì ěr lóng xū shù fú,dāng shí bí tòng wù chuán dèng。
禅房独自经行遍,惟有铃声是大乘。chán fáng dú zì jīng xíng biàn,wéi yǒu líng shēng shì dà chéng。

舟过大黄浦得便风

姚瑩

东风吹我海门遥,十斛蒲帆饱未消。dōng fēng chuī wǒ hǎi mén yáo,shí hú pú fān bǎo wèi xiāo。
水底怪龙争吐日,天边雌霓急吞潮。shuǐ dǐ guài lóng zhēng tǔ rì,tiān biān cí ní jí tūn cháo。
石溪短塔才能见,黄浦来船不可招。shí xī duǎn tǎ cái néng jiàn,huáng pǔ lái chuán bù kě zhāo。
快意人生几回事,苦烦昨日住山桥。kuài yì rén shēng jǐ huí shì,kǔ fán zuó rì zhù shān qiáo。

登韩氏园最高亭

姚瑩

三年瘴雾变朱颜,偶款柴荆欲闭关。sān nián zhàng wù biàn zhū yán,ǒu kuǎn chái jīng yù bì guān。
只觉山川皆海外,不知身世尚人间。zhǐ jué shān chuān jiē hǎi wài,bù zhī shēn shì shàng rén jiān。
秋风白卷寒沙起,落日红依估舶还。qiū fēng bái juǎn hán shā qǐ,luò rì hóng yī gū bó hái。
漫拟鱼龙终变化,九重高可许跻攀?màn nǐ yú lóng zhōng biàn huà,jiǔ zhòng gāo kě xǔ jī pān?

得马元伯书,喜得归里,闻又有岭南之游

姚瑩

马融不见十经春,海外开缄倍黯神。mǎ róng bù jiàn shí jīng chūn,hǎi wài kāi jiān bèi àn shén。
谪宦身从黑水塞,还家泪尽白头亲。zhé huàn shēn cóng hēi shuǐ sāi,hái jiā lèi jǐn bái tóu qīn。
虫鱼训诂存多少,薏苡明珠任赝真。chóng yú xùn gǔ cún duō shǎo,yì yǐ míng zhū rèn yàn zhēn。
底事远游能不惜,更披裋褐向风尘?dǐ shì yuǎn yóu néng bù xī,gèng pī shù hè xiàng fēng chén?
561234