古诗词

秋物八咏

李钟问

千山瘦削绕平原,纵目西风坐故园。qiān shān shòu xuē rào píng yuán,zòng mù xī fēng zuò gù yuán。
一带低迷衰草色,几人憔悴晚烟痕。yī dài dī mí shuāi cǎo sè,jǐ rén qiáo cuì wǎn yān hén。
峰峦已减当春黛,岵屺长销自古魂。fēng luán yǐ jiǎn dāng chūn dài,hù qǐ zhǎng xiāo zì gǔ hún。
最是不堪凭望处,翠微日日送黄昏。zuì shì bù kān píng wàng chù,cuì wēi rì rì sòng huáng hūn。

李钟问

李钟问,福建安溪人。清乾隆元年(1736)举人,李光北之子。曾任福建平和县教谕。乾隆廿一年(1756)五月转任凤山县儒学教谕。〖参考庄成《安溪县志》〈选举〉、〈人物〉,乾隆二十二年重修本。〗〈杨永智撰〉 李钟问的作品>>

猜您喜欢

秋物八咏

李钟问

澄江入暮夕阳斜,不尽低徊一望赊。chéng jiāng rù mù xī yáng xié,bù jǐn dī huái yī wàng shē。
万顷风烟寒楚佩,十年消息盻仙槎。wàn qǐng fēng yān hán chǔ pèi,shí nián xiāo xī xì xiān chá。
眼前到处人心冷,镜里偏看老鬓华。yǎn qián dào chù rén xīn lěng,jìng lǐ piān kàn lǎo bìn huá。
欲托微词波已逝,临渊独坐怨咨嗟。yù tuō wēi cí bō yǐ shì,lín yuān dú zuò yuàn zī jiē。

秋物八咏

李钟问

搔首问天独倚阑,露华清切涌珠团。sāo shǒu wèn tiān dú yǐ lán,lù huá qīng qiè yǒng zhū tuán。
阚郎不起三生梦,坡老空嗟一夕寒。hǎn láng bù qǐ sān shēng mèng,pō lǎo kōng jiē yī xī hán。
长夜冰心栖海国,几家霜杵诉江干。zhǎng yè bīng xīn qī hǎi guó,jǐ jiā shuāng chǔ sù jiāng gàn。
琼楼贝阙红尘隔,此地几登自古难。qióng lóu bèi quē hóng chén gé,cǐ dì jǐ dēng zì gǔ nán。

秋物八咏

李钟问

天路悠悠近紫微,孤云往反欲何依。tiān lù yōu yōu jìn zǐ wēi,gū yún wǎng fǎn yù hé yī。
风高鹤背千门出,雨冷龙腥半夜归。fēng gāo hè bèi qiān mén chū,yǔ lěng lóng xīng bàn yè guī。
裁锦漫夸凌汉赋,薄罗将就补寒衣。cái jǐn màn kuā líng hàn fù,báo luó jiāng jiù bǔ hán yī。
与君好结闲中伴,莫逐狂猋到处飞。yǔ jūn hǎo jié xián zhōng bàn,mò zhú kuáng biāo dào chù fēi。

秋物八咏

李钟问

轻尘静处暗闻香,遥指平原是故乡。qīng chén jìng chù àn wén xiāng,yáo zhǐ píng yuán shì gù xiāng。
曾托孤根依素女,分将修斧趁吴郎。céng tuō gū gēn yī sù nǚ,fēn jiāng xiū fǔ chèn wú láng。
枝头空说金为粟,苑内频惊夜有霜。zhī tóu kōng shuō jīn wèi sù,yuàn nèi pín jīng yè yǒu shuāng。
漫道山阿容我老,喜来花信梦初长。màn dào shān ā róng wǒ lǎo,xǐ lái huā xìn mèng chū zhǎng。

秋物八咏

李钟问

西风拂柳破愁醒,旧绪依稀别帝京。xī fēng fú liǔ pò chóu xǐng,jiù xù yī xī bié dì jīng。
落叶舟摇南北岸,疏枝长系短长亭。luò yè zhōu yáo nán běi àn,shū zhī zhǎng xì duǎn zhǎng tíng。
寒依彭泽腰应瘦,老志灵和眼未青。hán yī péng zé yāo yīng shòu,lǎo zhì líng hé yǎn wèi qīng。
莫上荒堤回首望,天涯多有怨飘零。mò shàng huāng dī huí shǒu wàng,tiān yá duō yǒu yuàn piāo líng。

秋物八咏

李钟问

花房飘谢怅淹留,落魄凄凉老故邱。huā fáng piāo xiè chàng yān liú,luò pò qī liáng lǎo gù qiū。
汝已无家依草露,我来含恨吊芳洲。rǔ yǐ wú jiā yī cǎo lù,wǒ lái hán hèn diào fāng zhōu。
香须粉翅销看尽,翠黛蛾眉怨未休。xiāng xū fěn chì xiāo kàn jǐn,cuì dài é méi yuàn wèi xiū。
一自南园春去后,丹青迢递隔朱楼。yī zì nán yuán chūn qù hòu,dān qīng tiáo dì gé zhū lóu。

秋物八咏

李钟问

高楼乍度雁声初,节物惊心计已疏。gāo lóu zhà dù yàn shēng chū,jié wù jīng xīn jì yǐ shū。
露下栖迟南岭月,风前冷落北来书。lù xià qī chí nán lǐng yuè,fēng qián lěng luò běi lái shū。
长途矰缴看皆是,自古稻粱未有馀。zhǎng tú zēng jiǎo kàn jiē shì,zì gǔ dào liáng wèi yǒu yú。
与尔凄清同世路,峰头何日不欷歔。yǔ ěr qī qīng tóng shì lù,fēng tóu hé rì bù xī xū。