古诗词

东宁春兴六首

黄佺

青山舒却丽容姿,士女欢游杂沓时。qīng shān shū què lì róng zī,shì nǚ huān yóu zá dá shí。
尽解园林看芍药,谁从荆棘辨灵芝。jǐn jiě yuán lín kàn sháo yào,shuí cóng jīng jí biàn líng zhī。
无名鸟雀呼还止,有节筼筜翠自宜。wú míng niǎo què hū hái zhǐ,yǒu jié yún dāng cuì zì yí。
今古枯荣非一定,只应醉酒复吟诗。jīn gǔ kū róng fēi yī dìng,zhǐ yīng zuì jiǔ fù yín shī。

黄佺

黄佺,字半偓。台湾县人。清雍正十二年(1734)拔贡。乾隆五年(1740)分修《台湾府志》,喜谈诗。著有《草庐诗草》及《东宁吟草》等。(廖振富撰) 黄佺的作品>>

猜您喜欢

东宁春兴六首

黄佺

昨夜园林播暖风,辛夷开尽小桃红。zuó yè yuán lín bō nuǎn fēng,xīn yí kāi jǐn xiǎo táo hóng。
云封孤岛天阊外,竹拥人家烟雨中。yún fēng gū dǎo tiān chāng wài,zhú yōng rén jiā yān yǔ zhōng。
社日尚难欺乳燕,波涛原不阻归鸿。shè rì shàng nán qī rǔ yàn,bō tāo yuán bù zǔ guī hóng。
王孙芳草情无限,一曲狂歌仰碧空。wáng sūn fāng cǎo qíng wú xiàn,yī qū kuáng gē yǎng bì kōng。

东宁春兴六首

黄佺

三十年来新辟境,春城郊郭俗繁华。sān shí nián lái xīn pì jìng,chūn chéng jiāo guō sú fán huá。
槟榔生啖客唇艳,麦穗横簪女鬓斜。bīn láng shēng dàn kè chún yàn,mài suì héng zān nǚ bìn xié。
茅屋人烟连瓦屋,汉家箫管杂番家。máo wū rén yān lián wǎ wū,hàn jiā xiāo guǎn zá fān jiā。
惭余数载为名利,辜负寒园桃李花。cán yú shù zài wèi míng lì,gū fù hán yuán táo lǐ huā。

东宁春兴六首

黄佺

赤嵌城东番檨林,云晴风静晓烟清。chì qiàn chéng dōng fān shē lín,yún qíng fēng jìng xiǎo yān qīng。
数声杜宇游人意,几点桃花仙客心。shù shēng dù yǔ yóu rén yì,jǐ diǎn táo huā xiān kè xīn。
已对风尘磨旧剑,更从萍水调新琴。yǐ duì fēng chén mó jiù jiàn,gèng cóng píng shuǐ diào xīn qín。
年来劳苦知谁为,亲发萧萧霜鬓侵。nián lái láo kǔ zhī shuí wèi,qīn fā xiāo xiāo shuāng bìn qīn。

东宁春兴六首

黄佺

海角偏惊景物新,江城如画草如茵。hǎi jiǎo piān jīng jǐng wù xīn,jiāng chéng rú huà cǎo rú yīn。
黄开映日林头檨,绿长迎风水面蘋。huáng kāi yìng rì lín tóu shē,lǜ zhǎng yíng fēng shuǐ miàn píng。
庭树鸟啼回旅梦,故园花发为谁人。tíng shù niǎo tí huí lǚ mèng,gù yuán huā fā wèi shuí rén。
登楼在处堪成赋,何必江陵独怆神。dēng lóu zài chù kān chéng fù,hé bì jiāng líng dú chuàng shén。

东宁春兴六首

黄佺

晓来无事步闲庭,花草当阶任意生。xiǎo lái wú shì bù xián tíng,huā cǎo dāng jiē rèn yì shēng。
梅树犹开海外地,春风不落世中情。méi shù yóu kāi hǎi wài dì,chūn fēng bù luò shì zhōng qíng。
烟迷傀儡生番社,苔掩贺兰旧瓦城。yān mí guī lěi shēng fān shè,tái yǎn hè lán jiù wǎ chéng。
壮志磋磨还未减,举头万里见云情。zhuàng zhì cuō mó hái wèi jiǎn,jǔ tóu wàn lǐ jiàn yún qíng。

登冈山

黄佺

海外高冈旧有声,偶然登眺最移情。hǎi wài gāo gāng jiù yǒu shēng,ǒu rán dēng tiào zuì yí qíng。
步经未历嶙峋径,意解非常草木名。bù jīng wèi lì lín xún jìng,yì jiě fēi cháng cǎo mù míng。
看去有山皆俯伏,朝来无水不分明。kàn qù yǒu shān jiē fǔ fú,cháo lái wú shuǐ bù fēn míng。
何妨猿狖缘林叫,且向上头听凤鸣。hé fáng yuán yòu yuán lín jiào,qiě xiàng shàng tóu tīng fèng míng。