古诗词

太安驿

陈德正

石山如旋螺,土山如拾级。shí shān rú xuán luó,tǔ shān rú shí jí。
百里山行间,登陟穷险涩。bǎi lǐ shān xíng jiān,dēng zhì qióng xiǎn sè。
冈峦纷合沓,岚雾与出入。gāng luán fēn hé dá,lán wù yǔ chū rù。
攀缘越岭重,颠顿经坎习。pān yuán yuè lǐng zhòng,diān dùn jīng kǎn xí。
频惊霜露繁,稍喜人烟集。pín jīng shuāng lù fán,shāo xǐ rén yān jí。
悬磴逐鸟回,坟壤屹壁立。xuán dèng zhú niǎo huí,fén rǎng yì bì lì。
团栾荫榆柳,高下错原隰。tuán luán yīn yú liǔ,gāo xià cuò yuán xí。
旅悰旷欲释,佳境静可挹。lǚ cóng kuàng yù shì,jiā jìng jìng kě yì。
笑为父老言,秋茅行将葺。xiào wèi fù lǎo yán,qiū máo xíng jiāng qì。

陈德正

陈德正,字醇叔,号葛城,安州人。雍正庚戌进士,授吏部主事,历官陕西按察使。有《葛城诗稿》。朱石君曰:“醇叔诗上溯建安,下逮长吉,心摹手追,剧有心得。” 陈德正的作品>>

猜您喜欢

游趵突泉

陈德正

万斛涌地出,一气恣喷薄。wàn hú yǒng dì chū,yī qì zì pēn báo。
横泻独潺湲,直上谁激搏。héng xiè dú chán yuán,zhí shàng shuí jī bó。
虹垂浪跋立,珠错波翻落。hóng chuí làng bá lì,zhū cuò bō fān luò。
咽石声喧豗,照日光的铄。yàn shí shēng xuān huī,zhào rì guāng de shuò。
应知造化奇,不假人工凿。yīng zhī zào huà qí,bù jiǎ rén gōng záo。
翕辟秘玄关,往来一橐龠。xī pì mì xuán guān,wǎng lái yī tuó yuè。
窍开鼓愈张,机转流不涸。qiào kāi gǔ yù zhāng,jī zhuǎn liú bù hé。
芥纳通一源,派引分万壑。jiè nà tōng yī yuán,pài yǐn fēn wàn hè。
泛衍交沦漪,澄深杳渟著。fàn yǎn jiāo lún yī,chéng shēn yǎo tíng zhù。
尘缨清可濯,瓢饮旨堪酌。chén yīng qīng kě zhuó,piáo yǐn zhǐ kān zhuó。
缅想乘槎游,自得观濠乐。miǎn xiǎng chéng chá yóu,zì dé guān háo lè。
倚槛怅踌躇,无由御黄鹤。yǐ kǎn chàng chóu chú,wú yóu yù huáng hè。

田家诗

陈德正

今年禾黍好,谷贱愁熟荒。jīn nián hé shǔ hǎo,gǔ jiàn chóu shú huāng。
两税半折色,无物充官粮。liǎng shuì bàn zhé sè,wú wù chōng guān liáng。
薄田十数亩,妇子终岁忙。báo tián shí shù mǔ,fù zi zhōng suì máng。
衣裳苦不早,野外饶风霜。yī shang kǔ bù zǎo,yě wài ráo fēng shuāng。
昨夜府帖下,新设常平仓。zuó yè fǔ tiē xià,xīn shè cháng píng cāng。
谁无久远计,饥寒实未遑。shuí wú jiǔ yuǎn jì,jī hán shí wèi huáng。
人言太平世,耕凿两相忘。rén yán tài píng shì,gēng záo liǎng xiāng wàng。
但愿长无扰,恩膏非所望。dàn yuàn zhǎng wú rǎo,ēn gāo fēi suǒ wàng。

田家诗

陈德正

膏腴无旧业,安得辞苦辛。gāo yú wú jiù yè,ān dé cí kǔ xīn。
倾赀输官府,丝粒谁上身。qīng zī shū guān fǔ,sī lì shuí shàng shēn。
追呼幸得免,所伤非窭贫。zhuī hū xìng dé miǎn,suǒ shāng fēi jù pín。
连年遭水旱,无力事耕耘。lián nián zāo shuǐ hàn,wú lì shì gēng yún。
夜深望云汉,杲杲天无云。yè shēn wàng yún hàn,gǎo gǎo tiān wú yún。
四邻烟火绝,最苦繄荒春。sì lín yān huǒ jué,zuì kǔ yī huāng chūn。
呼儿收橡栗,日入还负薪。hū ér shōu xiàng lì,rì rù hái fù xīn。
桃源邈已闭,后此无问津。táo yuán miǎo yǐ bì,hòu cǐ wú wèn jīn。

游历山

陈德正

泉冷石气清,雨涤山容净。quán lěng shí qì qīng,yǔ dí shān róng jìng。
行行苍蔼中,一往乘幽兴。xíng xíng cāng ǎi zhōng,yī wǎng chéng yōu xīng。
迢递陟层峦,盘曲上危磴。tiáo dì zhì céng luán,pán qū shàng wēi dèng。
地间草木春,人远禽鱼静。dì jiān cǎo mù chūn,rén yuǎn qín yú jìng。
赏爱情屡延,怀新路无定。shǎng ài qíng lǚ yán,huái xīn lù wú dìng。
阴知岚雾滋,密识松篁映。yīn zhī lán wù zī,mì shí sōng huáng yìng。
挹翠释烦襟,濯流浣尘听。yì cuì shì fán jīn,zhuó liú huàn chén tīng。
眷彼云物奇,悦兹山水性。juàn bǐ yún wù qí,yuè zī shān shuǐ xìng。
向晚憩精庐,带月下樵径。xiàng wǎn qì jīng lú,dài yuè xià qiáo jìng。
回首望烟扉,隔萝袅清磬。huí shǒu wàng yān fēi,gé luó niǎo qīng qìng。

长歌行

陈德正

日月逝不处,少壮能几时。rì yuè shì bù chù,shǎo zhuàng néng jǐ shí。
行行薄暮景,去去不可追。xíng xíng báo mù jǐng,qù qù bù kě zhuī。
衰颜坐自槁,华发无再缁。shuāi yán zuò zì gǎo,huá fā wú zài zī。
天运有时极,人寿安可希。tiān yùn yǒu shí jí,rén shòu ān kě xī。
饮食拳形体,魂魄来居之。yǐn shí quán xíng tǐ,hún pò lái jū zhī。
吾生一侨舍,日久终须辞。wú shēng yī qiáo shě,rì jiǔ zhōng xū cí。
所忧名未立,腐草忽同归。suǒ yōu míng wèi lì,fǔ cǎo hū tóng guī。
茫茫百世后,知我复为谁。máng máng bǎi shì hòu,zhī wǒ fù wèi shuí。
寸心揽万古,中亦有所持。cùn xīn lǎn wàn gǔ,zhōng yì yǒu suǒ chí。
长歌泣泗下,千载魂同悲。zhǎng gē qì sì xià,qiān zài hún tóng bēi。

升天行

陈德正

神仙不可学,性命夙所同。shén xiān bù kě xué,xìng mìng sù suǒ tóng。
云天莽辽阔,嘘吸元相通。yún tiān mǎng liáo kuò,xū xī yuán xiāng tōng。
落地遂沦隔,仰视空梦梦。luò dì suì lún gé,yǎng shì kōng mèng mèng。
安知青云秘,不出元胎中。ān zhī qīng yún mì,bù chū yuán tāi zhōng。
晶晶白日上,霭霭金银宫。jīng jīng bái rì shàng,ǎi ǎi jīn yín gōng。
天衢洞豁达,飞观交玲珑。tiān qú dòng huō dá,fēi guān jiāo líng lóng。
正气良有田,踵息绵无穷。zhèng qì liáng yǒu tián,zhǒng xī mián wú qióng。
坱虚括元化,倪动分鸿蒙。yǎng xū kuò yuán huà,ní dòng fēn hóng méng。
飘飖载营魄,云壁开重重。piāo yáo zài yíng pò,yún bì kāi zhòng zhòng。
银河泛清浅,下指扶桑红。yín hé fàn qīng qiǎn,xià zhǐ fú sāng hóng。
共触熟为折,娲鍊孰为功。gòng chù shú wèi zhé,wā liàn shú wèi gōng。
杜之閟朕兆,恢之弥穹窿。dù zhī bì zhèn zhào,huī zhī mí qióng lóng。
谷神谅斯在,何事从赤松。gǔ shén liàng sī zài,hé shì cóng chì sōng。

归里

陈德正

七岁窜遐荒,玉门幸生入。qī suì cuàn xiá huāng,yù mén xìng shēng rù。
久霾沙碛场,形骸空骨立。jiǔ mái shā qì chǎng,xíng hái kōng gǔ lì。
到门人不识,亲戚尽垂泣。dào mén rén bù shí,qīn qī jǐn chuí qì。
相对疑梦中,无语声鸣唈。xiāng duì yí mèng zhōng,wú yǔ shēng míng yì。
惊魂滞天外,恍惚招未集。jīng hún zhì tiān wài,huǎng hū zhāo wèi jí。
久客乍还家,反觉非所习。jiǔ kè zhà hái jiā,fǎn jué fēi suǒ xí。
触物增感端,百忧纷相袭。chù wù zēng gǎn duān,bǎi yōu fēn xiāng xí。
往事何足陈,伤心悔无及。wǎng shì hé zú chén,shāng xīn huǐ wú jí。

秋日闲居

陈德正

负郭无旧业,依布才数椽。fù guō wú jiù yè,yī bù cái shù chuán。
衣食苦不给,藜藿充朝餐。yī shí kǔ bù gěi,lí huò chōng cháo cān。
敝裘行复被,野外气早寒。bì qiú xíng fù bèi,yě wài qì zǎo hán。
萧条守环堵,蓬扉昼常关。xiāo tiáo shǒu huán dǔ,péng fēi zhòu cháng guān。
人生分有定,随在皆可安。rén shēng fēn yǒu dìng,suí zài jiē kě ān。
此心既无累,俯仰俱宽然。cǐ xīn jì wú lèi,fǔ yǎng jù kuān rán。
闲居玩物化,生意盎目前。xián jū wán wù huà,shēng yì àng mù qián。
适然意有会,兴至遂忘言。shì rán yì yǒu huì,xīng zhì suì wàng yán。
万物性各得,吾心别有天。wàn wù xìng gè dé,wú xīn bié yǒu tiān。
逍遥人间世,聊用穷岁年。xiāo yáo rén jiān shì,liáo yòng qióng suì nián。

过潼关

陈德正

秦关百二重,沃野横千里。qín guān bǎi èr zhòng,wò yě héng qiān lǐ。
一经穿诘屈,险窄不容轨。yī jīng chuān jí qū,xiǎn zhǎi bù róng guǐ。
太华与首阳,两崖并雄峙。tài huá yǔ shǒu yáng,liǎng yá bìng xióng zhì。
黄河走中间,神龙掉其尾。huáng hé zǒu zhōng jiān,shén lóng diào qí wěi。
凿幽开门户,设险良为此。záo yōu kāi mén hù,shè xiǎn liáng wèi cǐ。
乾坤兹奥区,壮哉山河美!qián kūn zī ào qū,zhuàng zāi shān hé měi!
缅想嬴秦初,吞噬奋长觜。miǎn xiǎng yíng qín chū,tūn shì fèn zhǎng zī。
六合混一家,殽函正东启。liù hé hùn yī jiā,xiáo hán zhèng dōng qǐ。
兴亡不一姓,城郭今犹是。xīng wáng bù yī xìng,chéng guō jīn yóu shì。
衰柳带行人,颓阳没残垒。shuāi liǔ dài xíng rén,tuí yáng méi cán lěi。
立马重徘徊,苍苍暮烟起。lì mǎ zhòng pái huái,cāng cāng mù yān qǐ。

怀仙歌

陈德正

罡风簸空烂金石,蓬莱夜半沈海水。gāng fēng bǒ kōng làn jīn shí,péng lái yè bàn shěn hǎi shuǐ。
黄芽白雪总虚名,长生有道非不死。huáng yá bái xuě zǒng xū míng,zhǎng shēng yǒu dào fēi bù sǐ。
青云无梯不可升,九重八柱高层层。qīng yún wú tī bù kě shēng,jiǔ zhòng bā zhù gāo céng céng。
水火依然后天物,中有元化苞真灵。shuǐ huǒ yī rán hòu tiān wù,zhōng yǒu yuán huà bāo zhēn líng。
圆成坚固无休息,不炼服食炼道德。yuán chéng jiān gù wú xiū xī,bù liàn fú shí liàn dào dé。
子珠生处是杀机,绵绵踵息通无极。zi zhū shēng chù shì shā jī,mián mián zhǒng xī tōng wú jí。
化精为气气为神,漠然虚白中无魂。huà jīng wèi qì qì wèi shén,mò rán xū bái zhōng wú hún。
性命有门造化始,南华真人古仙子。xìng mìng yǒu mén zào huà shǐ,nán huá zhēn rén gǔ xiān zi。

古剑歌

陈德正

鱼肠古制世所贵,不在锋芒在神气。yú cháng gǔ zhì shì suǒ guì,bù zài fēng máng zài shén qì。
霜花照眼色正明,百炼精金成宝器。shuāng huā zhào yǎn sè zhèng míng,bǎi liàn jīng jīn chéng bǎo qì。
匣开夜半流电惊,熊光直上插青冥。xiá kāi yè bàn liú diàn jīng,xióng guāng zhí shàng chā qīng míng。
铁骨坚凝月魄死,晶芒锐吐幽磷腥。tiě gǔ jiān níng yuè pò sǐ,jīng máng ruì tǔ yōu lín xīng。
脊高胁突星文直,濡缕吹毛扪不得。jí gāo xié tū xīng wén zhí,rú lǚ chuī máo mén bù dé。
雕缋何须珠玉装,刮磨不受铜花蚀。diāo huì hé xū zhū yù zhuāng,guā mó bù shòu tóng huā shí。
床头风雨苍龙吟,用杀止杀仁者心。chuáng tóu fēng yǔ cāng lóng yín,yòng shā zhǐ shā rén zhě xīn。
失身荆聂良可耻,凛凛三尺横天倚。shī shēn jīng niè liáng kě chǐ,lǐn lǐn sān chǐ héng tiān yǐ。

题襄阳邱相国绝命词后

陈德正

蝮蛇横海沈鳌极,宵旰十年坐亡国。fù shé héng hǎi shěn áo jí,xiāo gàn shí nián zuò wáng guó。
煤山风雨悬高枝,龙髯一去攀不得。méi shān fēng yǔ xuán gāo zhī,lóng rán yī qù pān bù dé。
箕尾晶晶射霄汉,骂贼舌在光如电。jī wěi jīng jīng shè xiāo hàn,mà zéi shé zài guāng rú diàn。
高皇孝皇灵有无,血泪模糊眼中见。gāo huáng xiào huáng líng yǒu wú,xuè lèi mó hú yǎn zhōng jiàn。
左携《国殇》右《山鬼》,毅魄千秋长不死。zuǒ xié guó shāng yòu shān guǐ,yì pò qiān qiū zhǎng bù sǐ。
荒陵月黑魂归来,青磷照树阴飙起。huāng líng yuè hēi hún guī lái,qīng lín zhào shù yīn biāo qǐ。

元祐党籍碑

陈德正

国运士气相终始,衣冠流祸何时已。guó yùn shì qì xiāng zhōng shǐ,yī guān liú huò hé shí yǐ。
事由我辈半激成,调停未罢绍述起。shì yóu wǒ bèi bàn jī chéng,diào tíng wèi bà shào shù qǐ。
当时特标乱政臣,丰碑矗立端礼门。dāng shí tè biāo luàn zhèng chén,fēng bēi chù lì duān lǐ mén。
子孙禁锢身系累,岭南万里犹君恩。zi sūn jìn gù shēn xì lèi,lǐng nán wàn lǐ yóu jūn ēn。
司空门下臣京记,夷列罪状分次第。sī kōng mén xià chén jīng jì,yí liè zuì zhuàng fēn cì dì。
某也首恶某附丽,前书具官后姓字。mǒu yě shǒu è mǒu fù lì,qián shū jù guān hòu xìng zì。
颁之天下垂万世,天下万世不可欺。bān zhī tiān xià chuí wàn shì,tiān xià wàn shì bù kě qī。
恩仇反覆竞一时,小人自为门户计。ēn chóu fǎn fù jìng yī shí,xiǎo rén zì wèi mén hù jì。
好恶谁能移是非,石虽可毁名不灭。hǎo è shuí néng yí shì fēi,shí suī kě huǐ míng bù miè。
千载凛然见高节,史家记载未能详。qiān zài lǐn rán jiàn gāo jié,shǐ jiā jì zài wèi néng xiáng。
赖有此碑上论列,庆历之世已萌芽。lài yǒu cǐ bēi shàng lùn liè,qìng lì zhī shì yǐ méng yá。
中间蜀洛更纷拿,包荒无力伏莽发。zhōng jiān shǔ luò gèng fēn ná,bāo huāng wú lì fú mǎng fā。
一时互指为奸邪,剥削隐然在元气。yī shí hù zhǐ wèi jiān xié,bō xuē yǐn rán zài yuán qì。
放逐殛流日多事,祖宗培植几百年。fàng zhú jí liú rì duō shì,zǔ zōng péi zhí jǐ bǎi nián。
可怜一网无遗类,消长从兹治乱分,官家别用一番人。kě lián yī wǎng wú yí lèi,xiāo zhǎng cóng zī zhì luàn fēn,guān jiā bié yòng yī fān rén。
君不见厚陵松柏寒食路,社饭明年思老身。jūn bù jiàn hòu líng sōng bǎi hán shí lù,shè fàn míng nián sī lǎo shēn。

骊山温泉

陈德正

金乌飞入重泉底,烈炬烧山漱山髓。jīn wū fēi rù zhòng quán dǐ,liè jù shāo shān shù shān suǐ。
阴阳失位水火争,一泓鼎沸神蛟死。yīn yáng shī wèi shuǐ huǒ zhēng,yī hóng dǐng fèi shén jiāo sǐ。
本是玄黄血所变,劫灰烬热煽幽焰。běn shì xuán huáng xuè suǒ biàn,jié huī jìn rè shān yōu yàn。
文瑶密石漾中流,溶溶春暖回深殿。wén yáo mì shí yàng zhōng liú,róng róng chūn nuǎn huí shēn diàn。
华清赐浴承恩始,遗恨千年成祸水。huá qīng cì yù chéng ēn shǐ,yí hèn qiān nián chéng huò shuǐ。
望春新赐洗儿钱,翻涡十丈黄虬起。wàng chūn xīn cì xǐ ér qián,fān wō shí zhàng huáng qiú qǐ。