古诗词

高松保郎诗

郑孝胥

断腕高松氏,歌者良纷纷。duàn wàn gāo sōng shì,gē zhě liáng fēn fēn。
四坐且勿喧,听代保郎言。sì zuò qiě wù xuān,tīng dài bǎo láng yán。
保郎家江户,事在明治前。bǎo láng jiā jiāng hù,shì zài míng zhì qián。
少小无所知,但念知己恩。shǎo xiǎo wú suǒ zhī,dàn niàn zhī jǐ ēn。
藩法时方酷,义父抱深冤。fān fǎ shí fāng kù,yì fù bào shēn yuān。
狱急待自杀,营救穷百端。yù jí dài zì shā,yíng jiù qióng bǎi duān。
俱死犹不解,智竭惟有身。jù sǐ yóu bù jiě,zhì jié wéi yǒu shēn。
探怀出白刃,霜光蚀我魂。tàn huái chū bái rèn,shuāng guāng shí wǒ hún。
低回语左臂,全归愧难全。dī huí yǔ zuǒ bì,quán guī kuì nán quán。
断者不复续,今日与汝分。duàn zhě bù fù xù,jīn rì yǔ rǔ fēn。
欲下齿牙断,神鬼啼右边。yù xià chǐ yá duàn,shén guǐ tí yòu biān。
谁知父母躯,彼此乃相残。shuí zhī fù mǔ qū,bǐ cǐ nǎi xiāng cán。
一挥何时落,昏绝耳不闻。yī huī hé shí luò,hūn jué ěr bù wén。
俄然视白日,岂意犹生存。é rán shì bái rì,qǐ yì yóu shēng cún。
收我刀如风,涤我血翻盆。shōu wǒ dāo rú fēng,dí wǒ xuè fān pén。
修书仍函腕,驰献辞悲酸。xiū shū réng hán wàn,chí xiàn cí bēi suān。
义父幸得白,残躯越中年。yì fù xìng dé bái,cán qū yuè zhōng nián。
支体已不痛,沈痛在心肝。zhī tǐ yǐ bù tòng,shěn tòng zài xīn gān。
卖药溷市人,忏悔向世尊。mài yào hùn shì rén,chàn huǐ xiàng shì zūn。
众生有疾苦,莫似我艰辛。zhòng shēng yǒu jí kǔ,mò shì wǒ jiān xīn。
大清黎公来,遗我以古文。dà qīng lí gōng lái,yí wǒ yǐ gǔ wén。
李公尤慷慨,陈义高青天。lǐ gōng yóu kāng kǎi,chén yì gāo qīng tiān。
保郎身见在,保郎名已传。bǎo láng shēn jiàn zài,bǎo láng míng yǐ chuán。
会有义士知,热泪坠衣巾。huì yǒu yì shì zhī,rè lèi zhuì yī jīn。
人生历情劫,忧患深相缠。rén shēng lì qíng jié,yōu huàn shēn xiāng chán。
本心要不昧,君子或见怜。běn xīn yào bù mèi,jūn zi huò jiàn lián。
保郎骨可朽,义士泪不干。bǎo láng gǔ kě xiǔ,yì shì lèi bù gàn。
猜您喜欢

六月廿八夜半舟下大通闻江岸鸡声口占二绝

郑孝胥

江中闻鸡鸣,音响极抗烈。jiāng zhōng wén jī míng,yīn xiǎng jí kàng liè。
坐念祖豫州,要为天下杰。zuò niàn zǔ yù zhōu,yào wèi tiān xià jié。

六月廿八夜半舟下大通闻江岸鸡声口占二绝

郑孝胥

此去谒吾主,惊人须一鸣。cǐ qù yè wú zhǔ,jīng rén xū yī míng。
难忘晋公语,霜鬓为论兵。nán wàng jìn gōng yǔ,shuāng bìn wèi lùn bīng。

渡海

郑孝胥

积铁黯然流,驾霆与之骋。jī tiě àn rán liú,jià tíng yǔ zhī chěng。
时有片云飞,茫茫带孤影。shí yǒu piàn yún fēi,máng máng dài gū yǐng。

渡海

郑孝胥

视海为吾地,方能守此州。shì hǎi wèi wú dì,fāng néng shǒu cǐ zhōu。
可怜壮士泪,空作接天流。kě lián zhuàng shì lèi,kōng zuò jiē tiān liú。

渡海

郑孝胥

星辰在其上,波涛在其下。xīng chén zài qí shàng,bō tāo zài qí xià。
碧落浩冥冥,海心玩秋夜。bì luò hào míng míng,hǎi xīn wán qiū yè。

渡海

郑孝胥

七岁渡此水,往来三十年。qī suì dù cǐ shuǐ,wǎng lái sān shí nián。
谁言人未老,处处是桑田。shuí yán rén wèi lǎo,chù chù shì sāng tián。

偶占示石遗同年

郑孝胥

一世诗中豪,用意常在小。yī shì shī zhōng háo,yòng yì cháng zài xiǎo。
永叔故可人,举头惊飞鸟。yǒng shū gù kě rén,jǔ tóu jīng fēi niǎo。

偶占示石遗同年

郑孝胥

临川不易到,宛陵何可追。lín chuān bù yì dào,wǎn líng hé kě zhuī。
凭君嘲老丑,终觉爱花枝。píng jūn cháo lǎo chǒu,zhōng jué ài huā zhī。

偶占示石遗同年

郑孝胥

诗要字字作,裕之辞甚坚。shī yào zì zì zuò,yù zhī cí shén jiān。
年来如有得,意兴任当先。nián lái rú yǒu dé,yì xīng rèn dāng xiān。

偶占示石遗同年

郑孝胥

田舍计最高,本自轻玄德。tián shě jì zuì gāo,běn zì qīng xuán dé。
径上大床眠,陈登翻作客。jìng shàng dà chuáng mián,chén dēng fān zuò kè。

江楼杂作

郑孝胥

高阁下临江,独居无与语。gāo gé xià lín jiāng,dú jū wú yǔ yǔ。
坐看春水生,十日鸣江雨。zuò kàn chūn shuǐ shēng,shí rì míng jiāng yǔ。

江楼杂作

郑孝胥

甘苦难喻人,何为箸谈艺?gān kǔ nán yù rén,hé wèi zhù tán yì?
相知定吾文,未可望后世。xiāng zhī dìng wú wén,wèi kě wàng hòu shì。

江楼杂作

郑孝胥

平生江湖思,中年去住心。píng shēng jiāng hú sī,zhōng nián qù zhù xīn。
孤帆向空尽,暮霭带山沉。gū fān xiàng kōng jǐn,mù ǎi dài shān chén。

江楼杂作

郑孝胥

去日总如梦,浮生徒自劳。qù rì zǒng rú mèng,fú shēng tú zì láo。
楼头夜深客,闇坐听江涛。lóu tóu yè shēn kè,àn zuò tīng jiāng tāo。

买花二首

郑孝胥

朱颜弃我去,繁花为谁妍?zhū yán qì wǒ qù,fán huā wèi shuí yán?
春来当自惜,莫惜买花钱。chūn lái dāng zì xī,mò xī mǎi huā qián。