古诗词

伤女惠二月九日卒于天津医院,暂厝望海寺

郑孝胥

弥明才十三,别我已二年。mí míng cái shí sān,bié wǒ yǐ èr nián。
岂知乃死别,一去更不还。qǐ zhī nǎi sǐ bié,yī qù gèng bù hái。
汝母有万恨,我怀抱千冤。rǔ mǔ yǒu wàn hèn,wǒ huái bào qiān yuān。
小影宛如生,泪眼谁能看?xiǎo yǐng wǎn rú shēng,lèi yǎn shuí néng kàn?
大错真铸铁,驱汝向天津。dà cuò zhēn zhù tiě,qū rǔ xiàng tiān jīn。
读书本有毒,将毒与汝吞。dú shū běn yǒu dú,jiāng dú yǔ rǔ tūn。
自从别汝后,好语常联翩。zì cóng bié rǔ hòu,hǎo yǔ cháng lián piān。
时时寄手书,字体颇清端。shí shí jì shǒu shū,zì tǐ pǒ qīng duān。
从姊学操琴,比姊尤熟闲。cóng zǐ xué cāo qín,bǐ zǐ yóu shú xián。
绝怪绝好洁,不饰而自妍。jué guài jué hǎo jié,bù shì ér zì yán。
同学诸女伴,爱之如弟昆。tóng xué zhū nǚ bàn,ài zhī rú dì kūn。
夸汝辄自喜,忆汝不忍言。kuā rǔ zhé zì xǐ,yì rǔ bù rěn yán。
如何忽婴疾,宛转遂经旬。rú hé hū yīng jí,wǎn zhuǎn suì jīng xún。
遣仆虽往迓,刺促心摇魂。qiǎn pū suī wǎng yà,cì cù xīn yáo hún。
恶电从天来,鬼刀截我肝。è diàn cóng tiān lái,guǐ dāo jié wǒ gān。
从此与汝绝,回思深可怜。cóng cǐ yǔ rǔ jué,huí sī shēn kě lián。
我欲执汝手,汝手何从牵?wǒ yù zhí rǔ shǒu,rǔ shǒu hé cóng qiān?
我于抚汝面,空想悲啼颜;wǒ yú fǔ rǔ miàn,kōng xiǎng bēi tí yán;
我欲拭汝泪,却觅衣上痕;wǒ yù shì rǔ lèi,què mì yī shàng hén;
我于抱汝身,惟有三尺棺。wǒ yú bào rǔ shēn,wéi yǒu sān chǐ guān。
死生事则已,父女名空存。sǐ shēng shì zé yǐ,fù nǚ míng kōng cún。
向来千万念,念念皆伤恩。xiàng lái qiān wàn niàn,niàn niàn jiē shāng ēn。
东坡四十九,烦恼悟无根。dōng pō sì shí jiǔ,fán nǎo wù wú gēn。
我何以乐天,悲哀念金銮。wǒ hé yǐ lè tiān,bēi āi niàn jīn luán。
猜您喜欢

题顾子朋斋壁

郑孝胥

客去晚窗明,行吟山鸟惊。kè qù wǎn chuāng míng,xíng yín shān niǎo jīng。
残阳一峰静,秋水半潭清。cán yáng yī fēng jìng,qiū shuǐ bàn tán qīng。
几席馀文字,祠堂近老成。jǐ xí yú wén zì,cí táng jìn lǎo chéng。
终知归寂寞,徙倚若为情。zhōng zhī guī jì mò,xǐ yǐ ruò wèi qíng。

伯潜约游鼓山

郑孝胥

风雨危前诺,中宵喜见星。fēng yǔ wēi qián nuò,zhōng xiāo xǐ jiàn xīng。
夜寒依竹轿,晓雾出茅亭。yè hán yī zhú jiào,xiǎo wù chū máo tíng。
沧海归人瘦,孤峰向我青。cāng hǎi guī rén shòu,gū fēng xiàng wǒ qīng。
入山真恨晚,举首愧山灵。rù shān zhēn hèn wǎn,jǔ shǒu kuì shān líng。

形赠影

郑孝胥

学道未为晚,新持胎息经。xué dào wèi wèi wǎn,xīn chí tāi xī jīng。
凝心存日景,行气摄神庭。níng xīn cún rì jǐng,xíng qì shè shén tíng。
情在妨飞举,身微混醉醒。qíng zài fáng fēi jǔ,shēn wēi hùn zuì xǐng。
对君终不愧,勿复患颓龄。duì jūn zhōng bù kuì,wù fù huàn tuí líng。

影赠形

郑孝胥

用意君良苦,崎岖欲胜天。yòng yì jūn liáng kǔ,qí qū yù shèng tiān。
拙迟期得巧,后发待争先。zhuō chí qī dé qiǎo,hòu fā dài zhēng xiān。
世运行一变,人谋无万全。shì yùn xíng yī biàn,rén móu wú wàn quán。
就阴应可息,吾已倦周旋。jiù yīn yīng kě xī,wú yǐ juàn zhōu xuán。

神释

郑孝胥

万化有消长,而非减与增。wàn huà yǒu xiāo zhǎng,ér fēi jiǎn yǔ zēng。
短长初止此,得失亦何曾。duǎn zhǎng chū zhǐ cǐ,dé shī yì hé céng。
知退宁渠黠,好谋讵尔能。zhī tuì níng qú xiá,hǎo móu jù ěr néng。
唯当量心力,兴到径须乘。wéi dāng liàng xīn lì,xīng dào jìng xū chéng。

王子飞鸟山看红叶饮扇屋

郑孝胥

有山曰飞鸟,似我射乌不?yǒu shān yuē fēi niǎo,shì wǒ shè wū bù?
高树红犹浅,回溪响更流。gāo shù hóng yóu qiǎn,huí xī xiǎng gèng liú。
烹鱼怜女手,把酒爱楼头。pēng yú lián nǚ shǒu,bǎ jiǔ ài lóu tóu。
莫厌三年住,堪成一笑留。mò yàn sān nián zhù,kān chéng yī xiào liú。

答袁爽秋

郑孝胥

踪迹宣南阔,情怀海外孤。zōng jì xuān nán kuò,qíng huái hǎi wài gū。
佳书能见及,妍语故多殊。jiā shū néng jiàn jí,yán yǔ gù duō shū。
岛族滔新法,宾僚局腐儒。dǎo zú tāo xīn fǎ,bīn liáo jú fǔ rú。
默惭袁伯业,勤力久过吾。mò cán yuán bó yè,qín lì jiǔ guò wú。

川和村看菊途遇雷雨返饮神奈川丁子屋

郑孝胥

秋来足风雨,已自负重阳。qiū lái zú fēng yǔ,yǐ zì fù zhòng yáng。
佳日天公妒,黄花异国香。jiā rì tiān gōng dù,huáng huā yì guó xiāng。
郎当游亦壮,调笑意殊狂。láng dāng yóu yì zhuàng,diào xiào yì shū kuáng。
我辈人谁识?wǒ bèi rén shuí shí?
胡姬傥不忘。hú jī tǎng bù wàng。

南河县尉王寅侯死贼诗

郑孝胥

挺身追语贼,父弟得生全。tǐng shēn zhuī yǔ zéi,fù dì dé shēng quán。
尔辈可杀我,微官宁愧天。ěr bèi kě shā wǒ,wēi guān níng kuì tiān。
彭修今复见,赵孝世终传。péng xiū jīn fù jiàn,zhào xiào shì zhōng chuán。
高位多偷活,吾因表此贤。gāo wèi duō tōu huó,wú yīn biǎo cǐ xián。

晚登吴园小台

郑孝胥

众喧不妨寂,独往偶成游。zhòng xuān bù fáng jì,dú wǎng ǒu chéng yóu。
阅世人将老,登台月已秋。yuè shì rén jiāng lǎo,dēng tái yuè yǐ qiū。
蒲荷丛暮气,星宿沸清流。pú hé cóng mù qì,xīng sù fèi qīng liú。
何事单衣客,悲歌起饭牛。hé shì dān yī kè,bēi gē qǐ fàn niú。

赠王幼霞前辈鹏运即题其忆远图册

郑孝胥

朝士衰风雅,嵚崎老半塘。cháo shì shuāi fēng yǎ,qīn qí lǎo bàn táng。
封章函涕泪,乐府积悲凉。fēng zhāng hán tì lèi,lè fǔ jī bēi liáng。
画本秋心稿,残碑翠墨装。huà běn qiū xīn gǎo,cán bēi cuì mò zhuāng。
此中从遣日,祇禁说行藏。cǐ zhōng cóng qiǎn rì,qí jìn shuō xíng cáng。

芜湖道署燕集上广雅尚书

郑孝胥

细雨于湖路,扬舲节使过。xì yǔ yú hú lù,yáng líng jié shǐ guò。
高斋春日晏,江介晚来波。gāo zhāi chūn rì yàn,jiāng jiè wǎn lái bō。
宏济时谁赖,艰贞理不磨。hóng jì shí shuí lài,jiān zhēn lǐ bù mó。
赭山楼甫落,叹息话涪皤。zhě shān lóu fǔ luò,tàn xī huà fú pó。

题上元顾氏忠贞录

郑孝胥

忠节元天性,尤悲不遇身。zhōng jié yuán tiān xìng,yóu bēi bù yù shēn。
从来依草莽,何处有君臣。cóng lái yī cǎo mǎng,hé chù yǒu jūn chén。
浩劫灰俱烬,贞闺志独辛。hào jié huī jù jìn,zhēn guī zhì dú xīn。
表微下廷议,未足慰斯人。biǎo wēi xià tíng yì,wèi zú wèi sī rén。

题上元顾氏忠贞录

郑孝胥

著录存家乘,清门挺隽才。zhù lù cún jiā chéng,qīng mén tǐng juàn cái。
友朋倾一世,文笔助馀哀。yǒu péng qīng yī shì,wén bǐ zhù yú āi。
天道宜昌此,人言岂妄哉。tiān dào yí chāng cǐ,rén yán qǐ wàng zāi。
君看明德后,名字已如雷。jūn kàn míng dé hòu,míng zì yǐ rú léi。

南皮制军六十生日二首

郑孝胥

独起辉天际,尚书若启明。dú qǐ huī tiān jì,shàng shū ruò qǐ míng。
深心逾少壮,浩气贯平生。shēn xīn yú shǎo zhuàng,hào qì guàn píng shēng。
诸老唯无术,神州久见轻。zhū lǎo wéi wú shù,shén zhōu jiǔ jiàn qīng。
如闻觇国者,反报为司城。rú wén chān guó zhě,fǎn bào wèi sī chéng。
13341234567»