古诗词

伤女惠二月九日卒于天津医院,暂厝望海寺

郑孝胥

弥明才十三,别我已二年。mí míng cái shí sān,bié wǒ yǐ èr nián。
岂知乃死别,一去更不还。qǐ zhī nǎi sǐ bié,yī qù gèng bù hái。
汝母有万恨,我怀抱千冤。rǔ mǔ yǒu wàn hèn,wǒ huái bào qiān yuān。
小影宛如生,泪眼谁能看?xiǎo yǐng wǎn rú shēng,lèi yǎn shuí néng kàn?
大错真铸铁,驱汝向天津。dà cuò zhēn zhù tiě,qū rǔ xiàng tiān jīn。
读书本有毒,将毒与汝吞。dú shū běn yǒu dú,jiāng dú yǔ rǔ tūn。
自从别汝后,好语常联翩。zì cóng bié rǔ hòu,hǎo yǔ cháng lián piān。
时时寄手书,字体颇清端。shí shí jì shǒu shū,zì tǐ pǒ qīng duān。
从姊学操琴,比姊尤熟闲。cóng zǐ xué cāo qín,bǐ zǐ yóu shú xián。
绝怪绝好洁,不饰而自妍。jué guài jué hǎo jié,bù shì ér zì yán。
同学诸女伴,爱之如弟昆。tóng xué zhū nǚ bàn,ài zhī rú dì kūn。
夸汝辄自喜,忆汝不忍言。kuā rǔ zhé zì xǐ,yì rǔ bù rěn yán。
如何忽婴疾,宛转遂经旬。rú hé hū yīng jí,wǎn zhuǎn suì jīng xún。
遣仆虽往迓,刺促心摇魂。qiǎn pū suī wǎng yà,cì cù xīn yáo hún。
恶电从天来,鬼刀截我肝。è diàn cóng tiān lái,guǐ dāo jié wǒ gān。
从此与汝绝,回思深可怜。cóng cǐ yǔ rǔ jué,huí sī shēn kě lián。
我欲执汝手,汝手何从牵?wǒ yù zhí rǔ shǒu,rǔ shǒu hé cóng qiān?
我于抚汝面,空想悲啼颜;wǒ yú fǔ rǔ miàn,kōng xiǎng bēi tí yán;
我欲拭汝泪,却觅衣上痕;wǒ yù shì rǔ lèi,què mì yī shàng hén;
我于抱汝身,惟有三尺棺。wǒ yú bào rǔ shēn,wéi yǒu sān chǐ guān。
死生事则已,父女名空存。sǐ shēng shì zé yǐ,fù nǚ míng kōng cún。
向来千万念,念念皆伤恩。xiàng lái qiān wàn niàn,niàn niàn jiē shāng ēn。
东坡四十九,烦恼悟无根。dōng pō sì shí jiǔ,fán nǎo wù wú gēn。
我何以乐天,悲哀念金銮。wǒ hé yǐ lè tiān,bēi āi niàn jīn luán。
猜您喜欢

怡舅卒于建宁闻耗述哀

郑孝胥

考功携伴爱乌山,晚入京尘泪有斑。kǎo gōng xié bàn ài wū shān,wǎn rù jīng chén lèi yǒu bān。
寄画虚传书尾意,填词苦说梦中还。jì huà xū chuán shū wěi yì,tián cí kǔ shuō mèng zhōng hái。
已孤兼抱离群恨,别舅长怀被酒颜。yǐ gū jiān bào lí qún hèn,bié jiù zhǎng huái bèi jiǔ yán。
今日西州凭一恸,几生并在廿年间。jīn rì xī zhōu píng yī tòng,jǐ shēng bìng zài niàn nián jiān。

上海待鉴泉未至

郑孝胥

南来过此意常违,北望愁予已念归。nán lái guò cǐ yì cháng wéi,běi wàng chóu yǔ yǐ niàn guī。
感逝行吟空抚髀,伤时被酒易沾衣。gǎn shì xíng yín kōng fǔ bì,shāng shí bèi jiǔ yì zhān yī。
遥山隐日成斜照,弱羽冲风更退飞。yáo shān yǐn rì chéng xié zhào,ruò yǔ chōng fēng gèng tuì fēi。
司马青衫道傍客,待君相对说知非。sī mǎ qīng shān dào bàng kè,dài jūn xiāng duì shuō zhī fēi。

烟台舟中

郑孝胥

月照成山船似箭,舷间一卒话军前。yuè zhào chéng shān chuán shì jiàn,xián jiān yī zú huà jūn qián。
捕生虏谍浑如鬼,斩级健儿只为钱。bǔ shēng lǔ dié hún rú guǐ,zhǎn jí jiàn ér zhǐ wèi qián。
弃甲于思恩不死,霾轮魂魄怼虚捐。qì jiǎ yú sī ēn bù sǐ,mái lún hún pò duì xū juān。
众中惊起沉沦客,愤慨终宵独废眠。zhòng zhōng jīng qǐ chén lún kè,fèn kǎi zhōng xiāo dú fèi mián。

怀座主宝竹坡侍郎廷

郑孝胥

沧海门生来一见,侍郎憔悴掩柴扉。cāng hǎi mén shēng lái yī jiàn,shì láng qiáo cuì yǎn chái fēi。
休官竟以诗人老,祈死应知国事非。xiū guān jìng yǐ shī rén lǎo,qí sǐ yīng zhī guó shì fēi。
小节蹉跎公可惜,同朝名德世多讥。xiǎo jié cuō tuó gōng kě xī,tóng cháo míng dé shì duō jī。
西山晚岁饶还往,愁绝残阳挂翠微。xī shān wǎn suì ráo hái wǎng,chóu jué cán yáng guà cuì wēi。

追怀陈缄斋

郑孝胥

风味缄斋致最优,眼中何处著时流。fēng wèi jiān zhāi zhì zuì yōu,yǎn zhōng hé chù zhù shí liú。
逢场未减清狂概,带醉偏寻寂寞游。féng chǎng wèi jiǎn qīng kuáng gài,dài zuì piān xún jì mò yóu。
双鬓早衰缘骨肉,孤儿谁托指山邱。shuāng bìn zǎo shuāi yuán gǔ ròu,gū ér shuí tuō zhǐ shān qiū。
软尘丁郑还相见,宿草年年泪不收。ruǎn chén dīng zhèng hái xiāng jiàn,sù cǎo nián nián lèi bù shōu。

泰安道中

郑孝胥

陇上清晨得纵眸,停车聊自释幽忧。lǒng shàng qīng chén dé zòng móu,tíng chē liáo zì shì yōu yōu。
乱峰出没争初日,残雪高低带数州。luàn fēng chū méi zhēng chū rì,cán xuě gāo dī dài shù zhōu。
回首会成沉陆叹,收身行作入山谋。huí shǒu huì chéng chén lù tàn,shōu shēn xíng zuò rù shān móu。
渡河登岱增萧瑟,莫信时人说壮游。dù hé dēng dài zēng xiāo sè,mò xìn shí rén shuō zhuàng yóu。

正月二日试笔

郑孝胥

心远无妨得地偏,南归袖手对吴天。xīn yuǎn wú fáng dé dì piān,nán guī xiù shǒu duì wú tiān。
凌空翔隼高圆外,破寂鸣鸡午景前。líng kōng xiáng sǔn gāo yuán wài,pò jì míng jī wǔ jǐng qián。
白下溪流向人静,紫金山色入春妍。bái xià xī liú xiàng rén jìng,zǐ jīn shān sè rù chūn yán。
闲中把玩消何物,却办微吟遣壮年。xián zhōng bǎ wán xiāo hé wù,què bàn wēi yín qiǎn zhuàng nián。

从广雅尚书登采石矶彭杨祠

郑孝胥

大江东去意何如,暂驻旌旗上碧虚。dà jiāng dōng qù yì hé rú,zàn zhù jīng qí shàng bì xū。
祠庙云霄依太白,山川风物比南徐。cí miào yún xiāo yī tài bái,shān chuān fēng wù bǐ nán xú。
料量筋力艰虞际,总揽英才感慨馀。liào liàng jīn lì jiān yú jì,zǒng lǎn yīng cái gǎn kǎi yú。
不信乖崖久闲地,吴民遮看老尚书。bù xìn guāi yá jiǔ xián dì,wú mín zhē kàn lǎo shàng shū。

上巳吴园修禊

郑孝胥

茫茫相对复江春,奈此英多磊砢人。máng máng xiāng duì fù jiāng chūn,nài cǐ yīng duō lěi kē rén。
各自中年怜意气,聊堪一醉祓悲辛。gè zì zhōng nián lián yì qì,liáo kān yī zuì fú bēi xīn。
层阴坐滞芳菲节,乐事偏归寂寞滨。céng yīn zuò zhì fāng fēi jié,lè shì piān guī jì mò bīn。
未遣风流顿销歇,等闲乞与草堂邻。wèi qiǎn fēng liú dùn xiāo xiē,děng xián qǐ yǔ cǎo táng lín。

三月三十日顾子朋招集薛庐

郑孝胥

龙潭一片故依然,坐客浮沉过十年。lóng tán yī piàn gù yī rán,zuò kè fú chén guò shí nián。
能共送春中酒后,可堪照影绿波前。néng gòng sòng chūn zhōng jiǔ hòu,kě kān zhào yǐng lǜ bō qián。
入山计就真忘世,招隐诗成更问天。rù shān jì jiù zhēn wàng shì,zhāo yǐn shī chéng gèng wèn tiān。
秦老顾生莫怊怅,好留豪气伴华颠。qín lǎo gù shēng mò chāo chàng,hǎo liú háo qì bàn huá diān。

六月三日大雨后诣局

郑孝胥

短檐竟夕意难平,侵晓蓝舆绕水行。duǎn yán jìng xī yì nán píng,qīn xiǎo lán yú rào shuǐ xíng。
日气含云迷远岫,风头带雨过高城。rì qì hán yún mí yuǎn xiù,fēng tóu dài yǔ guò gāo chéng。
谋乖举国天方醉,岁恶缘江众易惊。móu guāi jǔ guó tiān fāng zuì,suì è yuán jiāng zhòng yì jīng。
叵耐放晴终未定,坐闻蛙黾满城鸣。pǒ nài fàng qíng zhōng wèi dìng,zuò wén wā mǐn mǎn chéng míng。

六月二十一日愚园集欧公生日

郑孝胥

惟将清兴慰蹉跎,渐比名园阅事多。wéi jiāng qīng xīng wèi cuō tuó,jiàn bǐ míng yuán yuè shì duō。
销暑一时寻水石,移尊竟日对风荷。xiāo shǔ yī shí xún shuǐ shí,yí zūn jìng rì duì fēng hé。
醉翁去后谁吟怨,傲吏闲来任啸歌。zuì wēng qù hòu shuí yín yuàn,ào lì xián lái rèn xiào gē。
却笑飞卿未闻道,放怀经世待如何。què xiào fēi qīng wèi wén dào,fàng huái jīng shì dài rú hé。

晚凉

郑孝胥

临河初月挂幽光,出树云阴吐晚凉。lín hé chū yuè guà yōu guāng,chū shù yún yīn tǔ wǎn liáng。
饭后常教移竹榻,秋来最爱住江乡。fàn hòu cháng jiào yí zhú tà,qiū lái zuì ài zhù jiāng xiāng。
引身林水神俱适,敛手风尘意已苍。yǐn shēn lín shuǐ shén jù shì,liǎn shǒu fēng chén yì yǐ cāng。
心胆试扪尽灰冷,几分馀热祇刚肠。xīn dǎn shì mén jǐn huī lěng,jǐ fēn yú rè qí gāng cháng。

章希援招集半隐草堂

郑孝胥

主人结习在名场,酒熟秋高宴此堂。zhǔ rén jié xí zài míng chǎng,jiǔ shú qiū gāo yàn cǐ táng。
远岫依檐窥客坐,凉波绕舍占鸥乡。yuǎn xiù yī yán kuī kè zuò,liáng bō rào shě zhàn ōu xiāng。
买山莫便嘲支遁,种漆还应学寿张。mǎi shān mò biàn cháo zhī dùn,zhǒng qī hái yīng xué shòu zhāng。
盖顶把茅吾事办,未须相对说行藏。gài dǐng bǎ máo wú shì bàn,wèi xū xiāng duì shuō xíng cáng。

雪后第一楼晓坐

郑孝胥

江波海气晓澄鲜,晞发贪凭碧槛前。jiāng bō hǎi qì xiǎo chéng xiān,xī fā tān píng bì kǎn qián。
天半飞楼收雪色,坐中明镜对云烟。tiān bàn fēi lóu shōu xuě sè,zuò zhōng míng jìng duì yún yān。
鸱夷画舸宁终隐,梅福吴门未是仙。chī yí huà gě níng zhōng yǐn,méi fú wú mén wèi shì xiān。
尽有豪情凌百尺,只愁无地与高眠。jǐn yǒu háo qíng líng bǎi chǐ,zhǐ chóu wú dì yǔ gāo mián。