古诗词

徐室女新华哀诗

郑孝胥

女子幼入学,稍长绝可喜。nǚ zi yòu rù xué,shāo zhǎng jué kě xǐ。
所患在务外,相率风斯靡。suǒ huàn zài wù wài,xiāng lǜ fēng sī mí。
沪滨盛学校,吾见亦众矣。hù bīn shèng xué xiào,wú jiàn yì zhòng yǐ。
家家掌中珠,化作蛇与虺。jiā jiā zhǎng zhōng zhū,huà zuò shé yǔ huī。
异哉徐室女,天性秉孝悌。yì zāi xú shì nǚ,tiān xìng bǐng xiào tì。
其兄远游学,阖室奉祖妣。qí xiōng yuǎn yóu xué,hé shì fèng zǔ bǐ。
能承大母欢,以女兼孙子。néng chéng dà mǔ huān,yǐ nǚ jiān sūn zi。
恋亲且好学,不嫁尝自矢。liàn qīn qiě hǎo xué,bù jià cháng zì shǐ。
文字渐有名,浩瀚若秋水。wén zì jiàn yǒu míng,hào hàn ruò qiū shuǐ。
徐君出示我,涕下不可止。xú jūn chū shì wǒ,tì xià bù kě zhǐ。
女亡二十一,短折定何理?nǚ wáng èr shí yī,duǎn zhé dìng hé lǐ?
盈盈玉雪枝,忽作尘土委。yíng yíng yù xuě zhī,hū zuò chén tǔ wěi。
人言才妨命,悔痛实无比。rén yán cái fáng mìng,huǐ tòng shí wú bǐ。
所馀仅翰墨,魂魄必依此。suǒ yú jǐn hàn mò,hún pò bì yī cǐ。
谁能哀以辞,吾女将不死。shuí néng āi yǐ cí,wú nǚ jiāng bù sǐ。
我闻心骨悲,弥明亦长已。wǒ wén xīn gǔ bēi,mí míng yì zhǎng yǐ。
彭殇那足较,飘忽同逝晷。péng shāng nà zú jiào,piāo hū tóng shì guǐ。
妄歆人间福,欲纂厌世史。wàng xīn rén jiān fú,yù zuǎn yàn shì shǐ。
此哀何时忘,泪面不必洗。cǐ āi hé shí wàng,lèi miàn bù bì xǐ。
猜您喜欢

六月廿八夜半舟下大通闻江岸鸡声口占二绝

郑孝胥

江中闻鸡鸣,音响极抗烈。jiāng zhōng wén jī míng,yīn xiǎng jí kàng liè。
坐念祖豫州,要为天下杰。zuò niàn zǔ yù zhōu,yào wèi tiān xià jié。

六月廿八夜半舟下大通闻江岸鸡声口占二绝

郑孝胥

此去谒吾主,惊人须一鸣。cǐ qù yè wú zhǔ,jīng rén xū yī míng。
难忘晋公语,霜鬓为论兵。nán wàng jìn gōng yǔ,shuāng bìn wèi lùn bīng。

渡海

郑孝胥

积铁黯然流,驾霆与之骋。jī tiě àn rán liú,jià tíng yǔ zhī chěng。
时有片云飞,茫茫带孤影。shí yǒu piàn yún fēi,máng máng dài gū yǐng。

渡海

郑孝胥

视海为吾地,方能守此州。shì hǎi wèi wú dì,fāng néng shǒu cǐ zhōu。
可怜壮士泪,空作接天流。kě lián zhuàng shì lèi,kōng zuò jiē tiān liú。

渡海

郑孝胥

星辰在其上,波涛在其下。xīng chén zài qí shàng,bō tāo zài qí xià。
碧落浩冥冥,海心玩秋夜。bì luò hào míng míng,hǎi xīn wán qiū yè。

渡海

郑孝胥

七岁渡此水,往来三十年。qī suì dù cǐ shuǐ,wǎng lái sān shí nián。
谁言人未老,处处是桑田。shuí yán rén wèi lǎo,chù chù shì sāng tián。

偶占示石遗同年

郑孝胥

一世诗中豪,用意常在小。yī shì shī zhōng háo,yòng yì cháng zài xiǎo。
永叔故可人,举头惊飞鸟。yǒng shū gù kě rén,jǔ tóu jīng fēi niǎo。

偶占示石遗同年

郑孝胥

临川不易到,宛陵何可追。lín chuān bù yì dào,wǎn líng hé kě zhuī。
凭君嘲老丑,终觉爱花枝。píng jūn cháo lǎo chǒu,zhōng jué ài huā zhī。

偶占示石遗同年

郑孝胥

诗要字字作,裕之辞甚坚。shī yào zì zì zuò,yù zhī cí shén jiān。
年来如有得,意兴任当先。nián lái rú yǒu dé,yì xīng rèn dāng xiān。

偶占示石遗同年

郑孝胥

田舍计最高,本自轻玄德。tián shě jì zuì gāo,běn zì qīng xuán dé。
径上大床眠,陈登翻作客。jìng shàng dà chuáng mián,chén dēng fān zuò kè。

江楼杂作

郑孝胥

高阁下临江,独居无与语。gāo gé xià lín jiāng,dú jū wú yǔ yǔ。
坐看春水生,十日鸣江雨。zuò kàn chūn shuǐ shēng,shí rì míng jiāng yǔ。

江楼杂作

郑孝胥

甘苦难喻人,何为箸谈艺?gān kǔ nán yù rén,hé wèi zhù tán yì?
相知定吾文,未可望后世。xiāng zhī dìng wú wén,wèi kě wàng hòu shì。

江楼杂作

郑孝胥

平生江湖思,中年去住心。píng shēng jiāng hú sī,zhōng nián qù zhù xīn。
孤帆向空尽,暮霭带山沉。gū fān xiàng kōng jǐn,mù ǎi dài shān chén。

江楼杂作

郑孝胥

去日总如梦,浮生徒自劳。qù rì zǒng rú mèng,fú shēng tú zì láo。
楼头夜深客,闇坐听江涛。lóu tóu yè shēn kè,àn zuò tīng jiāng tāo。

买花二首

郑孝胥

朱颜弃我去,繁花为谁妍?zhū yán qì wǒ qù,fán huā wèi shuí yán?
春来当自惜,莫惜买花钱。chūn lái dāng zì xī,mò xī mǎi huā qián。