古诗词

徐室女新华哀诗

郑孝胥

女子幼入学,稍长绝可喜。nǚ zi yòu rù xué,shāo zhǎng jué kě xǐ。
所患在务外,相率风斯靡。suǒ huàn zài wù wài,xiāng lǜ fēng sī mí。
沪滨盛学校,吾见亦众矣。hù bīn shèng xué xiào,wú jiàn yì zhòng yǐ。
家家掌中珠,化作蛇与虺。jiā jiā zhǎng zhōng zhū,huà zuò shé yǔ huī。
异哉徐室女,天性秉孝悌。yì zāi xú shì nǚ,tiān xìng bǐng xiào tì。
其兄远游学,阖室奉祖妣。qí xiōng yuǎn yóu xué,hé shì fèng zǔ bǐ。
能承大母欢,以女兼孙子。néng chéng dà mǔ huān,yǐ nǚ jiān sūn zi。
恋亲且好学,不嫁尝自矢。liàn qīn qiě hǎo xué,bù jià cháng zì shǐ。
文字渐有名,浩瀚若秋水。wén zì jiàn yǒu míng,hào hàn ruò qiū shuǐ。
徐君出示我,涕下不可止。xú jūn chū shì wǒ,tì xià bù kě zhǐ。
女亡二十一,短折定何理?nǚ wáng èr shí yī,duǎn zhé dìng hé lǐ?
盈盈玉雪枝,忽作尘土委。yíng yíng yù xuě zhī,hū zuò chén tǔ wěi。
人言才妨命,悔痛实无比。rén yán cái fáng mìng,huǐ tòng shí wú bǐ。
所馀仅翰墨,魂魄必依此。suǒ yú jǐn hàn mò,hún pò bì yī cǐ。
谁能哀以辞,吾女将不死。shuí néng āi yǐ cí,wú nǚ jiāng bù sǐ。
我闻心骨悲,弥明亦长已。wǒ wén xīn gǔ bēi,mí míng yì zhǎng yǐ。
彭殇那足较,飘忽同逝晷。péng shāng nà zú jiào,piāo hū tóng shì guǐ。
妄歆人间福,欲纂厌世史。wàng xīn rén jiān fú,yù zuǎn yàn shì shǐ。
此哀何时忘,泪面不必洗。cǐ āi hé shí wàng,lèi miàn bù bì xǐ。
猜您喜欢

南皮尚书急招入鄂雪中过芜湖

郑孝胥

绝海浮江短景催,浪花雪片斗清哀。jué hǎi fú jiāng duǎn jǐng cuī,làng huā xuě piàn dòu qīng āi。
冲寒不觉衣裘薄,为带忧时热泪来。chōng hán bù jué yī qiú báo,wèi dài yōu shí rè lèi lái。

泊舟九江城外

郑孝胥

放怀经世竟何如,幕府休腾北阙书。fàng huái jīng shì jìng hé rú,mù fǔ xiū téng běi quē shū。
惆怅浔阳泊舟处,江风黧面对匡庐。chóu chàng xún yáng pō zhōu chù,jiāng fēng lí miàn duì kuāng lú。

七月初三日雨时将入都其一

郑孝胥

倚楼看雨有今日,坐忆宵来郁热时。yǐ lóu kàn yǔ yǒu jīn rì,zuò yì xiāo lái yù rè shí。
待与官家区画了,秋风鲈脍是归期。dài yǔ guān jiā qū huà le,qiū fēng lú kuài shì guī qī。

新馆

郑孝胥

新馆双松裁似人,宵来雷雨长精神。xīn guǎn shuāng sōng cái shì rén,xiāo lái léi yǔ zhǎng jīng shén。
十年不踏春城土,剩与寒厅作主宾。shí nián bù tà chūn chéng tǔ,shèng yǔ hán tīng zuò zhǔ bīn。

新馆

郑孝胥

三载江湖百不堪,病怀相见转鬖鬖。sān zài jiāng hú bǎi bù kān,bìng huái xiāng jiàn zhuǎn sān sān。
欲知阅世安心法,须向空庭老树参。yù zhī yuè shì ān xīn fǎ,xū xiàng kōng tíng lǎo shù cān。

泊九江

郑孝胥

叶叶风帆叠叠山,凉波浩渺暮云斑。yè yè fēng fān dié dié shān,liáng bō hào miǎo mù yún bān。
愁人何许肠堪断,只在残阳欲坠间。chóu rén hé xǔ cháng kān duàn,zhǐ zài cán yáng yù zhuì jiān。

闻胡琴有触

郑孝胥

好春闲过却伤春,花月江山迹易陈。hǎo chūn xián guò què shāng chūn,huā yuè jiāng shān jì yì chén。
一念十年销未得,画楼银烛坐怀人。yī niàn shí nián xiāo wèi dé,huà lóu yín zhú zuò huái rén。

闻胡琴有触

郑孝胥

等闲未解惜流光,草草莺花过眼忙。děng xián wèi jiě xī liú guāng,cǎo cǎo yīng huā guò yǎn máng。
纵使风情浑不减,中年引镜已回肠。zòng shǐ fēng qíng hún bù jiǎn,zhōng nián yǐn jìng yǐ huí cháng。

除夕

郑孝胥

留楚逋臣黯不言,入江汉水夜逾喧。liú chǔ bū chén àn bù yán,rù jiāng hàn shuǐ yè yú xuān。
今宵安得通宵梦,梦过松江向故园。jīn xiāo ān dé tōng xiāo mèng,mèng guò sōng jiāng xiàng gù yuán。

除夕

郑孝胥

志业区区漫怆神,行年四十老相亲。zhì yè qū qū màn chuàng shén,xíng nián sì shí lǎo xiāng qīn。
梅亭松柏风吹醒,犹是中宵饮泣人。méi tíng sōng bǎi fēng chuī xǐng,yóu shì zhōng xiāo yǐn qì rén。

八月十九日晓起

郑孝胥

梦中犹自感劳形,落月穿楼户未扃。mèng zhōng yóu zì gǎn láo xíng,luò yuè chuān lóu hù wèi jiōng。
欲遣秋怀共一睡,隔江鼓角唤人醒。yù qiǎn qiū huái gòng yī shuì,gé jiāng gǔ jiǎo huàn rén xǐng。

按视黄陂工次丁牧国桢诸倅以泰想送至滠口

郑孝胥

蓝舆轻驶势如飞,百里秋原树影微。lán yú qīng shǐ shì rú fēi,bǎi lǐ qiū yuán shù yǐng wēi。
云外木兰何处是,却将晚雨送人归。yún wài mù lán hé chù shì,què jiāng wǎn yǔ sòng rén guī。

按视黄陂工次丁牧国桢诸倅以泰想送至滠口

郑孝胥

丁子贤声满三楚,诸君伟抱有成书。dīng zi xián shēng mǎn sān chǔ,zhū jūn wěi bào yǒu chéng shū。
看渠恰是功名士,何日中原共扫除?kàn qú qià shì gōng míng shì,hé rì zhōng yuán gòng sǎo chú?

过眼二首

郑孝胥

过眼谁知果与因,物华易换我难春。guò yǎn shuí zhī guǒ yǔ yīn,wù huá yì huàn wǒ nán chūn。
风怀收拾应将尽,只作花前怅惘人。fēng huái shōu shí yīng jiāng jǐn,zhǐ zuò huā qián chàng wǎng rén。

过眼二首

郑孝胥

万恨千愁总为贫,休论坠溷与飘茵。wàn hèn qiān chóu zǒng wèi pín,xiū lùn zhuì hùn yǔ piāo yīn。
江头蓬鬓扁舟去,留取秋波一段颦。jiāng tóu péng bìn biǎn zhōu qù,liú qǔ qiū bō yī duàn pín。